Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 381. Con cháu bất hiếu nhà họ Cung 8

Chương 381. Con cháu bất hiếu nhà họ Cung 8

“Hai người tới rồi?” Vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán nhìn thấy hai người bọn họ, cười nói.

“Em thấy hai người bây giờ chính là một trận nổi danh trong thôn rồi.” Tô Tình vừa thấy trạng thái và tinh thần của bọn họ đều không tồi liền cười nói.

“Nổi danh thì nổi danh đi, cũng nên nổi danh rồi, nếu không còn tưởng rằng chúng ta dễ nói chuyện, chị và chị dâu đã nghẹn cục tức này bao nhiêu năm rồi? Từ sau khi cô ta vừa vào cửa, chúng ta liền không có ngày thoải mái!” Vợ Cương Tử nói.

Trên mặt mẹ Hắc Thán cũng tươi cười, đừng thấy là đánh nhau, còn náo loạn việc này lớn như vậy, nhưng bọn họ chính là bội thu toàn thắng!

Như em dâu nói, một hơi nhịn nhiều năm kia hôm nay xem như đã xả ra, cả người đều thống khoái.

Tô Tình có thể lý giải loại cảm giác này, lúc cô phản bác đánh trả Thái Mỹ Giai không biết xấu hổ kia, còn không phải là như thế sao?

Một trận này đánh xong, nhà cha mẹ bên kia đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Đặc biệt là vợ Vương Đồng, trực tiếp thu dọn đồ vật khóc lóc mang hai đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ.

Vương Đồng và cha mẹ Vương Đồng đương nhiên đều thiên vị đứa con út, vì thế muốn hai người bọn họ bồi thường, mỗi người bồi thường 50 đồng tiền, nếu không chuyện này sẽ không để yên!

Vương Thiết và Vương Cương đều cực kỳ bình tĩnh, ôn tồn nói cha mẹ bọn họ tạm thời đừng nóng nảy, sau khi trở về nhất định sẽ đánh vợ để cha mẹ hết giận.

Nhưng sau khi về nhà bọn họ làm gì? Hai anh em không hẹn mà cùng bưng nước rửa chân để rửa chân cho vợ mình, cũng không chê mà đặt đôi chân thô ráp kia bên miệng hôn một cái!

Khiến vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán đều xấu hổ, đều đã là vợ chồng già còn làm cái gì, sao lại hôn vào miệng, cũng không nên hôn bọn họ!

Nhưng là chuyện này cũng không xong như vậy, bởi vì vợ Vương Đồng đã gọi mấy anh em trai bên nhà mẹ đẻ qua!

Đánh em gái bọn họ thành như vậy, không bồi thường tiền liền muốn xong chuyện sao?

Nhưng nhà mẹ đẻ nhà vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán cũng không phải không có anh em trai, hai người lập tức xách thỏ về, cùng ngày liền mang theo các anh em trai giết qua.

Mấy anh em nhà mẹ đẻ vợ Vương Đồng thấy phía mình ít người, đánh không lại, lúc này mới vội vàng nói ‘dĩ hòa vi quý’ mọi người đều là người thân, nháo như vậy quá khó coi.

Cuối cùng chuyện này còn có thể thế nào? Vợ Vương Đồng bị đánh cũng bị đánh, chuyện cứ như vậy cho qua!

Lúc Vương Mạt Lị tới bên này nói cho Tô Tình nghe, rất cảm khái: “Mấy người ở trong thàng phố tôi không biết, nhưng ở quê nhà chúng tôi, không có hai ba đứa con trai thì không được, dù có một hai người có khi cũng thiếu, nhà không có con trai càng không cần phải nói, ở bên ngoài cãi nhau với người ta cũng không dám lớn tiếng, chuyện lần này cô cũng thấy rồi đấy.”

Tô Tình tuy biết sự phát triển của đời sau, nhưng thế cục của đời sau đối với bây giờ là nước xa không cứu được lửa gần.

Cô không thể không thừa nhận ở quê nhà thời đại này, có nhiều con trai chính là đủ tự tin, đây là tình hình thực tế, nhà mẹ đẻ vợ Vương Đồng có bốn anh em trai.

Nhưng mẹ Hắc Thán bà vợ Cương Tử cũng không sợ chút nào, nguyên nhân ở chỗ nhà mẹ đẻ bọn họ mỗi nhà cũng có ba bốn anh em trai, nếu ít người một chút, những anh em trai nhà vợ Vương Đồng kia cũng không thể nói ra câu 'dĩ hòa vi quý".

“Cho nên vẫn phải nỗ lực đi lên trên thôi.” Tô Tình cũng cảm khái.

“Có ý gì?” Vương Mạt Lị không rõ nguyên do, khuyên cô sinh nhiều con trai và đi lên trên có quan hệ gì.

“Càng là thành thị phát đạt sẽ càng tiến bộ, sinh con trai hay con gái căn bản không quan trọng, chỉ có nơi lạc hậu nhất mới có thể dùng phương thức quát tháo so dũng khí này, cho nên phải nỗ lực đi ra ngoài, đừng ở cái ao cá này cả đời.” Tô Tình cười nói.

Vương Mạt Lị lắc đầu: “Cô có văn hóa cao như vậ, nhất định có thể đi ra ngoài, nhưng chúng tôi không giống cô.”

Tô Tình cười nói: “Tôi ra ngoài cũng không phải không trở lại, nhà họ Vệ còn ở chỗ này mà, sau này nếu bên ngoài có tin tức gì, tôi sẽ viết thư về kể cho mọi người.”

“Lời này là cô nói đấy.” Vương Mạt Lị vội nói.

“Tôi đã từng lừa cô chưa? Yên tâm hảo, mặc kệ là cô hay là vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán, còn có chị A Tú, sau này nhất định đều không kém.” Tô Tình nói.

Vương Mạt Lị cười liếc mắt nhìn cô một cái: “Sao lời trong miệng cô nói ra lại ngọt như vậy chứ.”

Tô Tình buông tay: “Tất cả đều là lời từ đáy lòng.”

Vương Mạt Lị ở một lát liền trở về, nhưng mà hai người Trần Bích và Chu Hồng cũng qua đây ngồi chơi.

Hiện giờ chính là thời gian đợi phiếu điểm, thời gian này quá gian nan, nhưng mà Tô Tình đều giúp bọn họ so đáp án, trước đó lúc ở nhà nghỉ, đã nói một hồi về yêu cầu của hai người với lần thi này, Tô Tình không thảo luận với bọn họ, nhưng cũng nghe xong được đại khái là yêu cầu của bọn họ cũng không cao, thi đậu là không có vấn đề.

Hơn nữa bây giờ bọn họ cũng đã qua kiểm tra sức khoẻ, chính trị, chỉ chờ thư thông báo trúng tuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận