Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 422. Không coi con gái như người 3

Chương 422. Không coi con gái như người 3

“Đúng rồi, mẹ Thái Mỹ Giai đến đây hỏi vài lần, hỏi sao con gái bà ta không thi đậu đại học?” Bà Tô nghĩ tới, nói.

Tô Tình cười ha hả nói: “Bà ta còn có mặt mũi tới hỏi?”

“Sao lại không có mặt mũi, bà ta cũng không biết chuyện con và Thái Mỹ Giai ầm ĩ, còn nói hai đứa là bạn tốt, chị em tốt, sao con thi đạt thành tích tốt như thế, nhưng Mỹ Giai nhà bà ta lại không có tin tức.” Bà Tô nói.

“Vậy mẹ đã nói rõ với bà ta chưa?” Tô Tình hỏi.

“Nói rõ rồi, tiện nói một câu với con là sau này quen bạn bè nhớ mở to mắt ra chút.” Bà Tô hừ lạnh.

Bà Tô cực kỳ khinh bỉ nhà họ Thái bên kia, nhà họ Thái ở xung quanh chỗ bọn họ có tiếng là gia đình không coi con gái như người.

Thái Mỹ Giai đứng hàng thứ tư, phía trước có ba người chị, nhưng cô ta cũng không phải đứa con gái cuối cùng, ở phía sau cô ta, còn có hai đứa em gái.

Vẫn luôn sinh đến cuối cùng một đứa nhỏ nhất, mới là con trai.

Ba người chị trước Thái Mỹ Giai đều đã gả ra ngoài, toàn bộ đều được một phần của hồi môn cực kỳ phong phú.

Là gả cho những người nào? Chị cả gả cho một người đàn ông hơn 40 tuổi vợ đã chết, đi làm mẹ kế người ta, cái này vẫn tốt.

Chị hai gả cho một tên lưu manh hơn 50 tuổi, đơn giản là tên lưu manh này nhặt được mấy viên đá quý và trang sức vàng ở bên ngoài bán đi thành tiền, cho nên liền cưới đứa con gái thứ hai nhà họ Thái đi rồi.

Chị ba gả cho một tên ngốc, tên ngốc kia chỉ có chỉ số thông minh của một đứa trẻ 5 tuổi, ngay cả vợ là cái gì cũng không biết, nhưng người ta muốn cưới vợ cho con trai, người trong sạch đương nhiên không muốn gả con gái qua, đây không phải là hại cả đời con gái sao?

Nhưng nhà họ Thái lại không nghĩ như vậy, chỉ cần giá thích hợp, gả con gái cho người nào cũng không quan trọng.

Bởi vì gả ra ngoài ba đứa con gái này, cho nên thanh danh của nhà họ Thái ở xung quanh đây đều kém đến không được, thậm chí cả Hội phụ nữ bên kia còn phải can thiệp.

Cũng là muốn giáo dục hai vợ chồng nhà họ Thái kia.

Nhưng người ta thật sự biết tẩy não, ba đứa con gái đã gả ra ngoài đều không oán không hối hận, tỏ vẻ bọn họ là tự nguyện xuất giá, không phải cha mẹ bức ép!

Khiến người ta cực kỳ thổn thức, nhưng chuyện càng thổn thức hơn còn ở phía sau kìa.

Bởi vì cho dù đã gả ra ngoài, bọn họ còn cực kỳ nhớ nhà mẹ đẻ mình, lấy việc cống hiến cho nhà mẹ đẻ làm vinh quang.

Giống như chị cả nhà họ Thái gả ra ngoài làm mẹ kế, chính là mẹ kế điển hình, cục kỳ khắt khe với con kế, đồ vật tiết kiệm được đều đưa hết về nhà mẹ đẻ.

Chị hai nhà họ Thái gả cho tên lưu manh cũng thế, nghe nói lúc đang mang thai con của tên lưu manh trong bụng, cô ta còn giấu toàn bộ trứng gà tên lưu manh mua cho cô ta bồi bổ thân thể để mang về nhà mẹ đẻ cho em trai ăn.

Bởi vì em trai chính là tự tin của mấy đứa con gái đã gả ra ngoài như bọn họ, đây là chuyện cha mẹ đã nói từ khi bọn họ còn nhỏ, bạc đãi ai cũng không thể bạc đãi em trai!

Còn có chị ba nhà họ Thái phía sau cũng vậy.

Hàng xóm ở quanh gia đình như vậy có thể có ấn tượng gì tốt? Hầu như đều tránh con gái nhà họ Thái như tránh rắn rết, cũng nói với con trai mình, cho dù là côn đồ lưu manh cả đời cũng không thể cưới con gái nhà họ Thái, nếu không cả đời đừng nghĩ sống tốt.

Đối với người như vậy, bà Tô sao có thể để mắt tới?

Trước kia con gái kết giao bạn bè với con gái nhà họ Thái bà cực kỳ phản đối, nhưng phản đối cũng vô dụng, bà cũng từ bỏ, cũng chỉ là bị lừa vài đồ ăn, chờ con gái nhận được bài học lớn khiến nó tự mình lĩnh ngộ là tốt nhất.

Nhưng bà Tô cũng không biết cuối cùng bởi vì người bạn này, toàn bộ nhà họ Tô đều xui xẻo đến tột cùng.

Nhưng chuyện như vậy hiện tại sẽ không xuất hiện, Tô Tình nói: “Đây là ngóng trông Thái Mỹ Giai có thể thi đậu đại học sao.”

“Cũng không chắc, nhưng thương cô ta.” Bà Tô cười như không cười nói, bà biết chuyện Thái Mỹ Giai đã lấy chồng ở nông thôn, nhưng bà cũng chưa từng nói câu nào, không giống nhà họ Thái bên kia trước đó biết con gái mình gả cho người ở quê, đều ước gì tất cả mọi người đều biết.

Bà Tô chưa từng lan truyền chút thị phi nào, bà căn bản không muốn có chút giao thoa gì với nhà họ Thái.

Tô Tình cười ha hả, nói: “Dù sao nếu thi đậu đại học, giá bán khẳng định càng tốt, càng cao.”

“Còn còn biết à.” Lúc này bà Tô mới liếc mắt lườm con gái một cái.

Tô Tình cười nói: “Mẹ không cần lo lắng cho con, con đã sớm tuyệt giao với cô ta, bạn bè như vậy sao con có thể quen?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận