Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 402. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 6

Chương 402. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 6

“Cha nuôi cậu trả trước một nửa, còn một nửa nữa hơi nhiều tiền một chút.” Uông Dũng đưa đơn cho anh xem, bên trên đều là khối lượng và giá cả các loại đồ.

Vệ Thế Quốc gật gật đầu, kết toán hết khoản còn lại.

“Túi táo này cho cậu mang về ăn.” Uông Dũng lấy ra một túi táo từ bên cạnh, nói.

Vệ Thế Quốc tiếp nhận, cũng không vội trở về, châm điếu thuốc cho anh ta rồi cùng nói chuyện.

Uông Dũng liền hỏi mấy ngày nay anh đi đâu?

“Cha vợ an bài công việc cho tôi, bây giờ đang làm tài xế.” Vệ Thế Quốc nói.

Anh nói như vậy cũng không phải là không có lý do, quả nhiên đôi mắt Uông Dũng sáng ngời, vội nói: “Làm tài xế ở đâu? Không nghe nói bộ vận chuyển huyện thành chúng ta có tuyển tài xế mới mà.”

“Thành phố.” Vệ Thế Quốc nói.

Uông Dũng kinh ngạc, không nghĩ tới anh chạy đến bộ vận chuyển thành phố làm tài xế?

“Năm nay mới đi làm, rất nhiều chuyện còn chưa quen thuộc.” Vệ Thế Quốc nói.

Uông Dũng thử hỏi: “Chúng ta có cơ hội hợp tác hay không?”

“Bây giờ tôi chưa muốn mạo hiểm.” Vệ Thế Quốc nhìn anh ta một cái.

Uông Dũng cũng không nghi ngờ anh, bởi vì Vệ Thế Quốc có công việc đứng đắn, không muốn mạo hiểm rất bình thường, anh nói: “Người anh em, nhân phẩm của tôi cậu hẳn là có thể yên tâm chứ? Chúng ta mua bán nhiều như vậy về, đều là một ngụm nước bọt một cây đinh.”

“Chuyện này tôi biết, tôi cũng đã giao dịch với anh, những người khác anh để tôi đi mua à.” Vệ Thế Quốc nói.

Uông Dũng cười nói: “Cho nên cậu hợp tác với tôi còn phải lo lắng cái này sao? Chuyện mua bán này của chúng ta tuyệt đối không mạo hiểm, là vận chuyển chút đồ vật, chúng tôi không có xe, cậu có.”

“Để xem đi.” Vệ Thế Quốc cũng không đáp ứng trước, nói: “Vừa mới nhậm chức, công việc này tôi rất quý trọng.”

Anh có kế hoạch của mình, vợ mình có bản lĩnh như vậy, anh so ra nhất định kém hơn, vợ còn muốn để anh làm tiểu bạch kiểm, chỉ cần hầu hạ cô trên giường đất cho tốt, những cái khác đều dễ nói.

Đây là nguyên văn lời nói của vợ anh, Vệ Thế Quốc cười, trên giường đất nhất định sẽ hầu hạ tốt, nhưng anh cũng là đàn ông, anh cũng không sẽ vì vợ mình ưu tú mà cảm thấy tự ti, anh chỉ vì mình cưới được người vợ như vậy mà kiêu ngạo.

Nhưng mà kiêu ngạo thì kiêu ngạo, nhưng anh cũng không thể thua kém vợ mình quá nhiều.

Anh muốn vợ chuyên tâm học tập thôi, chuyện kiếm tiền anh tới là được.

Lá gan Vệ Thế Quốc trước nay đều không nhỏ, anh rất dám làm, chỉ dựa vào một phần tiền lương, tuy rằng phần tiền lương này không thấp, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng nuôi cả nhà sống tạm, cũng không dư dả chút nào, chỉ từng này cũng không thể khiến anh thỏa mãn.

Anh cũng không muốn vợ con trải qua ngày tháng quá túng quẫn, cho nên anh chuẩn bị làm, gan lớn no chết, nhát gan đói chết, dưới sự cố tình dẫn đường của anh, Lý Đại Ất đều nói với anh một ít ngành sản xuất nhỏ.

Giống như lão Phùng nuôi một vợ nhỏ hơn 20 tuổi bên ngoài, bởi vì phải nuôi sống hai gia đình, đương nhiên sẽ kiếm ngầm một ít, nếu không sao nuôi hai gia đình? Những người khác cũng có.

Lý Đại Ất kêu anh trở về hỏi cậu ba nhiều chút, không cần ngây ngốc thẳng thắn như vậy, nhìn thấy cái gì cũng phải hỏi, có tính toán sẵn trong lòng.

Trong lòng Vệ Thế Quốc đương nhiên có tính toán, anh không có hứng thú với việc nuôi hai gia đình, nhưng anh có hứng thú với tiền, tiền chính là thứ tốt, có thể nuôi vợ anh đến trắng trẻo mập mạp.

Cho nên trước tiên lại đây lấy chút tin tức chỗ Uông Dũng, trước mắt nhất định sẽ không làm cùng Uông Dũng, nhưng anh đã câu được Uông Dũng.

“Người anh em, nếu cậu lái xe có tiện, liền nói với tôi một tiếng, bên kia tôi có không ít con đường, một chuyến có thể giúp cậu kiếm con số này, tuyệt đối không ít hơn tiền lương của cậu!” Uông Dũng giơ một cái thủ thế cho anh xem.

Vệ Thế Quốc lúc này mới nói: “Anh cho tôi địa chỉ, sau này nếu rảnh tôi sẽ lái xe qua xem.”

“Được!” Uông Dũng vui mừng, lập tức nói với anh địa chỉ nhà mình.

Cách còn rất xa, Vệ Thế Quốc gật đầu đồng ý, anh cũng đã giao dịch với Uông Dũng một thời gian, đều tin tưởng nhau, cho nên chuyện khác không cần nhiều lời, bởi vì trong lòng đều hiểu rõ.

Một lát sau, Thẩm Tòng Quân vào.

“Xong rồi?” Thẩm Tòng Quân hỏi.

“Phải.” Vệ Thế Quốc gật đầu, anh mang cái sọt, mang thuốc lá và rượu liền cùng Thẩm Tòng Quân trở về.

Thẩm Tòng Quân đêm nay mua không ít đồ, cá hố này, tôm này, còn có con mực này, giá đều quý không nói, mấu chốt là còn rất khó được.

Nhưng cũng không mang nhiều đồ như Vệ Thế Quốc, nhìn xem, cái sọt như bao tải này, sợ là phải nửa con heo nhỉ?

“Cậu mua đồ ăn hào phóng đấy.” Thẩm Tòng Quân cảm khái.

Vệ Thế Quốc cười nói: “Không phải tôi mua, trước đó cha tôi đặt, ông ấy muốn mời khách.”

“Chuyện vợ cậu thi đại học?” Thẩm Tòng Quân hỏi.

“Phải.” Vệ Thế Quốc gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận