Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 403. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 7

Chương 403. Gia tộc địa chủ biến thành dòng dõi thư hương 7

“Vậy tính mời hết sao?” Thẩm Tòng Quân hỏi.

“Không mời.” Vệ Thế Quốc lắc đầu: “Đến lúc đó mời lão đội trưởng, ông cụ Mã, còn có mấy người cha vợ các cậu đến ngồi một bàn với cha tôi là được.”

lúc quay về trong thôn, thời gian đã không còn sớm, đã sắp 12 giờ tối.

Vệ Thế Quốc xách thịt heo vào sân sau, để vào thùng nước đá ở sân sau, thùng vẫn còn thịt cừu chưa ăn hết, nhưng không gian lớn, bỏ thịt heo vào vẫn vừa vặn.

Lúc này mới mang thuốc lá và rượu về phòng.

Tô Tình đã châm ngọn đèn dầu, thấy anh tiến vào liền ngáp một cái bảo anh đi rửa chân nước ấm đi.

Vệ Thế Quốc đặt đồ xuống đi lên thơm vợ một cái, chọc Tô Tình cười trừng mắt nhìn anh, mới tủm tỉm đi lấy nước ấm rửa mặt rửa chân, xong rồi liền leo lên giường đất ôm vợ mình ngủ.

Ngày hôm sau liền chuẩn bị mời khách, Vệ Thế Quốc nói với cha nuôi chuyện chỉ mời một bàn, như thầy Cung nói, mời quá nhiều người có chút quá phô trương, mời những trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn thì một bàn là được.

Thầy Cung liền cùng con nuôi ra ngoài đến nhà mấy người lớn tuổi, giữa trưa không cần ở nhà ăn cơm, đến nhà họ Vệ ăn.

Hai cha con cùng đi mời, ông cụ Mã, lão đội trưởng Mã, còn có cha Vương Mạt Lị, cùng với cha Từ Diệu Tổ, cũng chính là chú Từ nuôi lừa, bọn họ đều tỏ vẻ sẽ qua.

Thật ra mọi người không muốn để ý đến cha của Vương Thiết và Vương Cương, nhưng không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, những trưởng bối khác đều được mời, không mời cha Vương Thiết và Vương Cương thì hai anh em đều sẽ mất mặt.

Cho nên cũng mời.

Còn có mấy người trưởng bối rất công chính, danh tiếng tốt trong thôn.

Bà Đường cũng không ngồi cùng bàn tiệc với mấy ông lão này, nhưng cũng cầm một bình rượu, còn xách cả một miếng thị và hai cân trứng gà, Tô Tình biết bà muốn làm gì, cười chặt mấy khúc xương sườn để bà mang đi luôn.

Bà Đường cũng không từ chối, đều mang đi, cùng dì tư Vương qua nhà Thẩm Tòng Quân, Vương Mạt Lị, mượn phòng bếp của hai vợ chồng bọn họ.

Gọi mấy người Mã đại nương, vợ lão đội trường và một ít lão thái thái và địa nương quan hệ không tồi đến, cũng nhìn ở mặt mũi Từ Diệu Tổ, nên gọi cả Trương Quế Hoa.

Trương Quế Hoa bây giờ rắm cũng không dám đánh một cái, trước kia bà ta chính là bị nữ Trạng Nguyên công kích, quan hrje của nữ Trạng Nguyên và A Tú còn tốt như vậy, bà ta không xem mặt tăng cũng phải nể mặt phật, bây giờ tuy không nói tốt cho đứa con dâu A Tú này, nhưng cũng không dám làm khó dễ.

Nếu không nữ Trạng Nguyên mở miệng, bà ta còn có mặt mũi sống sao? Nước bọt của mọi người còn không đủ để dìm bà ta chết đuối sao?

Mặc kệ là thầy Cung hay bà Đường, đều ở trên bàn cơm tỏ vẻ, hai vợ chồng già bọn họ sang năm sẽ quay lại Bắc Kinh.

Bởi vì con dâu sắp tới Bắc Kinh học, không nỡ xa Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, bọn họ vừa vặn có một tòa nhà ở bên cạnh đại học, định trở về ở, cũng mang cháu trai cháu gái tới, để con dâu không đến mức một mình đi Bắc Kinh học, còn phải nhớ hai đứa nhỏ.

“Lúc đó đồ vật trong nhà có thể mang đi đều phải mang đi, cũng không có gì đáng giá, nhưng dù sao cũng là gốc rễ của nhà họ Vệ, là gốc rễ của Thế Quốc và bọn nhỏ, người đi đâu phát triển đều được, nhưng không thể vứt bỏ phần gốc rễ này, Thế Quốc và Tình Tình đều đã phó thác Diệu Tổ và A Tú hỗ trợ trông coi, dù sao cũng ở bên cạnh, rất tiện, nhưng mà sau này cũng nhờ các chị em bạn già hỗ trợ nhìn một chút.” Bà Đường nói.

Mấy người thím tư Vương đều bảo bà yên tâm, ai dám vào nhà nữ Trạng Nguyên làm càn chính là đánh vào mặt mấy người trong thôn bọn họ!

Ngay cả nhà nữ Trạng Nguyên cũng trộm, vậy giống cái gì? Truyền ra ngoài, người trong thôn còn muốn làm người hay không? Thật vất vả mới có thanh danh phong thủy tốt, đều bị hủy hoại trong một sớm một chiều.

Bởi vì đại đội Trường Giang năm nay có một nữ Trạng Nguyên, còn có nhiều sinh viên như vậy, danh tiếng năm nay cực kỳ tốt, mấy người làm mai cho con trai con gái, vừa nghe đến đại đội Trường Giang đều hăng hái.

Thầy Cung cũng nói chuyện này với mấy người già, mấy người lão đội trưởng đều bảo ông cứ yên tâm, trong nhà bên này cả thôn sẽ nhìn cho, tuyệt đối không ai dám động đến nhà của nhà họ Vệ!

Người duy nhất không nói chuyện chính là cha Vương Thiết, vị này đang dùng sức ăn thịt, một bàn tám món đồ ăn, ngoại trừ một món canh củ cải, tất cả đều là thịt, ăn ngon đến không chịu được, không phải nên nhanh chóng ăn sao?

Lão đội trưởng Mã, ông cụ Mã và cha Vương Mạt Lỵ cùng chú Từ đều có chút chướng mắt, cho dù ăn rất ngon rất thơm, cũng đừng như quỷ chết đói đầu thai vậy chứ, thật sự mất mặt!

Sau khi ăn cơm xong, cả thôn liền biết không bao lâu nữa, hai vợ chồng Vệ Thế Quốc sẽ đưa hai ông bà và hai đứa nhỏ vào thành phố ăn Tết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận