Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 429. Đừng không biết tốt xấu 2

Chương 429. Đừng không biết tốt xấu 2

"Cháu thích một cô gái đẹp như tiên nữ, tốt nhất là sinh viên giống cháu, như vậy chúng cháu cũng sẽ có tiếng nói chung." Tô Thừa Nghĩa bình tĩnh nói.

Một câu, bác gái liền nghẹn lại, nói: "Thằng nhóc này, muốn tìm vợ mà điều kiện còn cao như thế, cậu không lo lắng cưới được vợ sao."

"Thừa Nghĩa là sinh viên, muốn tìm một nữ sinh viên thì sao lại cao." Ông Cung nói.

"Đúng vậy." Ông lão kia cũng nói: "Bà đổi chỗ cho tôi đi, tôi đến đánh cờ cùng ông anh này, bà cũng đừng nghĩ đến tìm con rể vàng cho con gái cành vàng lá ngọc của bà, sau khi người ta lên đại học muốn tìm dạng gì mà không có?"

Bác gái bị mất mặt, nhưng cũng không muốn đổi vị trí, nói mấy câu với bọn họ: "Dáng dấp của con gái tôi thực sự rất đẹp!"

Bà thực sự là càng nhìn càng thấy mấy thằng nhóc này thuận mắt, từ Tô Cảnh Văn đến Tô Cảnh Quân, lại đến Tô Thừa Nghĩa cùng Tô Thừa Lễ.

Không thể không nói, gen nhà họ Tô thật là không có cách nào ghét bỏ, tất cả đều là những thanh niên bừng bừng sức sống.

"Hai người các cậu thì sao? Có đối tượng chưa?" Bác gái quả nhiên liền lại để mắt tới hai anh em Tô Cảnh Văn cùng Tô Cảnh Quân.

Tô Cảnh Văn nói: "Cảm ơn bác gái quan tâm, vợ cháu đã sinh cho cháu hai đứa bé rồi."

Tô Cảnh Quân cười chỉ chỉ đối diện chị của cậu, Chu Kiều Kiều cũng có chút say xe không chịu được, nói: "Cháu cũng cảm ơn bác gái quan tâm, đây là vị hôn thê của cháu, chúng cháu cùng lên đại học Bắc Kinh."

Chu Kiều Kiều bỏ tờ báo đang che trên mặt xuống, đừng nhìn lúc này cô ấy có chút mặt ủ mày chau, nhưng giá trị nhan sắc vẫn rất cao, mắt nhìn bác gái, bác gái này cũng không nói thêm nữa.

Sao bộ dạng của cô gái này lại đẹp như thế.

Dương Dương cùng Nguyệt Nguyệt đều ở trong ngực ông Cung cùng bà Đường, mỗi người một đứa, về phần Tô Tình bên cạnh, cô đã sớm cầm báo lên che mặt ngồi ở bên cạnh bắt đầu làm cá mặn.

Thật chịu không được, vậy mà cô lại say xe lửa.

Khi hành trình xe lửa đi được giữa chừng, có một cô gái lập tức khóc thành tiếng, bởi vì lúc cô ấy ngủ, bọc đồ của cô ấy lại bị người trộm!

Cái cô gái này cũng là sinh viên, trong cái bọc bên cạnh của cô ấy còn có thư thông báo trúng tuyển gì đó của cô ấy, tất cả đều là đồ vô cùng quan trọng!

Lập tức liền có công an tới hiệp trợ điều tra, một người đàn ông thấy thế, liền không dấu vết muốn rời khỏi, rất nhanh liền bị công an phát hiện: "Ông lui lại làm cái gì, lập tức đi lên tiếp nhận điều tra!"

Người đàn ông này nghe vậy lập tức bỏ chạy, bởi vì chẳng mấy chốc sẽ đến trạm dừng, chỉ cần đến xe lửa dừng lại, ông ta liền có thể nhảy đi xuống, đến lúc đó ai cũng đừng nghĩ bắt được ông ta!

Nhưng mà mới chạy đến một nửa, liền bị Tô Thừa Nghĩa cùng Tô Thừa Lễ đi vệ sinh đụng vào, anh hai vừa nhìn liền biết đó chính là tên trộm, trực tiếp liền làm ông ta cho trượt chân, còn đè người xuống đất!

Hai chú công an lập tức liền dùng còng còng tay lại!

"Cảm ơn hai người các cậu, nếu không phải nhờ các cậu, lần này chỉ sợ ông ta sẽ chạy trốn thành công!" Công an nói với Tô Thừa Nghĩa Tô Thừa Lễ.

"Không có việc gì, ăn trộm như thế này khẳng định không thể bỏ qua, giao cái túi này cho nguyên chủ đi, bị mất đồ khẳng định là sẽ lo lắng." Tô Thừa Nghĩa nói.

Lúc này cô gái bị mất trộm kia tìm tới nhìn thấy bọc đồ của mình, nước mắt rầm rầm liền rớt xuống, ôm cái túi của mình, lấy thư thông báo trúng tuyển ra, mới liên tục cúi đầu với Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ: "Cám ơn các anh, cám ơn các anh!"

"Cô thật lợi hại, vậy mà là đại học Thanh Hoa?" Tô Thừa Nghĩa nhìn thấy thư thông báo trúng tuyển, kinh ngạc nói.

"Ừm, vừa rồi thật sự là cảm ơn các anh, nếu không tôi thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt!" Âm thanh của cô gái thanh tú này còn mang theo hồi hộp cùng nghẹn ngào, nói.

"Hiện tại không sao, nhưng sau đó còn nửa quãng đường nữa, cô chú ý một chút." Tô Thừa Nghĩa gật đầu nói.

"Cám ơn các anh, rất cảm ơn các anh!" Cô gái lần nữa cúi người chào nói.

"Không có việc gì, chúng ta cũng là thuận tay mà thôi." Tô Thừa Nghĩa cười nói, nói xong cũng liền mang theo Tô Thừa Lễ trở về.

Cô gái nhìn theo bóng lưng của anh ấy, trong mắt vẻ cảm kích lộ rõ trên mặt.

Chuyện này cũng đồn khắp xe lửa.

Sau khi bọn Tô Cảnh Văn nghe nói thế thì trông chặt cái túi của mình, sợ mất trộm, xe lửa không bao lâu liền dừng lại, trong trường hợp chưa tìm thấy túi trước mà tên trộm đã xuống xe lửa, biển người mênh mông đi đâu mà tìm đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận