Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 406. Anh rể rất đàn ông 2

Chương 406. Anh rể rất đàn ông 2

“Thật đúng là khiến người khác hâm mộ, làn da của cháu gái tôi rất dễ đen, muốn trắng cũng khó.” Một bác trai nói.

“Nữ Trạng Nguyên à, thành tích học tập của cô tốt như vậy, có bí quyết gì hay không?” Bác gái tin tức linh thông kia coi như tìm được cơ hội mở miệng, hỏi.

Tô Tình thấy Dương Dương và Nguyệt Nguyệt vẫn khỏe, hai người già cũng không say xe, lúc này mới cười nói: “Muốn nói bí quyết, vậy chỉ có cần cù bù thông minh, người chậm cần bắt đầu sớm, lúc này tôi có thể thi được thành tích tốt như vậy, lúc tôi đi học ở trường thành tích đã không kém, nhưng sau khi xuống nông thôn cũng không quên học tập, tôi còn mang cả sách vở qua, nghĩ có thời gian rảnh thì đọc nhiều một chút, không dối gạt mọi người, những sách đó đều bị tôi lật qua lật lại rất nhiều lần.”

“Vậy cô thật sự quá tích cực hướng về phía trước.” Bác gái kia cảm khái, những người khác cũng gật đầu, không hổ là nữ Trạng Nguyên.

“Cháu trai nhà tôi cũng rất nỗ lực, chỉ là thành tích không thể đi lên, có phải là không có thiên phú học tập hay không?” Một bác gái nói.

“Bạn bè ngoại quốc không phải nói thiên tài chỉ có 1% là thiên phú, còn 99% là mồ hôi sao? Người xưa cũng có câu nói có những con đường cần chăm chỉ, tôi cảm thấy thiên phú là quan trọng không sai, nhưng càng quan trọng hơn là phải xác định được con đường của mình sau đó tiến về phía trước, nếu có thiên phú mà không chăm chỉ, vậy cũng là không thể làm được, kiêu binh tất bại có phải hay không?” Tô Tình nói.

“Phải, nói như vậy không sai.” Mấy bác gái đều gật đầu.

“Sau này thi đại học đều khôi phục, mọi người nên cổ vũ trẻ đọc sách nhiều hơn, sau này tiền đồ mới có thể không hạn lượng, mọi người phải coi trọng giáo dục, bởi vì giáo dục, nên thế hệ sau chúng ta mới càng tốt hơn thế hệ trước, có câu nói là thiếu niên giỏi nước mới mạnh, thế hệ bọn nhỏ khỏe mạnh trưởng thành, còn lo tương lai tổ quốc chúng ta không cường đại sao?” Tô Tình nói.

“Đúng vậy đúng vậy, nữ Trạng Nguyên nói quá có đạo lý.” Mọi người đều cực kỳ tán đồng, đồng thời ánh mắt nhìn vị nữ Trạng Nguyên này cũng tỏa sáng.

Vị nữ Trạng Nguyên này thật sự là xuất khẩu thành thơ, nhả chữ thành thơ, thật sự là quá có văn hóa, hơn nữa cũng cực kỳ lợi hại, nói những lời này đều rất có đạo lý.

Còn không phải là thiếu niên giỏi nước mới mạnh, thế hệ sau tốt hơn thế hệ trước sao?

Sau khi mọi người nói chuyện với Tô Tình đều cực kỳ vừa lòng, liền nói chuyện phiếm với bà Đường và ông Cung, khen bọn họ có một đôi cháu trai cháu gái tốt, sau này cuối đời vô cùng hạnh phúc, đây không phải đi theo con trai con dâu vào thành phố hưởng phúc sao?

Bà Đường và ông Cung cũng cười.

Bởi vì náo nhiệt nên cảm giác chưa qua bao lâu đã đến nhà ga thành phố, không có gian nan như xưa.

Mọi người còn từ biệt với cả nhà Tô Tình, một câu lại một câu gọi nữ Trạng Nguyên, khiến những người khác đều nhìn lại đây.

Tô Tình tuy đã quen với nhiều ngày như vậy, nhưng bị mọi người vây xem như thế, ít nhiều vẫn có chút thẹn, dù sao cái danh nữ Trạng Nguyên này của cô cũng không phải do cố gắng, nếu không phải chiếm tiên cơ, cô muốn chen vào mười cái tên đầu cũng khó.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Tô Tình vẫn cực kỳ hữu hảo và bình tĩnh.

“Tình Tình, Thế Quốc!” Bên kia, ông Tô và cậu ba Tô Hữu Vinh phất tay với bọn họ.

Tô Tình nhìn thấy cha và cậu ba mình, đôi mắt sáng ngời: “Cha, cậu ba!”

Ông Tô và Tô Hữu Vinh biết hành lý của bọn họ nhiều, nói một tiếng với bảo vệ, sau đó tiến vào hỗ trợ.

Tô Tình trước tiên giới thiệu thầy Cung và bà Đường cho cha và cậu ba một chút.

“Ông thông gia và bà thông gia, hạnh ngộ, hạnh ngộ.” Ông Tô bắt tay bọn họ, rất nhiệt tình nói.

Một câu này liền coi hai người như cha mẹ chồng mà đối đãi, trên mặt thầy Cung và bà Đường đều mỉm cười: “Ông thông gia thật trẻ."

“Ha ha, chỉ nhỏ hơn hai người một chút.” Ông Tô sang sảng cười nói.

Tô Hữu Vinh lát xe vận tải của bộ vận chuyển tới, bởi vì Tô Tình đã báo trước, nếu không nhiều đồ như vậy không dễ mang về.

Dọn hết hành lý lên xe vận tải, lúc này Tô Tình mới nói: “Cậu ba, cậu lái xe về trước đi, bọn con và cha ngồi xe buýt, ngồi xe buýt qua bên kia rất tiện, đi thẳng tới.”

“Được, vậy cậu lái xe về trước.” Tô Hữu Vinh gật đầu.

Ông ấy lái xe đi trước, Tô Tình cùng cha mình, và Vệ Thế Quốc mang theo Dương Dương Nguyệt Nguyệt, cùng với ông Cung và bà Đường đi chờ xe buýt, cũng thuận tiện nói chuyện phiếm.

Ông Tô là người rất hay nói, rất nhanh đã bắt chuyện với ông Cung và bà Đường, câu cảm ơn bọn họ thì không nói, nói vậy có vẻ quá khách khí rồi.

Nhưng ông Cung và bà Đường đều cảm thấy ông Tô rất không tồi, nếu không sao có thể dạy dỗ ra một Trạng Nguyên tỉnh và một Bảng Nhãn tỉnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận