Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 411. Anh rể rất đàn ông 7

Chương 411. Anh rể rất đàn ông 7

Nhưng mà Vệ Thế Quốc rất kiên quyết, bác sĩ già cũng không nói gì nữa, gật đầu cũng kêu người an bài giải phẫu.

Trong quá trình giải phẫu, bác sĩ già không tự mình động thủ, kêu một thực tập sinh đến.

Vệ Thế Quốc có chút sợ, anh là tới buộc ga-rô, nhưng đừng chỉnh anh thành thái giám, liền nhanh chóng nói với bác sĩ già: “Bác sĩ, hay là ngài làm đi?”

“Yên tâm, tôi theo dõi mà, hơn nữa Tiểu Từ tuy còn đang trong kỳ thực tập, nhưng tiểu phẫu như vậy không thành vấn đề, đừng sợ.” Bác sĩ già cười nói.

“Yên tâm đi, tôi đã làm không ít ca giải phẫu buộc ga-rô.” Tiểu Từ nói, là một người con trai.

Vệ Thế Quốc thấy bác sĩ già cũng ở đây, liền để cậu ta làm, nhưng trong quá trình quả nhiên không tốt, bác sĩ già nhỏ giọng nói: “Cái này làm không tốt.”

Sắc mặt Vệ Thế Quốc khẽ thay đổi, liền nghe thấy bác sĩ già nói: “Nhưng mà không có việc gì, không phải vấn đề lớn, tổng thể mà nói vẫn có thể.”

“Anh không cần lo lắng, tôi chỉ là tay run một chút, cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả buộc ga-rô.” Tiểu Từ kia nói với Vệ Thế Quốc.

Vệ Thế Quốc đen mặt không nói chuyện.

Bên ngoài, một lát sau Tô Cảnh Quân đã chờ được anh rể mình đi ra, nhanh chóng chạy ra đỡ anh rể.

“Anh rể, anh không sao chứ?” Tô Cảnh Quân không khỏi nói.

“Không có gì.” Vệ Thế Quốc lắc đầu, nói: “Em đạp xe.”

“Được.” Tô Cảnh Quân chở anh rể về.

Tô Tình nhìn thấy hai bọn họ trở về mới nói: “Mới sáng sớm hai người đi đâu vậy?”

“Chị, chị đỡ anh rể em một chút, vào nhà nói chuyện.” Tô Cảnh Quân nhỏ giọng.

Tô Tình không rõ nguyên do nhìn về phía Vệ Thế Quốc: “Làm sao vậy?”

“Vào nhà trước.” Vệ Thế Quốc cười.

Vào nhà không thấy hai người già và bọn nhỏ.

“Dương Dương và Nguyệt Nguyệt được cha mẹ mang qua chỗ bà ngoại rồi." Tô Tình nói, sau đó hỏi Vệ Thế Quốc: “Mới sáng sớm anh mang Cảnh Quân đi làm gì thế?”

“Chị, chị không thể phụ anh rể em, em nói rõ với chị, đời này em chỉ hận một mình anh rể là anh rể, nếu sau này chị dám thay lòng đổi dạ phụ bạc anh ấy, đời này em cũng sẽ không nhận chị.” Tô Cảnh Quân đã hoàn toàn đầu quân cho anh rể, nói.

Tô Tình buồn cười nói: “Anh rể em làm gì để em hướng về anh ấy như vậy?”

“Anh rể em vì chị, cắt đứt toàn bộ đường lui của mình, nếu chị dám phụ anh ấy, em không nhìn được.” Tô Cảnh Quân nói.

Bản thân cậu cũng là đàn ông, anh rể có thể vì chị cậu làm được một bước này, chứng minh chị cậu trong lòng anh rể rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng, nếu chị cậu tới đại học thay lòng đổi dạ, vậy chị cậu vẫn là người sao?

“Chị em sẽ không.” Vệ Thế Quốc nói với em vợ.

“Anh rể yên tâm, em và chị đều là đại học Thanh Hoa, em sẽ trông chừng cho anh, nếu ai dám tới gần chị của em, em lập tức đuổi người.” Tô Cảnh Quân nói.

Vệ Thế Quốc cười, lời này anh rất vừa lòng.

Tô Tình buồn bực nói: “Anh rốt cuộc đã làm gì? Khiến nó che chở anh như vậy?”

Vệ Thế Quốc nói: “Anh đi buộc ga-rô.”

Tô Tình ngây ngẩn cả người, không khỏi nói: “Anh buộc ga-rô?”

“Phải.” Vệ Thế Quốc gật đầu.

“Chị, em nói chị nghe, chị đời này chỉ có thể gặp một người đàn ông như anh rể em, chị phải tích phúc biết không.” Tô Cảnh Quân nói.

Tô Tình không quản cậu, nhìn Vệ Thế Quốc nói: “Anh…… Sao anh đột nhiên làm như vậy? Anh cũng không nói một tiếng với em?”

“Tối hôm qua có hỏi em, em nói không muốn sinh con, cho nên buộc ga-rô bảo đảm nhất.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình nhanh chóng đỡ anh vào nhà nghỉ ngơi.

“Chị, chị chăm sóc anh rể cho tốt, em đi về trước.” Tô Cảnh Quân nói.

Tô Cảnh Quân về nhà không có việc gì, liền đi tìm Chu Kiều Kiều, lúc cậu tới Chu Kiều Kiều đang đổi tã cho cháu trai, so với trước đó bóp mũi, hiện tại nhanh nhẹn hơn nhiều, một hai ba liền đổi xong.

“Tới rồi?” Nhìn thấy cậu, ánh mắt Chu Kiều Kiều sáng lên.

“Có rảnh không? Ra bên ngoài đi dạo?” Tô Cảnh Quân cười nói.

“Hai đứa đi dạo đi, trong nhà cũng không có chuyện gì.” Chị dâu cả nhà họ Chu cười nói.

“Cảm ơn chị dâu.” Tô Cảnh Quân nói cảm ơn, cũng kéo Chu Kiều Kiều ra ngoài, hai người qua công viên bên này đi dạo.

“Sao hôm nay anh nhăn mày thế?” Chu Kiều Kiều hỏi.

“Anh nói với em, em không được nói với người khác đấy.” Tô Cảnh Quân nói.

“Chuyện anh nói với em, em đã bao giờ nói ra ngoài câu nào?” Chu Kiều Kiều bất mãn.

“Anh rể anh vì không muốn chị anh sinh con chịu đau, cho nên sáng này đã đến bệnh viện làm giải phẫu buộc ga-rô.” Tô Cảnh Quân thở dài.

Chu Kiều Kiều sửng sốt, không khỏi nói: “Chỉ bởi vì không cho chị sinh con chịu đau, liền buộc ga-rô? Sinh con sẽ đau không phải rất bình thường sao.”

“Đúng vậy, anh rể anh đúng là rất đàn ông, anh ấy rất quan tâm chị anh.” Tô Cảnh Quân cảm khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận