Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 388. Nữ Trạng Nguyên oanh động toàn tỉnh 7

Chương 388. Nữ Trạng Nguyên oanh động toàn tỉnh 7

Mọi người đều sợ ngây người.

“Cái gì, Trạng Nguyên tỉnh là một cô gái? Còn là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy?” Người lớn tuổi nhìn bức ảnh xinh đẹp xuất sắc trên báo chí kia, đều kinh ngạc.

Lúc này thi đại học không dễ dàng, nhưng không nghĩ tới cuối cùng người lấy được Trạng Nguyên tỉnh, thế nhưng lại là một cô gái?

Cao hơn mười điểm so với Bảng Nhãn, Bảng Nhãn phía sau và Thám Hoa cũng chỉ cách nhau có vài điểm.

Cô bé này lớn lên xinh đẹp như vậy không nói, sao có lợi hại như thế?!

Hơn nữa cũng khéo, nữ Trạng Nguyên họ Tô, Bảng Nhãn cũng là họ Tô?

Tô Cảnh Quân cầm báo cấp tốc chạy về nhà, nhưng còn chưa đến nhà đã thấy cha dừng xe đạp dưới lầu, cậu xông tới giơ báo chí hét lớn: “Cha! Chị con là Trạng Nguyên tỉnh, chị con là Trạng Nguyên!”

Ông Tô cũng bị cậu gào đến hoảng sợ, nhưng sạu khi phản ứng lại cậu vừa nói gì, mắng cũng chưa mắng, lập tức liền giật lấy báo.

Đầu đề hôm nay, bức ảnh chụp con gái ông được đặt ở nơi dễ thấy nhất, khung vuông lớn nhất, bên trên có tên cô: Tô Tình, nữ Trạng Nguyên tỉnh!

Bên dưới mới là các thành tích sáng chói của cô, nhưng ngoại trừ thành tích còn có các chuyện khác, cho dù là xuống nông thôn xây dựng nông thôn, hay là trước khi thi đại học đã nhiều lần đăng bài trên báo xuất bản, tùy tiện lấy ra, đều khiến người ta lau mắt mà nhìn.

Nhưng mà không viết ra chuyện cô đã gả chồng sinh thai long phượng, báo xã bên kia cảm thấy nói độc thân sẽ càng hấp dẫn ánh mắt người xem, cho nên giấu chuyện vị nữ Trạng Nguyên này đã kết hôn sinh con.

Nhưng những chuyện này đều là chi tiết nhỏ, ông Tô nhìn đến kích động!

Tất cả hàng xóm vừa rồi đều nghe được Tô Cảnh Quân gào đến khí thế ngất trời.

“Cái gì? Tình Tình là Trạng Nguyên tỉnh?”

“Không thể nào, Tình Tình còn có thể là Trạng Nguyên tỉnh sao? Thành tích của con bé được như vậy sao.”

“Tôi nhớ rõ năm đó thành tích tốt nhất là Cảnh Văn và Cảnh Võ mà? Lúc đi học luôn là hai anh em bọn họ tranh vị trí đứng nhất, đứng nhì.”

“……”

Hàng xóm cô một lời tôi một ngữ mà nói, nhưng ông Tô đã giơ báo lên, nói: “Trạng Nguyên tỉnh chính là Tình Tình nhà tôi, báo chí cũng đăng rồi!”

“Thật sự sao?” Vừa nghe vậy, mọi người đều không nhịn được mà đi lên xem.

Vừa thấy đôi mắt liền trừng lớn!

“Ai da, thật đúng là Tình Tình này!” Thím Kha kinh ngạc hô lên.

Bác gái Triệu không thể nhìn Tô Tình sống tốt cũng thấy được, ảnh chụp Tô Tình lớn như vậy, đặt ở nơi dễ thấy nhất, có thể không nhìn thấy sao?

Ngực lập tức nghẹn một hơi, nói không ra lời!

Đứa con gái nhà họ Tô này cũng quá mạnh mẽ rồi, biết cô học tập tốt, văn hóa cao, nếu không cũng không thể nhiều lần viết bài đăng báo, mỗi tháng quang minh lấy tiền nhuận bút bằng một tháng tiền lương của người ta.

Nhưng cũng không nghĩ tới năng lực lớn như vậy.

Nữ Trạng Nguyên à, cũng không phải là một huyện hoặc một khu vực, một thị trấn, mà là toàn bộ tỉnh!

Toàn bộ tỉnh phải có bao nhiêu người tham gia thi đại học trúng tuyển? Cũng không biết nhiều cỡ nào, nhưng đứa con gái nhà họ Tô này lại lấy được vị trí đứng đầu bảng!

Trở thành nữ Trạng Nguyên tỉnh hoàn toàn xứng đáng, một đứa con gái như cô, khiến một đám nam thanh niên phía sau đều phải nhường đường!

Chịu không được, thật sự chịu không được!

Hàng xóm láng giềng lập tức lan truyền tin tức, nhưng người có giao tình tốt với bà Tô như thím Kha sau khi nhận ra liền kinh ngạc hô lên: “Ai da, cha Tình Tình, Bảng Nhãn xếp hạng phía dưới Tình Tình không phải là Cảnh Văn nhà ông sao? Ông xem địa chỉ này, đây cũng là địa chỉ trong nhà!”

So với ảnh chụp nghiêng nước nghiêng thành của vị nữ Trạng Nguyên Tô Tình này, ảnh chụp của Bảng Nhãn và Thám Hoa phái dưới cũng không thua kém.

Ảnh chụp của Tô Cảnh Văn và Thám Hoa cũng đều ở trên đó.

Hai cha con ông Tô và Tô Cảnh Quân, cùng những hàng xóm khác lúc này cũng mới nhìn đến ảnh chụp của Tô Cảnh Văn, vừa rồi bị ảnh chụp lớn của Tô Tình hấp dẫn lực chú ý, ảnh chụp của Bảng Nhãn và Thám Hoa đều nhỏ đi một ít, nên không phát hiện trước.

Bây giờ vừa nhắc nhở, không phải lập tức thấy được sao?

Ông Tô và Tô Cảnh Quân đều đã nhìn ra, bối cảnh ảnh chụp của Tô Cảnh Văn là xưởng gia cụ bên kia, khó trách phỏng vấn bọn họ cũng không biết!

“Cha Tình Tình, nhà ông đây là song hỷ lâm môn!” Thím Kha vừa kinh ngạc cảm thán vừa hâm mộ.

Những hàng xóm khác cũng vội vàng chúc mừng, không muốn hâm mộ cũng không được, ngay cả bác gái Triệu và thím Hứa cũng chỉ có thể bẹp miệng quay về.

Ông Tô không thèm để ý đến thái độ của bọn họ, mừng rỡ không thôi, ngoài miệng còn khiêm tốn nói vài câu: “Vận khí, vận khí, đều là vận khí!”

Chờ đến khi bà Tô tan tầm về, những thanh âm hâm mộ khen dạy con tốt của hàng xóm như thủy triều chính diện đánh úp lại.

Bà Tô cũng lung lay một chút, phát sinh chuyện gì thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận