Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 356. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 7

Chương 356. Thả ra được ngụm khẩu khí, sướng lên mây 7

“Vậy cô có thể từ chối mà, cô có thể từ chối quyết liệt, nói với tôi cô không cần đồ bố thí, nhưng cô có nói sao? Cô không có, cô một bên hưởng thụ đồ tôi cho cô, một bên lại oán tôi hận tôi sau lưng, nói đến nói đi là tự ti khiến cô hoàn toàn thay đổi, cũng lộ rõ bộ mặt xấu xí của cô!”

“Cô dùng tâm tư của mình phỏng đoán dụng ý của người khác, nói tôi bày ra cảm giác ưu việt với cô, cảm giác ưu việt của tôi còn cần bày ra trước mặt người hai bàn tay trắng như cô à? Cô thật là đề cao bản thân quá rồi, từ đầu đến cuối tôi cho cô cũng chưa từng hy vọng cô báo đáp lại cái gì đúng không? Nhưng cô thì sao, nhiều lần đào hố, thổi gió bên tai tôi, khiến tôi bị mọi người chê cười để cô vui vẻ, bây giờ còn có mặt mũi tới trước mặt tôi phát tiết phẫn uất trong lòng cô sao!"

“Từ đầu tới cuối đều là cô chỉ nhận, cô khó chịu cái gì? Người nên khó chịu là tôi kìa!”

“Tôi hiện giờ mới nhìn rõ bộ mặt của cô, tâm tư của cô còn đen tối hơn cả cống ngầm, còn ghê tởm hơn dòi bọ ở hố phân, tôi hổ thẹn với việc từng làm chị em với cô, cảm thấy rất thẹn, làm bạn bè với loại mặt hàng như cô, lúc trước tôi mù tới cỡ nào chứ?"

Lời nói của Tô Tình như dao sắc cắm vào tim, không lưu chút cảm tình.

Nói xong những lời này, cô mới chú ý đến hai người Bùi Tử Du và Trần Tuyết đang đứng bên kia nghe, đều đang nhìn cô, còn có thanh niên trí thức Tân, anh ấy cầm hai cái thùng nước, có lẽ muốn ra ngoài gánh nước, lại gặp trường hợp này.

Thanh niên trí thức Tân có chút trợn mắt há hốc mồm, ngoan ngoãn, đã sớm biết thanh niên trí thức Tô viết văn lợi hại, không nghĩ tới miệng lưỡi cũng lợi hại như vậy, quá biết mắng người.

Tô Tình không quan tâm Bùi Tử Du và Trần Tuyết, chỉ gật đầu một cái với thanh niên trí thức Tân, sau đó mang theo hai đứa nhỏ chạy lấy người.

“Oa.” Thái Mỹ Giai bụm mặt khóc lóc chạy về.

Nhưng mà thanh niên trí thức Tân không quan tâm cô ta, cũng không quan tâm Bùi Tử Du và Trần Tuyết, tự đi gánh nước, ông ấy còn muốn nhanh chóng quay về đọc sách!

Bùi Tử Du và Trần Tuyết về nhà, cho dù đã về nhà, trong đầu Bùi Tử Du vẫn không vất đi được hình ảnh vừa rồi.

Tô Tình đang mắng người không sai, mắng cũng rất khó nghe, nhưng vì sao dáng vẻ cô mắng chửi người cũng đẹp như vậy? Thanh âm mắng chửi người vì sao cũng dễ nghe như vậy?

Trên người cô phảng phất có ánh sáng, cho dù sắc bén không giấu mũi nhọn như vậy, nhưng cũng khiến người ta không thể rời mắt, đẹp đến kinh tâm động phách.

Trần Tuyết đã làm xong cơm khoai lang, anh ta vẫn còn ngồi ở kia xuất thần, chuyện này khiến Trần Tuyết rất hụt hẫng.

Cô ta biết Bùi đại ca đang nghĩ đến Tô Tình, cô ta cũng đã hối hận vì lựa chọn con đường kia. biết Bùi đại ca đây là suy nghĩ Tô Tình, nàng đều hối hận lựa chọn con đường kia.

Thật ra lúc nhìn thấy Tô Tình cãi nhau với Thái Mỹ Giai, trong lòng cô ta rất vui, muốn cho Bùi đại ca thấy Tô Tình vẫn là Tô Tình trước đây, vẫn là người đàn bà đanh đá thích làm theo ý mình.

Đây là chút tâm tư nhỏ của cô ta, cho nên mới đi tới, tận mắt thấy trận khắc khẩu này.

Nhưng mà không nghĩ rằng, cho dù cãi nhau, Tô Tình cũng có thể không mất nửa điểm dáng vẻ, đanh đá là thật sự đanh đá, nhưng không có diễn xuất ra dáng vẻ người đàn bà đanh đá, cô mắng chửi người cũng mắng đến khó nghe, Thái Mỹ Giai ở trong miệng cô đã thành bộ dáng gì?

Nhưng vì sao dáng vẻ Tô Tình mắng chửi người cũng có thể đẹp như vậy, cô không đỏ mặt gào thét, cũng không cao ngạo nóng nảy, nhưng từng câu trong miệng lại như nhả châu phun ngọc, rõ ràng vốn nên cực kỳ ầm ĩ, nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại.

Không biết bắt đầu từ khi nào, Tô Tình mắng chửi người cũng có thể mắng đến dễ nghe như vậy, đẹp như vậy!

Đều là nữ nhân, cô ta cũng không rời mắt được, càng đừng nói Bùi đại ca.

Tô Tình nói Thái Mỹ Giai ghen ghét cô, nhưng thân là nữ nhân, Tô Tình thật sự rất khó khiến người ta không ghen ghét, cho dù là cô ta, giờ cũng đã nổi lên tâm tư ghen ghét.

Năm nay hàng xóm trở về ăn Tết, đều sẽ đề cập đến chuyện con gái nhà họ Tô kia sinh một đôi thai long phượng, lời trong lời ngoài nói người ta có phúc, cho nên nhà họ Tô tiếp nhận đứa con rể ở nông thôn kia rồi.

Luôn đối lập như vậy, cô ta sao có thể không phiền?

Còn có em chồng cô ta, nhiều lần so sánh cô ta với Tô Tình, nói gà mái và phượng hoàng khác nhau.

Cô ta làm sai cái gì mà phải phụ trợ cho Tô Tình như vậy? Vì thế vừa rồi gặp gỡ, mới muốn xem trò hay của Tô Tình, muốn để loại người đanh đá có thể lấy cả gậy đánh Vương lão lục như Thái Mỹ Giai xé cô đến thương tích đầy mình.

Không nghĩ cuối cùng người bại trận lại chính là Thái Mỹ Giai, bụm mặt khóc lóc chạy đi, Tô Tình toàn thắng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận