Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 352. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 3

Chương 352. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 3

Vệ Thanh Mai xấu hổ kéo con mình qua bắt đầu giảng dạy: “Cậu con bên kia mẹ sẽ giáo huấn, nhưng việc này con chỉ cần nói với mẹ và bà nội là được rồi, không cần nói với người khác.”

“Vì sao?” Trần Gia Lương nói, cậu nhóc còn định đi nói cho cha, cậu quá xấu, mợ tốt như thế còn muốn bắt nạt mợ.

“Chuyện mợ bị bắt nạt rất mất mặt đúng không? Nếu con lại đi nói khắp nơi nữa, vậy không phải càng khiến mợ mất mặt sao, mợ đối với con tốt như vậy, con cũng không thể để mợ bị mất mặt biết không?” Vệ Thanh Mai kiên nhẫn nói với con.

Trần Gia Lương nghe hiểu lời này, gật đầu nói: “Vậy mẹ phải nói rõ với cậu, có gì thì từ từ nói, không được bắt nạt người khác.”

“Mẹ sẽ.” Vệ Thanh Mai nhẹ nhàng thở ra, gật đầu.

Trong lòng thật là xấu hổ, em trai và em dâu ở trên giường đất đúng lúc bị con trai nhìn thấy, có lẽ em dâu cũng không chỗ dung thân.

Mấy ngày nay vẫn không cần đi qua, chờ thu hoạch xong vụ đông năm nay lại qua nói sau.

Nhưng mà Vệ Thanh Lan lại tới nữa, hiện tại cô ta hoàn toàn không cần dùng điểm công, thật sự rất thanh nhàn, đời này còn chưa từng trải qua ngày thanh nhàn như vậy, còn thoải mái hơn thời điểm lúc trước ở nhà mẹ đẻ, càng không phải quãng thời gian gả cho Lý Thắng Cường có thể so với.

Cô ta vô cùng may mắn, ly hôn với Lý Thắng Cường lại gả cho Chu Đại Kim.

Vệ Thanh Lan lại mang theo một rổ trứng gà tới đây, Vệ Thanh Mai nói: “Sao em còn lấy trứng gà đến đây làm gì? Giữ lấy mà tự ăn, không phải em đang mang thai sao?"

“Em có để ăn rồi, bây giờ em còn sợ không có ăn sao? không phải em nghĩ đến Gia Đống, Gia Lương và Gia Châu sao, trước kia em ăn của chị không ít, bây giờ em lấy ít trứng gà lại đây cho cháu trai cháu gái ăn, chị nói gì chứ.” Vệ Thanh Lan nói.

Vệ Thanh Mai cũng mặc kệ cô ta, hỏi cô ta hiện tại sống như thế nào.

Vệ Thanh Lan đương nhiên sống rất tốt, nếu không sao có thể có trứng gà mang đến đây? Nam nhân Chu Đại Kim của cô ta bây giờ mỗi tháng có thể kiếm 40 đồng tiền lương.

Đây là cực kỳ cao, cô ta không cần tự nấu cơm, bởi vì Chu Đại Kim để cô ta qua ăn chung với cha mẹ chồng, mỗi tháng cho mười đồng tiền sinh hoạt phí, ăn thoải mái.

Mỗi tháng cô ta còn có năm đồng tiền tiêu vặt, mình muốn ăn trứng gà cũng có thể đi đổi trong thôn, thường thường còn có thể đi mua móng heo về gặm.

Trước kia nào có đãi ngộ này? Trước kia khi ở cùng Lý Thắng Cường, lúc có mang cũng không có gì ăn ngon, vẫn là sau khi sinh con, anh hai thấy cô ta quá khổ, cảm thấy cháu trai Gia Bảo còn quá nhỏ, mới trợ cấp cho cô ta, sau khi mùa đông bắt đầu sẽ đưa một ít thịt cùng với một ít lương thực qua để cô ta ăn nhiều một chút.

Từ khi ly hôn với Lý Thắng Cường gả cho Chu Đại Kim, không biết vì sao cô ta lại nghĩ đến ngày tháng trước kia, nghĩ tới chị cả và anh hai đối tốt với mình.

Trước kia tuy cô ta không ít lần oán hận trong nhà là phú nông, nhưng ngoại trừ cái này, nhà họ Vệ chưa từng bạc đãi cô ta.

Cho nên hiện giờ chẳng sợ gả cho Chu Đại Kim sống không tồi, cô ta có thể tự sống tốt cuộc sống của mình, nhưng cũng vẫn muốn quay về nhà mẹ đẻ, chẳng sợ mình chỉ là con nuôi nhà họ Vệ, nhưng có cái danh cũng được rồi, không phải sao?

Hoàn toàn chặt đứt một tầng quan hệ này, trong lòng cô ta thật sự không đành.

Chỉ là nhất định phải khiến cô ta thất vọng rồi, chuyện trên thế giới này không phải sau khi làm sai chỉ nói vài câu hối hận là sẽ được tha thứ.

Bị thương tổn chính là người ta, người ta có thể lựa chọn không tha thứ, đó là quyền lợi của người ta.

Vệ Thanh Mai liền nói: “Sau này nhớ đi lại nhiều, qua bên này đi lại là được, anh hai em bên kia rất bận, suốt ngày ở bên ngoài rất ít ở nhà.”

Vệ Thanh Lan tuy thất vọng, nhưng ít nhiều cũng có chút chuẩn bị tâm lý, chị dâu kia lợi hại như vậy, sao có thể hiếm lạ cô em chồng như cô ta? Trước đó đã nói những lời khó nghe, sau khi biết cô ta không phải con ruột của nhà họ Vệ, lời nói ra còn khó nghe hơn trước đó không biết bao nhiêu lần.

Mấu chốt là còn không nói một từ thô tục nào, nhưng lại chọc đến tim phổi. mình lúc đó sao lại ngu xuẩn châu chấu đá xe như vậy chứ!

“Tuy rằng đã gả chồng, nhưng Gia Bảo cũng là con trai em, nếu có thừa sức vẫn nên chăm sóc một chút, sau này cũng đừng mang trứng gà lại đây, để lại cho Gia Bảo ăn đi.” Vệ Thanh Mai nói.

Vệ Thanh Lan nói: “Em sao có thể nhận lại Gia Bảo? Chị nghĩ quá tốt đẹp rồi.''

“Có ý gì?” Vệ Thanh Mai kinh ngạc nhìn cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận