Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 353. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 4

Chương 353. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 4

“Chu Đại Kim đã sớm nói rõ với Lý Thắng Cường, nếu em đã gả qua làm vợ anh ta, vậy phải đoạn tuyệt sạch sẽ với nhà họ Lý, không cho phép nhận lại Gia Bảo, nếu em lén đưa trứng gà cho Gia Bảo bị người nhìn thấy truyền tới tai Chu Đại Kim, Chu Đại Kim cũng sẽ không cho em tiền.” Vệ Thanh Lan nói.

Dù sao khoảng cách xa như vậy, chị cả bận, đương nhiên không rảnh qua hỏi thăm chân tướng, nhưng Chu Đại Kim cũng thật sự tỏ thái độ như vậy, cô ta không muốn lừa chị cả.

Vệ Thanh Mai nhíu mày nói: “Sao có thể như vậy, nói như thế nào thì Gia Bảo cũng là do em sinh ra.”

Vệ Thanh Lan nói: “Tuy là em sinh, nhưng em cũng không có biện pháp, em đều dựa vào Chu Đại Kim, Chu Đại Kim không muốn em tiếp xúc với Gia Bảo, sợ em đặt hết tâm tư trên Gia Bảo, không để bụng đến con trai của anh ta.”

Vệ Thanh Mai nhìn bụng cô ta, nói: “Đừng há mồm ngậm miệng chính là con trai con trai, vạn nhất nếu sinh con gái thì sao, từ bỏ à?”

“Sao lại từ bỏ, tiếp tục sinh là được.” Vệ Thanh Lan nói, sinh con trai mà thôi, cô ta không sợ.

Vệ Thanh Mai nghĩ đến Lý Gia Bảo, thở dài, cha mẹ ly hôn, chỉ con cái khổ.

“Chị cả không cần nghĩ nhiều như vậy, trong nhà đang tìm vợ mới cho Lý Thắng Cường, rất nhanh Gia Bảo sẽ có mẹ.” Vệ Thanh Lan nói.

Nói đến chuyện này, Vệ Thanh Lan còn có chút đắc ý, thanh danh Lý Thắng Cường bây giờ xấu như vậy, nhà tốt một chút ai sẽ nguyện ý gả con gái qua? Vậy quả thật là đẩy con gái vào hố lửa.

Đừng nói nhà tốt, ngay cả nữ nhân trước đây của Chu Đại Kim, nhà mẹ đẻ cũng không muốn gả qua cho Lý Thắng Cường, trực tiếp qua tay con gái gả cho một nam nhân góa vợ đã có con khác.

Nói là gả, nhưng thật ra không khác bán đi lắm, vừa vặn người ta có con trai con gái, chỉ không có vợ, đứa con gái này của mình cũng không thể sinh, gả qua vừa vặn tốt.

Mà Lý Thắng Cường là người không có tiền, bản thân lại ham ăn biếng làm, còn có con vợ trước, ngay cả quả phụ cũng không muốn gả qua.

Cho nên không dễ dàng như vậy đâu.

Vệ Thanh Lan không muốn thấy Lý Thắng Cường sống tốt, Lý Thắng Cường sống càng kém cô ta càng cao hứng, cũng để gã nhìn xem, trước kia cô ta nguyện ý gả cho gã là phúc mấy đời? Nhưng gã đối với cô ta như nào, biết cô ta là con nuôi nhà họ Vệ, còn làm loạn với anh chị mình, thậm chí động thủ đánh cô ta!

Cũng là do gã hành động, nếu không cô ta sao có thể tàn nhẫn cạn tình rời khỏi cái hố lửa kia?

Nhưng cô ta không biết, gả cho lão Chu không nhất định chính là phúc.

Năm nay trôi qua rất nhanh, chuyện phát sinh cũng rất nhiều.

Người sửa lại án sai như bà Đường và ông Cung cũng có, nhưng không nhiều, chính là từ năm nay, cho dù có nhân mạch quan hệ hay không, tất cả những án sai trước đó cũng đều sẽ được sửa lại.

Không phải ở đại đội Trường Giang bên này, là nhân viên ở những địa phương khác, thậm chí còn có người bị ô tô lớn đưa đi.

Ô tô lớn còn chạy tới đại đội Trường Giang bên này, ông Cung và bà Đường trước đây bị oan, giờ đã sửa lại án sai, vậy nên cố ý đến nói chuyện riêng với hai bọn họ, sau đó mới trở về.

Trong thôn đều thấy rõ ràng chính xác, cha mẹ nuôi Vệ Thế Quốc nhận không đơn giản.

Đây rốt cuộc là nhân vật nào? Trong nhà còn có cả ô tô!

Người khác không biết, Tô Tình lại biết rõ, bà Đường từng giới thiệu qua với cô, đều là bạn bè cũ ở Bắc Kinh.

Được phân tới huyện bên cạnh, bởi vì chuyện còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng, nên năm nay mới sửa lại án sai.

“Về sau đi Bắc Kinh, cũng không cần lo lắng cái khác, không ai dám khi dễ Dương Dương và Nguyệt Nguyệt.” Bà Đường nói.

Tô Tình cười, hiện giờ đã là tháng tám, có lẽ khoảng 2 tháng nữa, tin tức cũng nên truyền ra rồi nhỉ?

Chạng vạng hôm nay Tô Tình đẩy Dương Dương và Nguyệt Nguyệt ra bên ngoài đi bộ, hai anh em hiện giờ đã một tuổi ba tháng, càng thêm thông minh, đáng yêu.

Đưa hai anh em đến chỗ thanh niên tri thức, còn mang theo mấy quả hồng chín kỹ và dưa ngọt lại đây, không đáng tiền, đều lấy từ trong đất.

Lấy đến đây đưa Chu Hồng và Trần Bích, thời gian này vừa lúc hai người tan tầm, nhưng mà Tô Tình không nghĩ đến còn gặp Thái Mỹ Giai bên này.

Trần Bích và Chu Hồng nhỏ giọng nói với cô, ở nhà họ Vương bên kia lại làm loạn mâu thuẫn, cho nên về chỗ thanh niên tri thức bên này ở.

Tô Tình không để ý nhiều, đưa quả hồng và dưa cho bọn họ, cười nói: “Thứ tốt khác thì không có, đây đều là nhà trồng, mang trái cây đến cho hai người ăn.”

“Cảm ơn cô.” Trần Bích và Chu Hồng cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận