Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 371. Một năm thi đại học 6

Chương 371. Một năm thi đại học 6

“Chị cả, em biết chị không thích nghe, nhưng chị không thích nghe em cũng muốn nói, anh hai vốn dĩ không xứng với cô ta, người như vậy vừa thấy liền biết là người xuất thân trong sạch, hiện tại lại muốn thi đại học vào đại học, nhà họ Vệ chúng ta có thể giữ được người sao? Cũng không nên xuất hiện chuyện giống trong thoại bản, Phan Kim Liên vì muốn ở bên Tây Môn Khánh mà hạ thuốc cho Võ Đại Lang!” Vệ Thanh Lan nói.

Vệ Thanh Mai tức giận đến phát run, chỉ vào cửa lớn nói: “Cút, hiện tại em lập tức tức, cút ra ngoài!”

Vệ Thanh Lan cũng nhìn ra được chị cả thật sự tức giận, cũng chỉ có thể nói: “Chị cả, chị đừng nóng giận, em chỉ nói nhỏ vậy, không phải lời thật lòng."

Vệ Thanh Mai đã không muốn nghe cô ta nói nữa, đẩy cô ta ra ngoài: “Nhanh chóng quay về đi, sau này đừng tới nhà chị nữa, sống cuộc sống của em đi!”

Cô không muốn qua lại với con người giảo hoạt này nữa.

Hôm nay tới đây nói, không có một câu nào ngóng trông anh hai cô ta tốt, còn dùng chuyện Phan Kim Liên vì ở cùng Tây Môn Khánh mà hạ thuốc Võ Đại Lang để so sánh với anh hai cô ta, đây vẫn là người sao?

Tình Tình sao có thể là Phan Kim Liên, trước kia thích một thanh niên trí thức khác không sai, là đuổi theo thanh niên trí thức kia xuống nông thôn cũng không sai, những chuyện này chị ấy đều biết.

Nhưng đây đều đã là chuyện quá khứ, hiện giờ trong thôn ai không hâm mộ Thế Quốc? Mấy người Mã đại nương đều khen em dâu chị ấy đã sớm toàn tâm toàn ý ở cùng Thế Quốc, cho nên sao có thể thành Phan Kim Liên?

Còn có Thế Quốc cao to, tướng mạo anh tuấn, sao có thể thành Võ Đại Lang? So sánh như vậy, thật sự là tức chết chị ấy!

Vệ Thanh Lan không có biện pháp, chỉ có thể trở về, nhưng cô ta tin tưởng vững chắc chị dâu kia tuyệt đối sẽ không theo anh hai cô ta cả đời.

Anh hai quả thực không kém, là người xuất sắc ở nông thôn, cô ta ở nông thôn nhìn thấy như vậy, cho nên mới gả cho anh hai.

Chờ cô ta vào đại học, đến lúc đó bên người đều là loại người gì? Giống như cô ta qua mạch khoáng bên kia, liền thấy được Chu Đại Kim độc nhất ở trong thôn nhưng ở mạch khoáng bên kia căn bản không là gì cả.

Người trẻ hơn hắn chức vị còn cao hơn hắn đều có.

Tô Tình sau này vào đại học, người nhìn thấy đều là loại người gì? Tất cả đều là sinh viên, mà cô ta lại trưởng thành như vậy, nam nhân thấy còn có thể không tiến lên sao?

Có lẽ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị đả động, nhưng đại học hình như phải học rất nhiều năm? Qua mấy năm, cô ta có thể không bị bạn học nam xung quanh đả động sao?

Cô ta cảm thấy không có khả năng.

Nhưng cô ta nói vời chị cả, chị cả lại không tin, còn mắng cô ta một trận.

Tô Tình cũng không biết chuyện này, nếu đã biết nhất định có thể bạo lực ngôn ngữ từ đầu đến đuôi với đứa con gái nuôi tự cho là đúng này một trận.

Sao cô có thể là Phan Kim Liên, cô cảm thấy mình hiện giờ chính là Vương Bảo Xuyến!

Vốn dĩ cho rằng mình và bọn nhỏ sẽ rời thôn tới Bắc Kinh đi học trước, để một mình anh trong thôn làm quả phu chờ vợ, ai biết cuối cùng cô thành quả phụ chờ chồng.

Chờ chồng còn được, nhưng lại còn phải nhớ thương anh ở bên ngoài sống như thế nào, sống được không? Trên đường an toàn không linh tinh.

Giao thông và an ninh bây giờ không có cách nào so với đời sau, xe thể thao ở bên ngoài không an toàn chút nào.

Ở thời đại này, tài xế là công việc nổi tiếng, nhưng cũng giống những công việc khác, đều là vất vả kiếm tiền.

Ngồi xuống phải ngồi bao lâu? Lái xe mấy giờ thậm chí là lâu hơn, tuy rằng trên xe còn có một người luân phiên lái xe, nhưng cũng không phải công việc nhẹ nhàng gì.

Chỉ là dù sao cũng phải có một phần sự nghiệp của mình, cho nên Tô Tình cũng không ngăn cản, cứ để anh đi làm đi, bây giờ vất vả chút thì cứ vất vả đi.

Ngày tháng luôn qua rất nhanh, bây giờ thời tiết ngày sau lạnh hơn ngày trước, dù sao cũng đã tháng mười hai, ngay ngày hôm qua, tuyết cũng đã bắt đầu rơi.

Tuyết năm ngoái rơi sớm hơn năm nay một chút.

Nhưng mà cho dù ngày lạnh, cũng không thể ngăn nhóm thanh niên trí thức nhiệt tình học tập, một đám đều đạt tới một loại cảnh giới mất ăn mất ngủ.

Tô Tình biết, không chỉ có thanh niên trí thức ở quê nhà, thanh niên tròn thành phố cũng giống vậy.

Ví như chị họ Tô Thừa Tuệ của cô, lá thư thứ hai mẹ cô đưa tới có nhắc đến tình hình của chị họ, nói Tô Thừa Tuệ đã sinh đứa thứ hai đầu tháng này.

Hiện tại cũng là vừa ở cữ vừa đọc sách ôn tập, thật sự rất chăm chỉ.

Trong thư còn ghi lời cảm ơn của mợ cả và mợ ba, bởi vì cô suy đoán, bà Tô đã kêu cháu trai cháu gái bên nhà mẹ đẻ chuẩn bị sớm chút, ngày thường nhàn rỗi không có việc gì thì xem sách nhiều hơn.

Ai biết thật sự dùng tới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận