Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 394. Sắc mặt Vệ Thế Quốc hồng hào 5

Chương 394. Sắc mặt Vệ Thế Quốc hồng hào 5

“Còn không phải sao, không hâm mộ muốn chết sao được? Đều nói người đàn ông của cô ấy mệnh tốt, cười được người vợ xinh đẹp như vậy, được một đôi thai long phượng đáng yêu, bây giờ còn thi đậu đại học trở thành nữ Trạng Nguyên tỉnh chúng ta, tôi nghe nói trong mười cái tên đứng đầu của tỉnh, chỉ có một mình cô ấy là nữ, còn đứng thứ nhất, cậu nói xem năng lực này lớn cỡ nào? Cô gái như vậy muốn gả cho loại chồng gì mà không được, lại chọn một thanh niên ở quê, vậy thanh niên kia phải may mắn cỡ nào chứ?” Tài xế máy kéo nói.

“Là rất may mắn.” Vệ Thế Quốc nhấp miệng bình tĩnh nói, cũng không biết vì sao sắc mặt lại hồng hào.

“Đây cũng là tổ tiên tích phúc!” Tài xế máy kéo nói: “Tôi nghe nói tổ tiên là địa chủ, nhưng năm đó đều đem toàn bộ gia sản quyên góp ra ngoài đánh giặc ngoại xâm, lập công lao lớn, sau đó hình như cha cũng vì chi viện cho việc luyện thép mà bỏ mình, chị gái cũng gả cho một quân nhân, quân nhân kia còn là anh hùng từng tham gia chiến tranh, chân cũng mất, cả nhà đều giác ngộ tư tưởng tốt, cũng không trách có thể cưới được người vợ như vậy, này cũng không phải không có lý do.”

“Đúng vậy.” Vệ Thế Quốc gật đầu.

“Mấy ngày nay đã tới không ít người, tất cả đều là lãnh đạo bên trên, bên trên còn phát khen thưởng xuống dưới, nghe nói còn không ít, vị nữ thanh niên trí thức này thật sự quá lợi hại.” Người lái xe máy kéo cảm khái: “Tôi đã tính toán tốt rồi, sau này tôi cũng đưa hai đứa con gái và các anh của bọn nó đi học, nếu học tốt, nữ nhi cũng làm mình vẻ vang, cậu nói có phải hay không?”

“Lời này không sai, bây giờ thi đại học khôi phục, sau này còn có thể tiếp tục thi đại học, dù là con trai hay con gái, chỉ cần có thể học đều phải chu cấp." Vệ Thế Quốc nghiêm túc gật đầu.

“Người anh em này giác ngộ cũng thật tốt, tôi chính là nghĩ như vậy, chỉ cần cố gắng học, dù đập nồi bán sắt cũng phải chu cấp!” Tài xế máy kéo nói.

Khi nói chuyện đã đến công xã, Vệ Thế Quốc phải trả tiền xe, nhưng tài xế nói anh là người của đại đội nữ Trạng Nguyên, liền không thu tiền, Vệ Thế Quốc cười, không nghĩ tới còn có phúc lợi này, liền xách theo bao xuống xe, đoạn đường còn lại tự mình đi.

Vệ Thế Quốc bước thật nhanh, nhưng gió tuyết đó đều không thể ngăn bước chân anh đi nhanh về phía trước.

Vào thôn một hồi, liền nhìn thấy người trong thôn.

Con trai lớn của Mã đại nương ở cửa thôn bên này, Mã đại nương đúng lúc qua lấy ít đậu hũ, liền nhìn thấy Vệ Thế Quốc trở về.

Đôi mắt Mã đại nương sáng ngời, lập tức nói: “Thế Quốc, cháu đã trở lại!”

“Đại nương!” Vệ Thế Quốc cũng cười chào hỏi.

“Đã nghe nói chưa? Chuyện vợ cháu là nữ Trạng Nguyên tỉnh chúng ta?” Mã đại nương vội nói.

“Đã nghe nói.” Vệ Thế Quốc tươi cười, trước nay anh ở bên ngoài đều ứng phó được.

“Đúng không? Bác chưa từng thấy cô nương nào lợi hại như vợ cháu, đời này được thấy một lần, bác cũng cảm thấy mỹ mãn.” Mã đại nương cười khen.

Vệ Thế Quốc cũng không vội trở về, đã đến trong thôn, nghe Mã đại nương khen nhiều thêm vài câu, anh đứng cười nghe.

Nghe Mã đại nương nói mấy ngày nay có bao nhiêu người tới, trong huyện tới bao nhiêu người, công xã tới bao nhiêu người, tới một đám lại một đám, đi một đám lại một đám, những khen thưởng đó đều nối tiếp nhau, mấu chốt là quang tông diệu tổ.

Mã đại nương thật sự cảm thấy vui vẻ vì đứa cháu trai Vệ Thế Quốc này.

Mấy người già như bọn họ đều tin tưởng nhân quả, cảm thấy đây là do tổ tiên nhà họ Vệ tích đức, cho nên con cháu đời sau mới có thể may mắn như vậy.

Nếu không sao không phải người khác cưới được Tình Tình, mà là Thế Quốc cưới được? Đây đều là mệnh.

“Mẹ, Thế Quốc mới về, mẹ đừng lôi kéo cậu ấy nói chuyện nữa, mau để cậu ấy về nhà đi thôi.” Con trai Mã đại nương buồn cười nói.

Mã đại nương lúc này mới cười nói với Vệ Thế Quốc: “Nhìn bác này, vừa vui vẻ là lại lôi kéo Thế Quốc nói không ngừng, Thế Quốc, cháu mau trở về đi thôi.”

Vệ Thế Quốc lúc này mới cười nói: “Vậy đại nương, cháu đi về trước.”

“Ừ.” Mã đại nương cười gật đầu, chờ Vệ Thế Quốc đi rồi, Mã đại nương cũng muốn chuẩn bị quay về, nhưng mà lại nhìn đến biểu tình trên mặt con dâu.

“Biểu tình này của con là có ý gì?” Mã đại nương liền nói.

Con dâu bà ấy, cũng chính là mẹ Mã Tiểu Thông bĩu môi nói: “Mệnh Thế Quốc thật tốt, Tiểu Thông không có cái mệnh làm vợ sinh viên đâu!”

Mã đại nương vừa nghe vậy liền trừng mắt.

Cha Mã Tiểu Thông cũng vội nói vợ mình: “Em còn nói cái này làm gì?”

Mẹ Tiểu Thông thấy bây giờ cũng không người ngoài, hừ lạnh nói: “Em nói thì sao? Nếu không phải lúc trước......chuyện kia của Tiểu Thông đã thành, bây giờ nhà chúng ta cũng sẽ được người khác hâm mộ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận