Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 344. Ly hôn tái giá nấu cháo gà 3

Chương 344. Ly hôn tái giá nấu cháo gà 3

Trong nhà có nữ chủ nhân như vậy, cho dù người đàn ông không ra gì, cái nhà này cũng không thể nào xuống dốc, chớ nói chi là con nuôi mình vẫn có tâm lý nắm chắc.

Con nuôi làm người chính trực trung thành, tha thứ phúc hậu, cùng vợ anh thật là bổ sung cho nhau.

Trong lòng bà ấy rất là cao hứng.

Thầy Cung liền mặc kệ những thứ này, vẫn luôn dỗ dành Dương Dương cùng Nguyệt Nguyệt.

Tô Tình cũng hậu tri hậu giác phát hiện hôm nay mình có chút quá hung dữ, trong đêm nhỏ giọng nói ra cùng Vệ Thế Quốc: "Cha mẹ có thể cảm thấy em quá hung dữ hay không?"

Vệ Thế Quốc muốn cười, nói: "Cha mẹ ngược lại không có, em nghĩ có thể hù được Diệu Tổ cùng vợ của Diệu Tổ hay không."

Ở ngay sát vách, người ta đều ngó ra cửa nhìn.

Biết sẽ không hù đến thầy Cung cùng bà Đường, những người khác Tô Tình mặc kệ, quan tâm nhiều như vậy làm gì .

Ngày thứ hai A Tú còn tới nhà ngồi chơi, hiển nhiên không có bị hù.

Tô Tình nhìn bụng cô ấy một chút, cười nói: "Cái bụng bầu này của em giống như cái bụng bầu của vợ Cương Tử, nhưng mà còn lớn hơn một chút so với cô ấy."

A Tú cười cười, khoa tay một chút, biểu thị mình ăn được nhiều.

Không chỉ có ăn được nhiều, bởi vì mang thai, cô cũng đi gặt ngò gai, hôm qua đi, hôm nay nghỉ ngơi ở nhà.

Cô ấy muốn nói mỗi ngày đi gặt ngò gai cũng không có gì vấn đề, lúc Tiểu Ngư ở trong bụng, việc gì cô ấy cũng đều phải làm.

Nhưng mà đây là Từ Diệu Tổ yêu cầu, Tô Tình còn nói đây là đứa bé đầu tiên của Từ Diệu Tổ, cũng không thể hàm hồ, cho nên A Tú mới nghe theo.

Không ít lần bị mẹ chồng Trương Quế Hoa của cô mắng đồ lười biếng, nhưng bởi vì kiêng kị Tô Tình, từ lần trước khi bị Tô Tình giáo huấn thì cũng không dám đến bên này ầm ĩ.

Tô Tình cười nói: "Ăn nhiều một chút cũng tốt, ăn nhiều một chút thì tiểu bảo bối trong bụng mới có thể cường tráng."

Vương Mạt Lỵ không bao lâu cũng ôm con gái tới.

Tô Tình hỏi: "Cô không đi bắt đầu làm việc sao?"

"Mẹ tôi không rảnh để trông con, tôi chỉ có thể tự mình trông." Vương Mạt Lỵ nói.

Cô ấy bắt đầu làm việc đều đem con gái thả ở nhà mẹ đẻ cho mẹ cô ấy trông, cha mẹ chồng hoàn toàn không xuất lực, nhưng mà Vương Mạt Lỵ cũng không trông cậy vào, về sau dưỡng lão cùng một chỗ là có thể, nhưng mơ tưởng tới nhà ở, cô ấy tuyệt đối sẽ không đi phục vụ, chờ cha mẹ cô ấy già, cô ấy hầu hạ cha mẹ mình!

Tô Tình nói mấy con heo trong nhà mẹ Hắc Thán nuôi vô cùng tốt, năm nay có thể sẽ xuất chuồng.

Vương Mạt Lỵ thở dài: "Tôi cũng từng nghĩ muốn chăn heo, về sau còn phải sinh con, lúc đi làm công lại để mẹ tôi chăm sao được? Chị dâu tôi cũng muốn mẹ tôi chăm cháu trai cháu gái hộ, rất mệt mỏi."

Tô Tình gật gật đầu.

Chăm con cũng không phải chuyện dễ dàng, cô cũng có thầy Cung cùng bà Đường hỗ trợ cho cô, như hôm nay, ăn xong điểm tâm Dương Dương cùng Nguyệt Nguyệt liền bị thầy Cung đẩy đến công xã uống trà.

Bằng không cô nào có thể nhẹ nhàng như vậy, hài lòng ở trong nhà, nhàn nhã đọc sách.

"Nhưng mà Tòng Quân không đáp ứng, nói cái mùi chăn heo quá sặc mũi." Vương Mạt Lỵ nói.

Tô Tình cười nói: "Anh ấy là một người đàn ông còn chú ý cái này làm gì."

Vương Mạt Lỵ cười: "Tôi cũng nói với anh ấy rồi, nhưng mà anh ấy nói không cần tôi phải chăn heo, dù cho chỉ làm việc nhà thì cũng có thể nuôi sống tôi, nói chờ ngày ở nhà tránh rét đến, anh ấy chuẩn bị đi săn mồi."

Tô Tình nói: "Nhưng dù nghề đó kiếm nhiều thì cũng không được, vẫn là phải làm một nghề nghiệp khác mới tốt."

"Cô có biện pháp nào tốt hay không?" Vương Mạt Lỵ hỏi vội.

A Tú cũng nhìn qua, cô ấy cũng muốn biết Tô Tình có biện pháp hay không?

Tô Tình buồn cười nói: "Tôi có biện pháp còn có thể không nói cho hai người sao? Cái khác thì khó mà nói, nhưng trong chuồng gà trong nhà nuôi mấy con gà cũng không có vấn đề gì lớn, nếu hai người ăn không hết lấy tới đổi tiền với tôi, đây cũng là thu nhập."

Nói lên chuyện nuôi gà, Vương Mạt Lỵ cùng A Tú đều hứng thú. Nhưng A Tú không biết nói gì nên chỉ nghe, Vương Mạt Lỵ nhỏ giọng hỏi Tô Tình, có phải là có tình huống gì hay không? Năm nay thật sự có không ít nhà nuôi, đương nhiên không dám nuôi nhiều, nuôi cố định ba, nhiều hơn là bốn con, hoặc là năm, sáu con, cũng không tính là nhiều.

Tỉ như Vương Mạt Lỵ cùng A Tú cũng nuôi hai con.

Vợ Cương Tử cùng mẹ Hắc Thán và Tô Tình đều nuôi ba con.

Đầu xuân sau sẽ lục tục ngo ngoe bắt đầu đẻ trứng, mãi cho đến mấy ngày nay gà của A Tú mới bắt đầu đẻ trứng, trước đó nếu không phải Tô Tình khuyên cô ấy nuôi, A Tú cũng không dám nuôi nhiều hơn.

Bây giờ bởi vì gà cũng bắt đầu đẻ trứng, Từ Diệu Tổ không cần phải đi đổi, tiết kiệm một chút ăn còn có thể tích lũy một chút lấy đi đổi mấy thứ như muối và diêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận