Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 401. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 5

Chương 401. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 5

Tôn Toàn Tài năm nay vốn không nên thi đậu, nhưng bởi vì chuyện Tô Tình gửi bài kiếm tiền nhuận bút, anh ta cũng muốn chia một chén canh, cho tới nay đều chưa từng từ bỏ, cho nên đọc không ít sách.

Lúc này thi đại học anh ta liền chiếm một ít tiện nghi, thành tích thi ra không tồi, thi vào một trường sư phạm ở nơi khác.

Nhưng Thái Mỹ Giai thì không có gì bất ngờ xảy ra, không thi đậu.

Nhưng mà chuyện này cũng không thể ngăn nhà họ Vương bên kia mừng rỡ như điên, hiện giờ cái đuôi của Vương San Hô càng là vểnh lên trời cao.

Mấy ngày trước Tô Tình còn thấy mẹ Tiểu Thông, người khác đối với nữ Trạng Nguyên này đều khách khách khí khí, nhưng sau khi mẹ Tiểu Thông nhìn thấy cô lại lãnh lãnh đạm đạm, vẻ mặt giống như cô thiếu nợ cô ta vậy.

Tô Tình hiểu rõ, là vì năm đó cô xen vào chuyện của người khác, bởi vậy có những thời điểm thật sự không thể trách lòng người lạnh nhạt với chuyện không liên quan đến mình, bởi vì có những khi làm chuyện tốt chưa chắc đã được hiểu.

Nhưng Mã đại nương lại rất rộng rãi, người già mắt sáng như đuốc, nói kia tuyệt đối là Trần Thế Mỹ, đi rồi còn mong anh ta quay về sao? Bây giờ Vương San Hô cười, sau này lúc khóc còn rất nhiều, mất đi đứa cháu rể Tôn Toàn Tài này bà ấy không tiếc chút nào.

Cho nên tuy rằng bị mẹ Mã Tiểu Thông tỏ thái độ, nhưng bởi vì thái độ này của Mã đại nương, Tô Tình vẫn cảm thấy đáng giá, còn việc Mã Tiểu Thông không lựa chọn Tôn Toàn Tài là đúng hay sai, về sau tự nhiên thấy rõ.

Ba người thanh niên trí thức Tân, Chu Hồng và Trần Bích đều phải chuẩn bị trở về thành phố, nhưng mà trước khi đi đều đến nói lời tạm biệt và cảm ơn với Tô Tình.

Đặc biệt là thanh niên trí thức Tân, bởi vì anh ấy là người lớn tuổi nhất trong đám thanh niên trí thức, nếu không phải Tô Tình mang sách giáo khoa qua cho Chu Hồng và Trần Bích, nói anh ấy muốn có cơ hội nên cố gắng đọc sách, những tri thức đó có lẽ đã quên gần hết rồi.

Hai người Chu Hồng và Trần Bích cũng vậy, bởi vì Tô Tình mang sách giáo khoa đến, lúc rảnh rỗi bọn họ liền đọc, tuy rằng không đến mức nghiêm túc như thanh niên trí thức Tân, nhưng cũng coi như chiếm được tiên cơ.

Sau đó bài không hiểu đều được Tô Tình giải đáp, cho nên lúc này tuy rằng chỉ đủ điểm, nhưng cũng đã thi đậu vào đại học.

Tô Tình cũng vui vẻ thay cho bọn họ, hàn huyên cùng bọn họ một hồi, lúc này mới tiễn bọn họ ra cửa.

Một lát sau, Vệ Thế Quốc cũng đã trở lại, Tô Tình thấy anh về một mình, hỏi: “Sao không mang đám Gia Đống đến đây?”

“Bọn nó muốn đi theo, nhưng chị cả thông cảm cho việc anh xa nhà nhiều ngày vậy mới về, cho nên qua mấy ngày nữa sẽ mang bọn trẻ qua đây ở vài ngày.” Vệ Thế Quốc nhìn vợ mình cười nói.

Tô Tình ho khan nói: “Vào nhà chơi với con trai con gái anh đi, em nấu cơm.”

Vệ Thế Quốc cười, cũng vào nhà.

Tô Tình bắt đầu hầm đồ ăn, hầm một nồi cải trắng, thịt heo và trứng gà, đổ một ít nước tương vào hầm có mùi vị rất ngon, ngoài ra còn có một bát canh cẩu kỷ thịt cừu, hầm cho tên trâu già nhà cô.

Thời gian ba ngày thoáng qua, tối hôm nay Vệ Thế Quốc ra ngoài tìm Thẩm Tòng Quân qua chỗ giao dịch bên kia.

Thẩm Tòng Quân cho anh một quyền, nói: “Nếu không phải đi công tác, có phải sẽ không nói nơi tốt như vậy cho tôi đúng không?”

“Không phải, định nói muộn một chút, cậu mới xây nhà, đỉnh đầu cậu không gấp sao.” Vệ Thế Quốc nói.

Thẩm Tòng Quân cũng không nói gì, hỏi: “Sao cậu biết chỗ kia?”

“Vận khí tốt gặp phải.” Vệ Thế Quốc nói hàm hồ.

Thẩm Tòng Quân cũng không vạch trần hỏi đến cùng, hai người cùng qua bên này.

Thẩm Tòng Quân đương nhiên cũng mang tiền tới, nhìn xem có gì tốt để mua không, nhìn thấy mấy đồ biển cá hố mực khô này, ánh mắt Thẩm Tòng Quân sáng lên, những thứ này dùng để hầm đồ ăn cực kỳ thơm!

“Tôi vào trong trước, cậu xong thì vào.” Vệ Thế Quốc nói.

“Đi đi.” Thẩm Tòng Quân gật đầu, anh ấy muốn đi chọn một ít hoa quả khô đem về.

Vệ Thế Quốc liền tiến vào tìm Uông Dũng, Uông Dũng nhìn thấy anh còn sửng sốt một chút, cười nói: “Tôi còn tưởng cậu làm gì đi đâu, người lần trước tới chính là cha cậu?”

“Phải.” Vệ Thế Quốc gật đầu, hỏi: “Cha tôi đặt trước nửa con heo?”

Uông Dũng gật đầu, cho anh xem cái sọt nửa con heo bên cạnh, nói: "Vốn cho rằng cậu tiêu tiền đã háo phóng rồi, không nghĩ tới cha cậu ra tay còn lớn hơn, heo này, còn có thuốc lá và rượu đó, đều là cha cậu mua, là muốn tổ chức hỉ sự gì sao?”

Vệ Thế Quốc nhìn thấy mấy thứ này liền biết, cha nuôi anh thật sự muốn mời khách, tất cả thuốc lá và rượu cùng thịt heo đều chuẩn bị tốt, phân lượng còn nhiều như vậy.

“Anh tính một chút xem bao nhiêu tiền.” Vệ Thế Quốc cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận