Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 390. Sắc mặt Vệ Thế Quốc hồng hào 1

Chương 390. Sắc mặt Vệ Thế Quốc hồng hào 1

Phố lớn ngõ nhỏ tất cả đều là báo về cô, phong thái không ai bì kịp, cho dù là trẻ con ba tuổi cũng biết Trạng Nguyên tỉnh năm nay là con gái nhà họ Tô.

Mấy ngày gần đây, cửa nhà họ Tô cũng sắp bị đạp mòn rồi, phóng viên khiêng camera tới phỏng vấn, ngay cả lãnh đạo thành phố sao khi biết Trạng Nguyên và Bảng Nhãn tỉnh là anh em cũng dẫn người đến ngồi nói chuyện.

Thế trận kia đừng nói có bao nhiêu lớn, toàn là nhân vật lớn mà dân chúng nhỏ bé chưa từng gặp qua, có thể nói là quang tông diệu tổ, nếu lúc trước là gả vào nhà họ Bùi, vậy bây giờ một phần vinh quang này chính là của nhà họ Bùi, nhà họ Bùi cũng quang tông diệu tổ.

Nhưng nhà họ Bùi lại không có cái phúc kia, dù sao không phải cây ngô đồng, phượng hoàng vàng người ta cũng chỉ bay qua mà không đậu.

Cho nên bà Bùi liền vào viện nằm.

Nhưng nói xong về bà Bùi, lại nói về Vệ Thế Quốc chân đất ở nông thôn.

Mới vừa nhắc, đồ chân đất nông thôn đã quay lại, thật là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

Hiện tại cũng không thể nói là đồ chân đất nông thôn, đã chuyển hộ khẩu, xem như người thành phố.

Nhưng hộ khẩu có thể chuyển, nhưng người vẫn là người kia, xuất thân không đổi được.

Cho nên dù là bác gái Triệu hay thím Hứa đều nhìn về phía đồ chân đất thu hút chim phượng hoàng vàng này có chỗ nào hơn người?

Trước khi Vệ Thế Quốc trở về đã qua nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi mới về.

Cả người cực kỳ phấn chấn, khí thế mạnh mẽ quanh thân rất khiến người ta chú ý, hoàn toàn là loại hình người trẻ tuổi mà mấy bác gái lớn tuổi yêu thích.

Nếu không sao bà ngoại Tô lại nói cháu rể giống bạn già đã mất thời còn trẻ chứ!

Cao cao to to, khuôn mặt tuấn tú, mặt mày hăng hái, tuy là đến từ nông thôn, nhưng thoạt nhìn là một thanh niên tốt.

Nhưng mà cho dù như thế, nhưng cũng không có điểm gì quá xuất sắc.

Con gái nhà họ Tô kia rốt cuộc coi trọng điểm nào ở anh? Còn sinh một đôi thai long phượng, an ổn kiên định sống cùng anh.

Vệ Thế Quốc tuy biết bọn họ cũng không phải hàng xóm tốt gì, ánh mắt kia cũng giống những người ở chỗ này, nhưng cũng vẫn gật đầu chào hỏi một chút.

Tới trong nhà liền cảm nhận được trong nhà thật nhiều người, rất náo nhiệt.

Nghe được tiếng gõ cửa, Tô Cảnh Quân đi ra mở cửa, vừa thấy là anh rể mình, ánh mắt lập tức sáng lên: "Anh rể." Sau đó chạy vào vui vẻ nói với cha mẹ: "Cha mẹ, anh rể con đã quay về!”

Vệ Thế Quốc có chút được sủng ái mà kinh sợ, em vợ có chút quá nhiệt tình.

Nhưng vẫn cười đi vào, liền nhìn thấy còn có một ít họ hàng không quen biết ở đây.

Ông Tô và bà Tô đều rất vui, bà Tô lập tức giới thiệu cho con rể: “Đây là cậu họ bà và cậu họ bốn của con, đây là mợ họ ba, mợ họ bốn, đây là cháu họ……”

Năm sáu người, đều giới thiệu với Vệ Thế Quốc một lần, Vệ Thế Quốc biết, là anh trai bà ngoại Tô, cũng chính là con cháu của nhà cậu bên kia, lần lượt chào hỏi từng người.

Xong rồi bà Tô mới cười nói với mấy anh họ chị dâu: “Đây là chồng Tình Tình, tên Vệ Thế Quốc, hiện giờ làm tài xế với Hữu Vinh ở bộ vận chuyển.”

Mấy người cậu họ mợ họ nhìn Vệ Thế Quốc anh tuấn đĩnh bạt lại hăng hái phấn chấn, đều rất vừa lòng, liên tục nói tốt.

Bà Tô mới nhìn con rể hỏi: “Thế Quốc, chúng ta đều đã ăn rồi, chắc con còn chưa được ăn nhỉ? Muốn ăn không mẹ vào nấu cho con chén mì ăn?”

“Cảm ơn mẹ.” Vệ Thế Quốc quả thực chưa ăn, cũng không khách khí với mẹ vợ mình.

Lúc bà Tô chuẩn bị và phòng bếp, Đỗ Hương đưa con cho mẹ chồng, nói: “Mẹ ôm đi, con vào làm cho Thế Quốc ăn.”

Bà Tô cũng để chị ấy đi.

Tô Cảnh Quân ôm Tiểu Minh Diệp bảo em rể ngồi xuống, Tô Cảnh Quân nhường ghế của mình cho anh rể: "Anh rể ngồi đi.”

“Anh đã ngồi bao lâu rồi, anh muốn đứng một lát, em ngồi đi.” Vệ Thế Quốc cười bảo em vợ ngồi.

Trong lòng bà Tô ôm đứa cháu nội thứ hai, cười nói: “Thế Quốc, con xem báo chưa?”

Vệ Thế Quốc thấy mọi người vừa nhắc đến báo, tất cả đều nhìn anh, ánh mắt kia phải nói thế nào đây? Giống như anh được lên báo vậy, buồn bực nói: “Báo gì?”

“Anh rể còn chưa xem sao!” Tô Cảnh Quân vui vẻ, nói với cha cậu: “Cha, cha mau lấy báo ra đi!”

Ông Tô cười lấy tờ báo trân quý ông giữ dưới bàn trà ra cho con rể xem.

Tô Cảnh Quân nhận tới đưa cho anh rể, ánh mắt đầu tiên của Vệ Thế Quốc liền thấy được ảnh chụp của vợ mình, một bức ảnh lớn như vậy, hấp dẫn người xem như vậy chính là cô, ánh mắt đầu tiên của ai cũng nhìn đến cô.

Vệ Thế Quốc sửng sốt, không khỏi nói: “Sao ảnh chụp của vợ con lại lên báo vậy?”

Ảnh chụp của vợ anh xinh đẹp như vậy liền đăng lên báo, sẽ có bao nhiêu người nhìn đến chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận