Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 349. Ly hôn tái giá nấu cháo gà 8

Chương 349. Ly hôn tái giá nấu cháo gà 8

"Mợ, con. . . Con nghe không hiểu." Trần Gia Đống ngây thơ nói.

Cũng chỉ là đến tuổi đi học mà thôi, nghe không hiểu cũng rất bình thường.

Tô Tình cười cười, đổi cách giải thích khác, nói: "Văn của mợ được đăng lên báo, mỗi tháng đều có hai mươi đồng, cái này con cũng biết đúng không?"

"Con biết, mợ rất lợi hại!" Cái này thì Trần Gia Đống nghe hiểu, cũng biết, trong thôn bọn họ cũng đều biết mợ của cậu rất lợi hại, đều nói cậu của cậu có phúc mới cưới được nữ thanh niên trí thức có văn hóa giống như mợ. Tô Tình không chút khách khí tiếp nhận cái khích lệ này, nói: "Mợ một tháng viết bốn bài luận liền có thể kiếm hai mươi đồng, năm nay mỗi tháng mợ viết năm bài luận, hiện tại mỗi tháng có thể cầm hai mươi lăm đồng, chỉ cần ở trong nhà viết văn, một năm mợ liền có thể dễ dàng kiếm ba trăm đồng."

"Nhà ta cả một nhà, tiền làm công của mẹ, của cha con cùng với tiền tiết kiệm của bà nội, cả ba người cộng lại, qua nhiều năm như vậy đều không tích được ba trăm đồng." Vệ Thanh Mai liền giải thích cho con trai.

Sau khi chị gả đi, nhà của nhà họ Trần lại sửa sang thêm lần nữa, bởi vì con nhiều, cho nên còn xây dựng thêm một gian, như thế cũng rộng hơn một chút, cho nên như chị nói, hiện tại toàn bộ tích cóp của nhà họ Trần cộng lại kỳ thật cũng mới hơn hai trăm đồng.

Nói như vậy, Trần Gia Đống nghe xong liền hiểu rõ, tiền mợ của cậu một người viết văn kiếm được, so với cha cậu đi chăn dê, so với việc chăn heo của bà cậu, so với mẹ cậu đi làm việc cộng lại còn nhiều hơn!

"Đây chính là đi học, đi học rất có ích, cũng nhờ đó mà mợ của con có thể hào phóng mời con uống sữa lúa mạch, ăn sủi cảo ăn trứng gà, con trả lời lại một lần nữa, đi học có hữu dụng hay không?" Tô Tình nhíu mày hỏi.

"Hữu dụng!" Trần Gia Đống lập tức gật đầu.

"Đi học cũng không dễ dàng, nhất là phải học được đến trình độ của mợ con, không có nỗ lực cố gắng to lớn là không được, con cũng phải có nghị lực mới được, Trần Gia Đống, nói cho mợ, con có nghị lực để học cho giỏi, trưởng thành hiếu kính cha mẹ con và bà nội con hay không? Để bọn họ không cần khổ cực như vậy?" Tô Tình hỏi.

"Mợ, con có, con nhất định sẽ đi học cho giỏi, chờ con trưởng thành con cũng sẽ viết văn kiếm tiền!" Trần Gia Đống đầy nhiệt huyết nói.

Tô Tình rất hài lòng, bây giờ bản lĩnh nấu canh gà đánh máu gà của mình càng ngày càng tốt, nhìn cháu trai lớn được cổ vũ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên một mảnh.

"Rất không tệ, rất có khí khái đàn ông!" Tô Tình cũng cho một lời khẳng định.

"Sau này con cũng muốn đọc sách, con còn muốn hiếu kính mợ!" Trần Gia Lương nói theo.

"Ôi, Gia Lương miệng ngọt như vậy sao, nhưng mà hiếu kính cha mẹ con và bà nội con là tốt rồi, mợ có em trai, em gái của con hiếu kính rồi." Tô Tình cười tủm tỉm nói.

Ở bên kia, Trần Gia Châu đang chơi cùng Tiểu Ngư và Dương Dương, Nguyệt Nguyệt cũng nhìn qua, thấy không có việc gì cô bé liền tiếp tục chơi nhà chòi cùng Tiểu Ngư.

Để bọn nhỏ tự chơi, Tô Tình liền lên tiếng chào hỏi A Tú, sau đó vào nhà múc bột mì làm mì sợi.

Bên cạnh, trong nồi còn nấu một con gà rừng, là do Vệ Thế Quốc bắt về, chờ hầm xong thì thịt băm cũng vừa chín tới.

Vệ Thanh Mai ở bên ngoài chờ, để A Tú hỗ trợ trông nom con của chị, còn chị thì vào trong bếp hỗ trợ.

Nhìn Tô Tình đang đánh bột ngô, Vệ Thanh Mai liền rửa tay nhận lấy, nói: "Tình Tình, em nhìn lửa, chị đánh cho."

Tô Tình cười cười, cũng không tranh giành với chị mà là để chị làm, cô vào sân sau hái rau rồi vào trong nhà cầm trứng gà đi ra. "Năm nay chị dự định để Gia Đống đi học, thằng nhóc thối kia một mực không chịu, không biết học ai, chị nói chuyện liền nói với chị trong trăm người vô dụng nhất là thư sinh, không đi học, tức chết chị rồi, còn may hôm nay mang nó tới, em nói như thế này, nó liền nghe." Vệ Thanh Mai cười nói.

Tô Tình cười cười: "Nếu là con trai thì phải khích lệ, khen thằng bé là đàn ông, tự thằng bé liền có thể có cảm giác trách nhiệm, nhưng mà dễ dàng nghe em nói như vậy đó cũng là bởi vì thằng bé hiểu chuyện. Chị cả, chị cứ việc yên tâm, mặc kệ là Gia Đống hay là Gia Lương, về sau khẳng định cũng giống như cậu của bọn họ, trưởng thành không tệ được, bây giờ chị vất vả là vất vả, về sau nhất định có thể hưởng phúc."

Vệ Thanh Mai rất vui, nào có ai làm mẹ mà không thích nghe những lời này? Cười nói: "Chị sẽ không nói nhiều đạo lý như vậy với bọn họ, không nghe lời liền cầm lên gậy đánh, bà của nó cũng đã nói với chị như thế."

"Lần nào cũng đánh cũng không được, nếu nghe hiểu vẫn là phải giảng đạo lý với thằng bé mới được." Tô Tình vừa nhặt rau vừa nói.

Cùng em dâu hàn huyên một hồi, lúc này Vệ Thanh Mai mới thử nói ra: "Tình Tình, Thanh Lan đã ly hôn với Lý Thắng Cường rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận