Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 416. Ngôi nhà đáng giá ở Bắc Kinh 4

Chương 416. Ngôi nhà đáng giá ở Bắc Kinh 4

Tô Tuyết căn bản không biết suy nghĩ ác độc của hai mẹ con nhà này đang còn ở nông thôn, cô ta đang sờ bụng đã mang thai của mình, trên mặt nở nụ cười.

Tuy rằng tốn không ít tiền uống thuốc, nhưng là đứa nhỏ này cũng đã tới rồi, cô ta thật sự rất quý trọng đứa con không dễ có được này.

Đứa bé năm ngoái có chút tiếc nuối, nhưng đứa nhỏ lúc này cô ta nhất định sẽ bảo vệ thật tốt!

“Tử Du, chúng ta không trở về nhà ăn Tết, mẹ sẽ không trách tội sao?” Trần Tuyết ở trong phòng một hồi, lúc này mới thấy Bùi Tử Du trở về, hỏi.

Trong tay Bùi Tử Du còn cầm theo một con gà, đây là vừa đổi được với người trong thôn, nói: "Mấy năm nay chúng ta về ăn Tết mẹ đều không vui, năm nay không quay về hẳn là mẹ có thể vui vẻ trải qua một năm."

Anh ta cũng muốn trở về ăn Tết, nhưng mấy năm nay về một lần ầm ĩ một lần, ít nhiều anh ta cũng cảm thấy có chút phiền.

Đương nhiên càng quan trọng là, năm nay Tô Tình thành nữ Trạng Nguyên, anh ta biết trong nhà nhất định đều là tin tức về cô, anh ta cũng không quá muốn quay về.

Đương nhiên cái này Bùi Tử Du sẽ không nói, anh ta nói xong lại cười nói: “Chúng ta ở trong thôn cùng cha mẹ trải qua một năm đi, còn có con gà này, đợi lát nữa chúng ta mang qua ăn cơm tất niên.”

Trong lòng Trần Tuyết đương nhiên tràn đầy vui mừng, hơn hai giờ chiều, đã được Bùi Tử Du đỡ qua nhà họ Trần, Bùi Tử Du cũng biết Trần Tuyết hiện giờ lại có thai, đương nhiên rất cẩn thận chăm sóc cô ta, cầm gà qua bên này giết thêm đồ ăn, nhà họ Trần sao có thể không chào đón anh ta?

Tay không tới cũng vui, đừng nói còn mang theo gà lại đây.

Con rể sinh viên được hoan nghênh không chỉ có Bùi Tử Du, còn có Tôn Toàn Tài.

Tôn Toàn Tài tuy thi đậu đại học, nhưng thái độ của anh ta với Vương San Hô lại càng thêm tốt, còn khen Vương San Hô, nói cô ta vượng phu ích tử.

Nói nếu không phải cưới cô ta, anh ta làm gì có thời gian ôn tập cho tốt, sao có thể thi đậu đại học?

Đều là bởi vì cô ta, anh ta có thể thi đậu cũng có một nửa công lao của cô ta, còn nói Vương San Hô sinh con cho anh ta, đời này anh ta đều sẽ chăm sóc cô ta thật tốt.

Dỗ Vương San Hô đến cực kỳ vui sướng, khiến mẹ Tiểu Thông hâm mộ muốn chết.

Không ít lần mắng Tô Tình sau lưng là hủy nhân duyên.

Tô Tình cũng không biết mình bị mắng, hôm nay là 30 năm mới, cả gia đình đều qua nhà họ Tô ăn cơm tất niên.

Vệ Thế Quốc mang theo một con gà và một con vịt đã giết ở nhà qua, năm nay cũng là vì chính sách tốt hơn một ít, chợ đen bên kia cực kỳ phồn vinh.

Mấy ngày trước, Vệ Thế Quốc dẫn cha nuôi qua mua về, không chỉ có gà vịt, còn có những thứ cá và trứng gà đông lạnh nữa, trước đó trong nhà còn dư một ít thịt heo, lần trước khi tới cũng mang đến, đều đã đông lạnh cứng lại.

Cả gia đình qua bên này ăn cơm tất niên, bàn vẫn là loại bàn tròn lớn này, là Tô Cảnh Văn làm riêng cho nhà mình, nếu không phải bàn tròn lớn này, nhiều người như vậy cũng không đủ ngồi.

Nhưng hiện giờ chính là vừa đủ.

“Cảnh Quân, sao không gọi cả Kiều Kiều qua đây ăn cơm?” Tô Tình hỏi.

Đã đính hôn, cơm tất niên là có thể lại đây trong nhà ăn, này không có gì không tốt.

“Kiều Kiều nói năm nay phải vào đại học, năm nay muốn ăn cơm tất niên cùng cha mẹ.” Tô Cảnh Quân nói.

“Kiều Kiều là đứa bé hiếu thuận, không tồi.” Bà Tô gật đầu nói.

“Nhưng chờ cô ấy ăn xong sẽ qua đây.” Tô Cảnh Quân cười nói.

Lúc này thầy Cung nói: “Muốn uống chút rượu hay không?”

Ông Tô đương nhiên nói muốn, Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân cũng tỏ vẻ sẽ uống, Vệ Thế Quốc biết rõ tửu lượng của cha vợ và anh vợ bắt đầu can ngăn: “Ăn cơm trước, trong bụng có đồ ăn rồi uống rượu.”

Tô Tình cảm thấy buồn cười, liếc mắt nhìn mẹ và chị dâu một cái.

Bà Đường nhỏ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

“Không có gì, để bọn họ uống một chén.” Tô Tình cười nói.

Cả nhà đương nhiên vui mừng ăn cơm tất niên, thịt kho tàu, vịt xào bia, gà hầm khoai tây, thịt heo hầm miến, còn có cá kho.

Mỗi một mâm đều đủ như vậy, ăn đến mọi người đều khen không thôi.

Ăn xong rồi, người phụ nữ hạ bàn trước, để các đàn ông ngồi lại uống với nhau một ly, nhưng mà không có kiên nhẫn uống.

Thầy Cung vừa nổi lên thích thú, muốn uống một trận với ông Tô, ông Tô liền đứng dậy: “Thế Quốc, con uống với ông thông gia đi, ba vào phòng nằm trước.”

“Chú Cung, cháu cũng vào phòng nằm.” Tô Cảnh Văn cũng nói.

Tô Cảnh Quân trực tiếp nhất, vừa rồi cậu rất hăng hái, mới uống có một hai ly thì phải? Bây giờ trực tiếp nằm bò ra bàn.

Thầy Cung có chút sững sờ: “Này…… Đây là làm sao vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận