Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 423. Không coi con gái như người 4

Chương 423. Không coi con gái như người 4

Bà Tô trước kia không ít lần lo lắng, nhưng hiện tại cũng không cần lo lắng, hiện tại cũng rất ít nói đến.

Nói đến cùng ít nhiều vẫn là nhờ con rể, cũng là sau khi gả cho con rể mới tiến bộ hiểu nhiều chuyện, trước kia cũng chỉ biết sốt ruột.

Nhưng nhà họ Thái bên kia lại tự mình làm loạn lên.

Hôm 15 tháng Giêng, Tô Tình cùng thầy Cung và bà Đường mang theo Dương Dương Nguyệt Nguyệt, mang theo bột trắng và một miếng thịt qua nhà họ Tô bên này làm vằn thắn cùng nhau ăn.

Bên ngoài liền ầm ĩ lên.

Là chị cả nhà họ Thái bị người đàn ông kia kéo tóc kéo về nhà họ Thái, dọc đường đi đều kêu khóc.

“Mới sáng sớm đây là muốn làm gì thế?” Mọi người sôi nổi nói.

Nhưng mà bản lĩnh hóng hớt của mọi người vẫn rất cao.

Còn không phải sao, không qua bao lâu liền truyền ra.

“Tổn thọ, mọi người không biết đâu, Thái Ái Đệ này cũng không phải người, thế nhưng suýt chút nữa bỏ đói chết đứa con gái sau!” Bác gái Triệu miệng rộng trở về bên này tuyên truyền đầu tiên.

Thái Ái Đệ chính là chị cả nhà họ Thái, chị hai là Thái Hỉ Đệ, chị bà là Thái Tới Đệ.

Tới chỗ Thái Mỹ Giai vận khí tốt hơn, bị người ta nói bà càng muốn con trai càng không có con trai, cho nên sửa lại tên gọi Thái Mỹ Giai, nhưng sau đó vẫn không có em trai, cho nên em gái thứ năm tên Thái Dẫn Đệ, em gái thứ sau tên Thái Đoạn Chi, chặt đứt cành, cuối cùng đứa thứ bảy mới là con trai.

Không nói đến những cái này, chuyện hôm nay làm ầm ĩ lên, chính là Thái Ái Đệ suýt chút để đứa con trước của người đàn ông này đói đến chết.

Người đàn ông là người trong đội đào giếng, cũng rất bận, lúc này là đột nhiên trở về ăn Tết, vốn không trong kế hoạch.

Nguyên nhân cũng là vì đột nhiên về ăn Tết trước, cho nên mới nhìn thấy con gái mình bị ngược đãi thành dáng vẻ gì, hai anh em đều bị mẹ kế khắt khe đến gầy như que củi, đều là Thái Ái Đệ canh chừng trước hai ngày hắn về mới cho bọn trẻ một ít đồ ăn để ăn, như vậy cũng có thể có tinh thần ứng phó với cha bọn nó.

Người đàn ông cũng không phải chưa từng mắng cô ta vì việc này, bởi vì trẻ con cũng sẽ cáo trạng, nhưng bởi vì nhìn còn được nên cũng không quá truy cứu, dù sao cũng là mẹ kế, có thể yêu cầu cỡ nào nữa?

Nhưng lúc này Thái Ái Đệ tính sai, không nghĩ tới hắn vậy mà về không báo trước, cô ta khóa nhốt con trai con gái trong nhà, cho nên lần này người đàn ông về liền thấy con cái mình ở nhà đều đói đến ốm đau bệnh tật, mà Thái Ái Đệ còn đem đồ về nhà mẹ đẻ ăn Tết, vừa trở về đã bị người đàn ông đang tức giận đánh cho một trận, sau đó kéo tóc chạy một đường về nhà họ Thái.

Nên mới có một màn như vậy.

Bác gái Triệu nói đến nước miếng bay tứ tung, cuối cùng nói: “Bây giờ người đàn ông của Thái Ái Đệ đang bắt nhà họ Thái trả tiền lễ hỏi, vợ như vậy hắn không chịu nổi, bắt nhà họ Thái trả lại 50 đồng tiền lễ hỏi cho hắn!”

Thím Hứa cũng thích hóng chuyện vui nói: “Nhà họ Thái sao có khả năng trả lại cho hắn?”

“Đương nhiên không trả, nên mới làm ầm ĩ lên, nhà họ Thái bên kia nói muốn đi tố cáo hắn, nói hắn ngược đãi con gái nhà họ Thái, không coi con gái nhà họ Thái như người!” Bác gái Triệu nói.

“Thái Ái Đệ này cũng xứng đáng, còn tưởng rằng có thể giấu được, hiện giờ bị phát hiện rồi.” Thím Kha cũng nói.

Bà Tô nghe xong liền về nhà nói chuyện này.

Tô Tình, Đỗ Hương và Chu Kiều Kiều đều ở làm vằn thắn, Chu Kiều Kiều nghe được líu lưỡi: “Da mặt nhà họ Thái này cũng quá dày nhỉ? Có thể dạy con gái thành như vậy?”

“Nhà này căn bản không coi con gái như người, nhà mẹ đẻ chị bên kia còn nghe nói chuyện nhà này.” Đỗ Hương vừa nghe liền nói.

Tô Cảnh Quân nói với chị cậu: “Chị, chị tuyệt giao với Thái Mỹ Giai chưa?”

“Đã sớm tuyệt giao.” Tô Tình nói.

“Làm vậy đúng rồi, chị sao có thể chơi với người như vậy, cũng quá hạ thấp bản thân.” Tô Cảnh Quân gật đầu.

Chu Kiều Kiều hỏi: “Trước kia chị quen con gái nhà họ Thái sao?”

“Đúng vậy, trước kia có quan hệ tốt với chị, chị có cái gì cũng đưa cho cô ta ăn, không cho anh ăn.” Tô Cảnh Quân mượn cơ hội lên án.

Tô Tình liếc cậu nói: “Bắt đầu rồi có phải hay không?”

Tô Cảnh Quân cười nhấc tay đầu hàng: “Em sai em sai.”

Tô Tình lúc này mới cười mắng: “Trước kia thật là người chị này không thương em, nhưng sau này không phải chị thương em nhất sao? Nếu không phải nhờ chị, em và Kiều Kiều có thể có hôm nay? Hai người có thể gắn bó keo sơn, ngọt ngào đường mặt, như hình với bóng?”

Tô Cảnh Quân nhanh chóng quay mặt qua chỗ khác, cái gì cậu cũng chưa nghe được.

Mặt Chu Kiều Kiều cũng đỏ thẫm: “Chị, chị nói cái gì thế, chúng ta nào có.”

“Đừng thẹn thùng, chị chỉ cảm thấy chị không có lỗi với Tô Cảnh Quân, em xem, chị tìm cho nó người vợ thật tốt đúng không?” Tô Tình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận