Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 397. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 1

Chương 397. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 1

“Anh sẽ không theo bọn họ thông đồng làm bậy, anh và bọn họ không giống nhau.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình lúc này mới vừa lòng, hừ hừ nói: “Đừng tụ tập với mấy người đó làm chuyện xấu là được, cậu ba em ở bên kia, nếu anh có chuyện gì đừng nghĩ có thể giấu được.”

“Vợ à, đừng nói những cái đó nữa, để anh ngửi chút đi.”Vệ Thế Quốc nói xong tiếp tục cọ.

Tô Tình ôm cổ anh, cũng mặc anh, đừng nói là anh, dù là cô không phải cũng nhớ hơi thở của Vệ Thế Quốc, nhớ cái ôm của Vệ Thế Quốc hay sao.

Ở bên ngoài cô là nữ Trạng Nguyên nghiền áp toàn trường, nhưng về đến nhà, cô vẫn nguyện ý làm một người vợ cái nũng nịu.

Chạng vạng, thầy Cung lão gia tử mới trở về, cũng thấy con nuôi đã trở về, rất vui, cũng hỏi tình hình lái xe.

Vệ Thế Quốc đều trả lời từng câu.

Thầy Cung nói anh ra bên ngoài an toàn là quan trọng nhất, những cái khác đều là thứ yếu.

Xong rồi lúc này mới bắt đầu hỏi chuyện mời khách.

Vệ Thế Quốc không định mời khách.

“Không mời khách sao?” Thầy Cung còn có chút tiếc nuối, ông còn định làm mấy bàn mời khách chúc mừng một chút.

“Con mua không ít kẹo trong thành phố, phát mỗi nhà một ít chung vui là được.” Vệ Thế Quốc nói.

“Cũng được, mẹ đã nói làm mấy bàn cái gì, trời lạnh như này ông còn muốn lăn lộn à.” Bà Đường tán đồng với phong cách hành sự khiêm tốn của con nuôi, gật đầu nói.

Thầy Cung thật sự muốn làm lớn một trận, con dâu chính là Trạng Nguyên tỉnh, chẳng lẽ không nên chúc mừng một chút sao?

Nhưng mà con nuôi đã nói vậy, vậy thì quên đi.

“Cha đã đặt nửa con heo chỗ Uông Dũng, ba ngày sau chính là ngày giao dịch, con đi mang về đi, không tổ chức lớn cũng được, nhưng cũng phải bày một bàn, mời mấy người lão đội trưởng qua ăn." Thầy Cung nói.

Uông Dũng chính là người đàn ông có râu giao dịch với Vệ Thế Quốc.

“Cha, cha mua nửa con sao?” Vệ Thế Quốc cười nói.

Thầy Cung tỏ vẻ đương nhiên: “Nếu muốn mời khách, vậy không phải nên mua nhiều chút sao?”

Vệ Thế Quốc cười nói: “Vậy đúng là con được hời, con ở bên ngoài thật sự rất thèm thịt.”

Thèm thịt này không chỉ là thịt heo, càng là thịt kia.

Vậy nên, lúc buổi tối, anh liền mò người đến.

Thời tiết như này ngủ rất sớm, Vệ Thế Quốc ăn xong cơm chiều liền qua nhà lão đội trưởng ngồi chơi, cũng đi mời mấy người Thẩm Tòng Quân, Vương Cương, nhưng vừa 8 giờ anh liền trở về chuẩn bị ngủ.

Nhưng con trai con gái rất hăng hái, anh chơi cùng chúng nó, chơi đến hơn 9 giờ, lúc này mới vất vả dỗ được hai anh em ngủ.

“Vợ à.” Vệ Thế Quốc liền nhìn về phía vợ mình.

Tô Tình đang sửa đế giày đối diện với ánh mắt này của anh, trong lòng có chút phát run, nhưng cô vẫn làm ra vẻ nói: “Anh ngủ trước đi, em làm xong sẽ ngủ sau.”

“Được.” Vệ Thế Quốc vậy mà gật gật đầu, sau đó liền ngủ với con trai con gái, rất nhanh đã truyền đến tiếng hít thở trầm ổn của anh.

Tô Tình sửng sốt một chút, không nghĩ tới anh cứ ngủ như vậy?

Tô Tình đợi một lát thấy anh ngủ thật rồi, liền buông đế giày tiến đến nhìn anh, trong lòng nhịn không được nghĩ, người đàn ông thúi này còn dám nói mình không xằng bậy bên ngoài? Cũng không còn nhiệt tình với cô, cô có nên gọi anh tỉnh lại, kêu anh thành thật khai báo hay không?

Nhưng mà mới duỗi tay muốn véo lỗ tai anh, tay đã bị nắm lấy, Tô Tình liền thấy con người này rõ ràng chưa ngủ, trong mắt còn mang theo ý cười!

Lập tức phản ứng lại biết mình bị mắc câu.

Vệ Thế Quốc không nói hai lời liền kéo vợ mình lên giường đất, Tô Tình cảm nhận được, vô cùng rõ ràng cảm nhận được nhiệt tình của người đàn ông này.

“Vợ à.” Thanh âm Vệ Thế Quốc có cả khát vọng.

“Đèn, đèn còn chưa thổi.” Cả người Tô Tình đều mềm nhũn.

“Anh muốn nhìn em.” Vệ Thế Quốc nói xong liền hôn vợ mình.

Tối hôm nay dùng hết ba cái bao nilon, hơn 9 giờ lên giường đất, sau khi hoàn toàn xong, Tô Tình chỉ kịp liếc mắt nhìn đồng hồ, không nhiều không ít vừa vặn 12 giờ, sau đó đã ngủ say.

Vệ Thế Quốc cũng mang vẻ mặt thoả mãn ôm vợ mình ngủ.

Ngày hôm sau bọn nhỏ đều đã thức, hai vợ chồng còn đang ngủ, vẫn là Dương Dương và Nguyệt Nguyệt tự chơi trên giường đất, nhưng chơi đã lâu còn chưa thấy cha mẹ tỉnh, bọn nó phải lên tiếng.

Bên ngoài, bà Đường đang nấu cơm, nghe thấy thanh âm liền nói: “Thế Quốc, con ôm Dương Dương Nguyệt Nguyệt ra đây.”

Vệ Thế Quốc lúc này mới tỉnh lại, nhìn Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, ngáp một cái rồi mặc quần áo ấm cho bọn nó, sau đó ôm ra cho bà nội.

“Quay về ngủ một lát đi, mới hơn 7 giờ, không cần dậy vội.” Bà Đường nhận hai đứa cháu nội rồi nói.

“Cảm ơn mẹ.” Vệ Thế Quốc ngáp một cái, quả thực còn chưa ngủ đủ.

Bà Đường ôm Dương Dương, Nguyệt Nguyệt vào trong phòng bếp sưởi ấm, hai anh em còn ném gỗ vào trong lò, rất vui vẻ.

Vệ Thế Quốc đương nhiên về phòng tiếp tục ngủ với vợ, ôm khuôn mặt đỏ rực của vợ vào trong lòng ngực, hôn một cái rồi tiếp tục ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận