Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 387. Nữ Trạng Nguyên oanh động toàn tỉnh 6

Chương 387. Nữ Trạng Nguyên oanh động toàn tỉnh 6

“Anh Thiết Tử, cũng không nên trọng nam khinh nữ, sau này đều nên đưa đi đọc sách, con gái đọc sách cũng không vô dụng, em chính là ví dụ tốt nhất ví dụ, con gái cũng có thể làm nhà mẹ đẻ vẻ vang, nhà mẹ đẻ vinh dự về em, mỗi lần về nhà mẹ đẻ, em đều xách bao lớn bao nhỏ về, tự em có bản lĩnh, Thế Quốc cũng không dám nói em nửa câu, mọi người cũng đều thấy được.” Tô Tình cười nói.

“Ha ha, đó là đương nhiên, đó là đương nhiên, đều là con nhà mình, chỉ cần sẽ học, anh và mẹ bọn trẻ dù đập nồi bán sắt cũng muốn chu cấp!” Vương Thiết cười nói.

Nhưng Tô Tình thật sự đúng là một tấm gương tốt, khiến mọi người nhìn thấy, sinh con gái cũng không phải vô dụng, nhìn thanh niên trí thức Tô xem, đây là ví dụ tốt nhất.

Nếu con gái có tiền đồ, không kém con trai nửa điểm, nhóm lãnh đạo coi trọng như vậy, còn tự mình tới cửa chúc mừng!

Lại vây quanh nói một hồi lâu, đều muốn nói chuyện với nữ Trạng Nguyên, lây dính phúc khí, mãi cho đến khi lão đội trưởng Mã mở miệng, lúc này mới chưa đã thèm mà tan đi.

Trong thôn hiện giờ tất cả đều là thanh âm hâm mộ.

Nếu Vệ Thế Quốc còn chưa có công việc, vậy mọi người đều sẽ ít nhiều có chút lo lắng, lo lắng anh thật sự có thể giữ được người vợ ưu tú như vậy sao?

Nhưng bây giờ chuyện công việc cha vợ cũng đã kiếm cho anh, vậy không cần tiếp tục lo lắng.

Vẫn là câu nói kia, muốn nói mệnh tốt, nhóc con nhà địa chủ họ Vệ này nói mình đứng thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.

Thật sự, đây là rõ ràng khiến mọi người biết, cái gì gọi là mệnh!

Đặc biệt là Thái Mỹ Giai, cô ta lúc này mới thật sự hiểu rõ sự đáng sợ của Tô Tình!

Mệnh nữ nhân này thật tốt, giống như tất cả vận khí tốt đều tụ tập về chỗ cô, cô vĩnh viễn sở hữu vầng sáng lấp lánh kia, dù là ở thời điểm nào cũng có thể trổ hết tài năng.

Trước kia cô ta còn ghen ghét, nhưng giờ cô ta đã nàng nhận thức được sự chênh lệch của hai người đã không phải là khoảng cách mà cô ta cướp đường cuồng chạy là có thể đuổi kịp, thậm chí ngồi ô tô cũng không theo kịp, loại ghen ghét cùng vặn vẹo này đã không còn.

Khi cùng là một cục đá, cô ta sẽ còn ghen ghét cục đá đối diện sao lại lớn hơn cô ta? Dựa vào cái gì chứ, nhưng sau một trận mưa, lớp tro bụi bên ngoài của tảng đá đối diện dần rút đi, lộ ra bản chất vàng ngọc, cô ta không thể nói nữa, bởi vì người ta không chỉ có bên ngoài lớn hơn cô ta, mà bên trong cũng không phải thứ cô ta có thể so sánh.

Không phải người cùng một thế giới, chênh lệch quá lớn, lớn đến mức ngay cả sức lực ghen ghét cô ta cũng không còn.

Tôn Toàn Tài ở bên cạnh cũng vậy, đều trầm mặc, còn có Bùi Tử Du.

Bùi Tử Du tự nhận là lúc này mình thi không tệ, nhưng lại không nghĩ rằng chỉ là ánh sáng đom đóm, gặp vầng trăng sáng, ánh sáng của anh ta liền trở nên ảm đạm, thậm chí không chút thu hút.

Buổi tối hôm nay, Bùi Tử Du cực kỳ trầm mặc.

Trần Tuyết mím môi, cô ta cũng không biết nói cái gì, Tô Tình xuất sắc như vậy, Bùi đại ca…… Có từng hối hận?

Vứt bỏ những chuyện này không nói, những thanh niên trí thức khác ở chỗ thanh niên trí thức đều vui mừng cho Tô Tình, Tô Tình cũng có qua có lại, nói với bọn họ cô đã hỏi qua, lãnh đạo nói chỉ cần giấy thông báo tới, sẽ gọi người đưa tới, sẽ không trì hoãn.

Khiến mấy người thanh niên trí thức Tân, Trần Bích và Chu Hồng đều rất cảm kích.

Sáng sớm hôm sau, một đám liền về nhà mẹ đẻ, chuyện lớn như vậy cần phải về nhà mẹ đẻ nói một câu.

Cho nên, thời gian kế tiếp, vị nữ Trạng Nguyên Tô Tình này liền thành con khỉ trong thôn, mọi người đều đến vây xem.

Tô Tình: “……” Tuy rằng phần vinh quang này thật sự rất đáng để kiêu ngạo, nhưng loại cảm giác này cũng không phải tốt đẹp như vậy.

Bởi vì cô thậm chí còn nghe nữ đồng chí ngoài thôn tới lặng lẽ nói với bạn: "Cũng là hai mắt, hai lỗ tai, một cái mũi, một cái miệng.”

Tô Tình: “……”

Hiệu suất làm việc của đài truyền hình thành phố là không cần bàn cãi, dù sao thì loại chuyện đưa tin này vẫn là ăn ở tốc độ, nếu chờ đến khi mọi người đều đã biết truyền khắp nơi, vậy còn có cái gì để nói?

Làm nghề này của bọn họ, nhất định phải đánh úp bất ngờ, phải có tin tức oanh động lòng người, như vậy là thành công!

Cho nên sau khi phóng viên mang theo nhiếp ảnh gia trở về, lại nhanh chóng lấy ảnh chụp ra soạn bản thảo suốt đêm, tin tức trực tiếp cần đưa tin từ chỗ bọn họ!

Ngày hôm sau liền sửa bản thảo sau đó lập tức phân phát đóng dấu báo chí.

Đương nhiên, cũng không quên đem những ảnh chụp đó ra đóng dấu, lần lượt phân phát cho mấy người huyện trưởng, bí thư huyện và Tô Tình.

Tốc độ ra báo của đài truyền hình thành phố quá nhanh, trước khi giấy thông báo trúng tuyển của mọi người được đưa xuống, nữ Trạng Nguyên tỉnh, Bảng Nhãn, còn có Thám Hoa tỉnh, báo chí ra lò truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.

(1)Ba người đứng đầu bảng thành tích thi đại học sắp xếp theo thứ tự Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận