Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 398. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 2

Chương 398. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 2

Hai vợ chồng ngủ đến 8 rưỡi mới tỉnh lại.

Cả người Tô Tình đều lười biếng, Vệ Thế Quốc cũng vậy, ôm cả người vợ vào trong lòng ngực, còn hôn hôn lên mặt cô.

“Đừng hôn, còn chưa đánh răng đâu.” Ăn uống no đủ, Tô Tình ra vẻ chán ghét nói.

“Ghét bỏ anh?” Vệ Thế Quốc nói.

“Em đương nhiên ghét bỏ, cái đồ thô lỗ nhà anh, trâu già.” Tô Tình đấm nhẹ anh một cái.

“Vậy tối hôm qua là ai ôm anh gắt gao?” Vệ Thế Quốc nói.

Mặt Tô Tình đỏ lên, nói: “Không phải em, em mới không thèm đồ trâu già nhà anh đâu.”

Vệ Thế Quốc cười, thèm hay không anh không biết, dù sao tối hôm qua nếu không phải anh nhớ tới phải dùng bao nilon, cô cũng chưa mở miệng phải dùng, lúc ở nhà, cô luôn kêu anh mang lên, lúc này dù anh muốn cứ như vậy tiến vào cô cũng không phản đối.

Anh biết nhất định là rất nhớ anh, cho nên rốt cuộc là có thèm hay không còn chưa rõ sao?

Nhưng mà sắp phải vào đại học, không biết là cô không nhớ tới hay là nghĩ cũng không thèm nghĩ, nhưng anh vẫn nên chú ý một chút, vẫn phải làm tốt công tác phòng hộ, thật ra anh cũng không thích dùng cái kia, phải tìm thời gian đi buộc ga-rô, như vậy cũng có thể bớt việc.

Còn việc chỉ sinh hai đứa nhỏ sau này có thể ít hay không, Vệ Thế Quốc tỏ vẻ không ít chút nào, một lần sinh con của vợ đã dọa chết anh rồi, hơn nữa đã có hai đứa, có con trai con gái, thật ra không ít, sau này không sinh cũng không sao.

Dù sao sau này cũng sẽ không ở trong thôn, người trong thôn muốn chú ý cũng không chú ý được.

Tô Tình cũng không biết suy nghĩ tròn lòng người đàn ông này, chỉ là ngoài miệng nói không thèm, thân thể lại rất thành thật, tay đang ôm eo anh cũng thò vào trong quần áo sờ eo anh, sờ soạng một hồi còn ngại không đủ, xốc quần áo anh lên, bắt đầu ngửi mùi vị trên người anh.

Tên thô lỗ này không bị hôi nách, ngược lại, mùi hương trên người còn rất dễ ngửi, vừa ngửi vừa sờ ngực anh.

Thanh âm Vệ Thế Quốc trầm xuống: “Vợ à.”

Tô Tình giương mắt liền nhìn thấy ánh mắt của người này, tức giận nói: “Đừng nghĩ những thứ lung tung đó, em chỉ muốn sờ sờ ngửi ngửi mà thôi.”

Sờ sờ ngửi ngửi mà thôi, tốt, rất tốt.

Vệ Thế Quốc đã khiến cô biết hậu quả của sờ sờ ngửi ngửi.

Lúc chân chính rời giường, đã hơn 9 giờ, sắp 10 giờ rồi.

Đồ ăn ở trong phòng bếp đã lạnh, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đều được bà Đường ôm qua nhà bên cạnh chơi với Tiểu Ngư, thầy Cung đi chơi cờ với mấy người lão đội trưởng Mã rồi.

Trong nhà chỉ còn hai vợ chồng bọn họ.

Lúc Tô Tình đánh răng có chút 囧, cô trừng mắt nhìn Vệ Thế Quốc đang đánh răng cùng mình.

Vẻ mặt Vệ Thế Quốc thỏa mãn.

Hai vợ chồng ăn cơm sáng xong liền ra ngoài.

Đến nhà bên cạnh đón Dương Dương và Nguyệt Nguyệt.

A Tú và Từ Diệu Tổ nhìn thấy hai người bọn họ bây giờ mới tới đây, trong mắt đều mang theo sắc thái chế nhạo.

Đặc biệt là vẻ mặt Vệ Thế Quốc xuân phong đắc ý, sắc mặt Tô Tình hồng nhuận tỏa sáng, đều là người trưởng thành rồi, mọi người đều hiểu.

Tô Tình bắt đầu nói sang chuyện khác, nói sang năm phải đi học, lúc đó Vệ Thế Quốc cũng đã đi làm, trong nhà sẽ không còn ai, muốn nhờ Từ Diệu Tổ và A Tú giúp nhìn một chút, dù sao cũng ở ngay bên cạnh, ở gần nhất.

“Hai ông bà không ở nhà ở sao?” Từ Diệu Tổ hỏi.

“Đến lúc đó tôi muốn đưa Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đến Bắc Kinh, cha mẹ tôi đều là người Bắc Kinh, cũng tiện chăm sóc Dương Dương và Nguyệt Nguyệt.” Tô Tình nói.

Từ Diệu Tổ và A Tú có chút kinh ngạc, muốn đi Bắc Kinh học bọn họ biết, nhưng còn muốn đem cả Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đi sao?

“Nhất định phải mang đi, tôi sao có thể bỏ được bọn trẻ.” Tô Tình nói.

“Anh Thế Quốc, chị dâu, hai người cứ bận việc của mình đi, trong nhà bên này hai người yên tâm.” Từ Diệu Tổ gật đầu nói.

“Đến lúc đó tôi sẽ khóa nhà lại, chuồng gà sân trước sân sau và cả đất trồng rau, hai người muốn nuôi gà hay là muốn trồng rau đều được, đến lúc đó tôi sẽ đưa chìa khóa cửa cho hai người.” Tô Tình cười nói.

“Được.” Từ Diệu Tổ gật đầu.

Ở bên này ngồi một lát, lúc này hai vợ chồng mới cùng bà Đường mang bọn nhỏ về nhà.

Giao nhà cho Từ Diệu Tổ và A Tú xong, Tô Tình và Vệ Thế Quốc đều yên tâm, còn mấy thứ chôn ở sân sau kia, Vệ Thế Quốc và Tô Tình cũng chưa tính đào lên, chôn tận dưới đất ba thước, ăn trộm còn có thể đi đào cái này sao.

Sau khi về nhà, Vệ Thế Quốc liền hỏi chuyện năm nay ăn tết ở đâu, muốn ở trong thôn hay là về nhà mẹ đẻ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận