Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 428. Đừng không biết tốt xấu 1

Chương 428. Đừng không biết tốt xấu 1

Thời gian từ nhà ga nội thành tới Bắc Kinh, trên lý luận là mất một ngày rưỡi, nhưng là bởi vì trong quá trình còn có một số bến trạm phải qua, cùng lúc vận chuyển hàng hóa làm chậm trễ thời gian, cho nên từ nội thành đến Bắc Kinh bên này mất khoảng hai ngày thời gian.

Tới Bắc Kinh có ông Cung cùng bà Đường, còn có Tô Tình, Dương Dương cùng Nguyệt Nguyệt, Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân và Chu Kiều Kiều, nhưng cũng không chỉ có bọn họ, còn có con thứ hai Tô Thừa Nghĩa, cùng con thứ ba Tô Thừa Lễ ở nhà chú ba.

Là cuối tháng hai ngồi xe đi đến đây.

Thời gian khai giảng là tại ngày mùng 6, 7 tháng 3, cô đến đây trước một tuần.

Cũng chính vì có nhiều người như vậy cho nên Tô Tình mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, bằng không, khi mang theo nhiều đồ như vậy thì thật sự là không còn cách nào chuyển đồ nữa.

Chẳng qua hiện nay có mấy người Tô Cảnh Văn và Tô Cảnh Quân, còn có Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ xách đồ nên những người khác đều nhẹ nhõm nhiều.

Tô Tình chỉ cần phụ trách chăm sóc tốt Dương Dương cùng Nguyệt Nguyệt và hai người già là được, nhưng mà dù là như thế, Tô Tình cũng vẫn cảm thấy toàn thân không ổn cho lắm.

Chủ yếu là cái mùi trên xe lửa kia, thật sự là ngũ vị trần tạp.

So sánh với cô, những người khác đều tràn đầy phấn khởi.

Tô Cảnh Quân nói: "Không biết Bắc Kinh bên kia là cái dạng gì?"

"Đúng vậy, em cũng rất tò mò." Chu Kiều Kiều gật đầu nói.

"Tôi cũng chỉ mới nhìn thấy một góc của núi băng ở trên báo." Tô Thừa Nghĩa cười nói, trong đám người, anh ấy là đen nhất, nhưng trước đó anh ấy phải xuống nông thôn, đen cũng bình thường, dù sao cũng không biết cách bảo vệ làn da và lười biếng như Tô Tình.

Hơn nữa người mặc dù đen nhưng lại có tinh thần, đầu cạo bằng, con mắt đen bóng.

Tô Thừa Lễ cũng là một mặt chờ mong, nói: "Thủ Đô khẳng định không thể chê."

"Em nhớ thành tích của hai anh họ rất cao đúng không?" Tô Cảnh Quân hỏi.

Hai ông anh họ được nói đến chính là Tô Thừa Nhân, bên trên là Tô Thừa Ân của nhà cậu cả, đây là anh họ cả, còn có chị họ Tô Thừa Tuệ.

"Anh hai không muốn đi xa nhà, không nỡ xa chị dâu, con cũng còn nhỏ." Tô Thừa Nghĩa nói.

"Vốn dĩ chị dâu đồng ý để anh ấy báo danh đại học Bắc Kinh bên này, nhưng mà chính anh hai lại không muốn, anh ấy vẫn là muốn ở gần nhà một chút, thế nên báo danh ở trong thành phố, sau khi bị cha mẹ anh biết, mắng anh ấy một trận nhớ đời." Tô Thừa Lễ nói.

"Suy nghĩ của Thừa Nhân, anh cũng có thể hiểu được." Tô Cảnh Văn thở dài nói.

Sao anh ấy lại bỏ được, một mình đến Bắc Kinh học, để lại vợ con ở trong nhà? Hẳn là anh ấy rất không nỡ.

"Anh hai đúng thật là quá cảm tính." Tô Cảnh Quân nói.

"Cũng không có gì đáng ngại, trong nhà chúng ta bên kia cũng cần người, anh hai ở trong thành phát triển cũng không tệ." Tô Thừa Nghĩa nói.

"Các người đều là người một nhà sao?" Lúc này bên cạnh có một ông lão đi lại hỏi.

"Đúng vậy, ông, ông ở đâu đến vậy? Muốn đi đâu ạ?" Tô Thừa Nghĩa cười hỏi.

"Tôi cũng muốn đến Bắc Kinh, tôi nghe các cậu nói, hình như muốn đi học ở Bắc Kinh? Các cậu đều thi lên đại học rồi?" Ông lão liền hỏi.

Những người khác cũng đều nhìn sang, vừa rồi bọn họ nói chuyện ở kia, mọi người đều nghe được, thật giỏi, tất cả đều đi Bắc Kinh học hết?

"Ừm, chúng cháu là lên Bắc Kinh học." Tô Cảnh Văn liền cũng nói.

"Nhà các người tất cả đều thi lên đại học sao?" Một bác gái bên cạnh hỏi vội.

"Không có toàn bộ đều thi đậu, nhưng cũng khác mấy." Tô Cảnh Quân khiêm tốn nói.

"Vậy gia tộc các cậu thật đúng là ghê gớm, lần này có nhiều sinh viên như vậy? Sau này tất cả đều sẽ làm quan!" Hai mắt bác gái này tỏa sáng, nói.

"Nào dám nghĩ sẽ làm quan, chúng cháu chỉ cố gắng đọc sách, tranh thủ cống hiến một ít cho xã hội." Tô Thừa Lễ cười nói.

"Chàng trai này, cậu có đối tượng không? Tuổi của con gái tôi vừa vặn hợp với cậu đấy!" Bác gái lập tức liền nói.

Tô Thừa Lễ: ". . ."

"Dáng dấp con gái bà là tròn hay dẹp người ta cũng không biết, lỡ béo như voi thì thằng bé biết làm sao." Ông lão phía trước cười ha hả nói.

"Lời này của ông nói là sao, con gái tôi rất dễ nhìn, chỉ là lần này không có đi ra ngoài cùng tôi, thằng bé xem nhất định sẽ thích!" Bác gái nói với Tô Thừa Lễ.

Tô Thừa Lễ liền chỉ chỉ Tô Thừa Nghĩa: "Đây là anh cháu, anh ấy còn chưa nói đối tượng, cháu là người làm em, không nên vượt qua anh mới phải."

Bác gái liền hỏi Tô Thừa Nghĩa thích người như thế nào? Để bà giới thiệu một người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận