Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 358. Nhóc con nhà địa chủ mệnh thật tốt 1

Chương 358. Nhóc con nhà địa chủ mệnh thật tốt 1

Một ngày này, tin tức về việc thi đại học bay đầy trời khắp cả nước.

Sau khi xác định tin tức là thật, nhóm thanh niên trí thức không thể khống chế mà mừng như điên.

Không chút do dự, bọn họ không làm việc nữa mà bắt đầu toàn lực ôn tập, cho dù đội trưởng Mã gào thét cũng không làm.

Vẫn là thầy Cung khuyên nhủ, nói từ từ thôi, có chuyện như này nhóm thanh niên trí thức kia làm gì còn tâm trạng đi tham gia thu hoạch vụ thu?

Đội trưởng Mã không vui, nhưng cũng không nói gì,bởi vì đám thanh niên trí thức này cũng không có tâm, một dám không ai tới,chỉ có thể theo bậc thang này của thầy Cung mà leo xuống, nhưng vẫn muốn trừ điểm!

Trừ điểm thì cứ trừ đi, nhóm thanh niên trí thức trong thôn đều không thèm để ý chút điểm công này, tất cả đều một lòng một dạ muốn tìm sách mượn sách.

Đại đội Trường Giang có tổng cộng mười hai thanh niên trí thức, trong đó một nửa đã lấy vợ gả chồng.

Tô Tình, Bùi Tử Du, Thái Mỹ Giai, Tôn Toàn Tài đều ở trong đó, còn có hai thanh niên trí thức khác, một nam một nữ, con cũng đều không còn nhỏ.

Nhưng mà Tô Tình cũng không quá quen thuộc, lúc Tô Tình tới bọn họ đều đã lấy vợ gả chồng sinh con.

Hơn nữa, vẫn là đám người Tô Tình tới đại đội thanh niên trí thức Trường Giang xong không chịu nổi, trước sau mới đến vài người, nhưng đã có ba người đã kết hôn, Tôn Toàn Tài không tới cùng bọn họ, là tới trước đó.

Nhưng mặc kệ là quen thuộc hay không quen thuộc, trước mắt tất cả những người này đều tới mượn sách.

Tô Tình lắc đầu, ăn ngay nói thật: “Tôi không có sách, sách của tôi đều đã cho Chu Hồng và Trần Bích mượn."

Cho nên Chu Hồng và Trần Bích bây giờ là sự tồn tại nhiều người tranh đoạt nhất ở chỗ thanh niên trí thức bên kia, nhưng bọn họ cũng vội muốn chết, bọn họ cũng phải xem sách, sao có thể cứ cho mượn như vậy? Nhưng không cho mượn cũng không được, bởi vì lúc này mọi người đều đỏ mắt, không cho mượn cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Cuối cùng là thanh niên trí thức Tân đứng ra đề nghị mọi người đổi sách thay phiên nhau xem, phải trả về đây trong thời gian quy định mới có thể đổi sách khác tiếp tục xem.

Biện pháp này đã là tốt nhất, Trần Bích và Chu Hồng đều không có ý kiến.

Tô Tình còn tới chỗ thanh niên trí thức một chuyến, hai người còn tưởng rằng cô tới muốn sách, đều rất ngại ngùng, bởi vì rất nhiều sách đều đã cho mượn, trong tay bọn họ chỉ còn hai quyển.

"Tôi không phải tới lấy sách, những quyển sách đó chủ yếu là tôi nhàn rỗi không có việc gì làm đọc giết thời gian, nội dung trên sách giáo khoa tôi đều còn nhớ rõ, cho nên không cần đọc sách cũng được, tôi là tới nói với hai người một tiếng, nếu có cái gì không hiểu, có thể tới hỏi tôi sau giờ tan tầm lúc chạng vạng, tôi biết đều sẽ nói với hai người." Tô Tình nói.

“Tô Tình, cảm ơn cô!” Hốc mắt Trần Bích và Chu Hồng đều có chút phiếm hồng.

Thanh niên trí thức Tân nghe nói Tô Tình tới đây, cũng tưởng tới lấy sách, vội vàng chạy đến muốn giải thích với Tô Tình, vừa lúc nghe thấy lời này, đôi mắt lập tức sáng ngời: “Thanh niên trí thức Tô, cô nhớ hết tất cả?”

“Trước khi tôi xuống nông thôn chính là học khóa này, cả năm cấp tôi đều là học sinh xếp loại giỏi, sau khi xuống nông thôn tôi cũng thường xuyên đọc sách, cho nên còn nhớ rõ, không quên quá nhiều, mọi người cần sách hơn tôi, sẽ để lại cho mọi người.” Tô Tình gật đầu nói.

“Đúng lúc tôi đang có hai đề, thật sự không giải được, nhưng tôi biết đây là nội dung trọng điểm, thanh niên trí thức Tô, cô có thể giúp tôi giải một chút không?" Thanh niên trí thức Tân vội nói.

Tô Tình đã kêu anh ấy đi lấy đề tới, thanh niên trí thức Tân không nói hai lời chạy về cầm vở mình đến.

“Tôi cũng cảm thấy đây là nội dung kiến thức rất quan trọng, có lẽ sẽ thi vào, hai người cũng tới nhìn xem đi." Tô Tình vừa xem liền gật đầu, cũng nói với Trần Bích và Chu Hồng.

Hai người vội vàng đi tới, vừa thấy đề này liền cảm thấy khó.

Nhưng dưới sự giảng bài của Tô Tình, hai người hiểu rất rõ ràng, Tô Tình giảng xong lại lấy ra hai đề cùng dạng bài cho ba người bọn họ làm để củng cố một chút.

Thanh niên trí thức Tân rất lợi hại, tuy có chút mới lạ, nhưng vẫn gập ghềnh giải ra toàn bộ.

Hai người Trần Bích và Chu Hồng kém hơn một chút, dù sao thanh niên trí thức Tân cũng đã từng tự xem qua, cho nên nói một lần là anh ấy có thể hiểu rõ, nhưng Trần Bích và Chu Hồng chưa từng thử giải, cho nên giải tương đối khó.

Cuối cùng Tô Tình còn phải nói lại một lần, lúc này hai người họ mới có thể làm được.

“Mọi người phải chăm chỉ nỗ lực, gặp bài khó có thể tới tìm tôi, nếu tôi không giải được, thì cùng nhau đi hỏi cha chồng tôi, quên nói cho mọi người, cha chồng tôi là giáo sư của đại học Thanh Hoa.” Tô Tình cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận