Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 434. Đánh rắn dập đầu 2

Chương 434. Đánh rắn dập đầu 2

Lý Thanh Hành gật gật đầu, cũng lập tức đi về phía Cung Như Thư.

Tô Tình còn tưởng rằng người ta tới tìm Lý Thanh Hành, cho nên cũng không có hỏi nhiều, chợt nghe Trương Hải Phong nói: "Thím, cô gái kia tên là Cung Như Thư, là cháu gái lớn của ông nội Cung.”

Lúc này Tô Tình mới giật mình, nhưng gật gật đầu không nói gì.

"Những người khác tôi cũng không có đề cập tới, nhưng mà Cung Như Thư là được ông nội Cung và bà nội Đường nuôi lớn, những năm gần đây, cô ấy không ít lần hỏi thăm tin tức của ông nội Cung và bà nội Đường." Trương Hải Phong nói.

Tô Tình cười cười, nói: "Tôi cùng Thế Quốc đều tôn trọng ý nguyện của hai ông bà.”

Bất kể là cô hay là Vệ Thế Quốc, cũng chưa từng đánh chủ ý với tài sản của hai ông bà, vô luận là tiền hai ông bà hay là nhà của hai người, cô và Vệ Thế Quốc đều chưa từng nghĩ đến, ở trong thời đại tràn ngập cơ hội này, Tô Tình không cảm thấy mình kiếm được không ít hơn tiền của hai cái sân nhỏ này.

Hơn nữa cô còn có Vệ Thế Quốc, vợ chồng hai người bọn họ một lòng một dạ có thể đồng lòng làm ra lợi ích.

Cho nên nếu hai ông bà có muốn nhận con của bọn họ làm người nhà, cô và Vệ Thế Quốc đều sẽ không có nói hai lời, ông cụ có ơn dạy vỡ lòng với Vệ Thế Quốc, bà cụ giúp đỡ dẫn dắt Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, chuyện phụng dưỡng sau này, khẳng định cũng sẽ tính thêm một phần của hai vợ chồng bọn họ, những thứ khác bọn họ đều tôn trọng ý nguyện của hai ông bà.

Bên này Lý Thanh Hành đã đuổi kịp Cung Như Thư: "Như Thư.”

Cung Như Thư lúc này mới dừng bước, nhìn cậu ấy nói: " Sao anh lại tới đây.”

"Nhìn thấy cô tôi lập tức chạy tới." Lý Thanh Hành nhìn cô ấy nói.

"Ông nội, bà nội, bọn họ có khỏe không?" Cung Như Thư hé miệng nói.

"Rất tốt, trạng thái tinh thần đều rất tốt, lúc này đang ở nhà họ Trương. Cô không đi gặp họ sao?" Lý Thanh Hành hỏi.

"Ông nội, bà nội không có chuyện gì là được rồi, tôi sẽ không qua gặp." Cung Như Thư lắc đầu.

"Ông nội Cung và bà nội Đường không phải là người không nói lý lẽ, chuyện này không liên quan gì đến cô." Lý Thanh Hành nhìn cô ấy nói.

Cung Như Thư nhìn cậu ấy một cái, nói: "Cám ơn anh đã không khinh thường tôi." Nói xong cô ấy không có nhiều lời, lập tức trở về.

Lý Thanh Hành nhìn bóng lưng hiu quạnh của cô ấy, trên mặt mang theo một chút chán nản.

Bên này Trương Hải Phong đã dẫn đoàn người Tô Tình tới bên nhà họ Trương, nói: "Thím, thím dẫn hai anh em bọn chúng đi nghỉ một chút đi, trước tiên cháu dẫn bọn họ đi dạo chung quanh, địa phương xung quanh, cũng phải quen thuộc mới được, cũng dẫn ra ngoài cho những người khác đều nhận biết nhau.”

"Làm phiền cậu rồi." Tô Tình gập đầu nói.

"Thím cứ khách sáo." Trương Hải Phong cười nói, hướng đám Tô Cảnh Văn nói: "Chú mọi người đi theo cháu đi một chút.”

"Kiều Kiều cô cũng đi nghỉ ngơi?" Tô Cảnh Quân lập tức nói với Chu Kiều Kiều.

Nhưng mà Chu Kiều Kiều không mệt mỏi, lúc này tinh thần của cô ấy rất tốt, cũng muốn đi dạo xem xung quanh một chút.

Vì thế Tô Tình dẫn theo Dương Dương và Nguyệt Nguyệt vào trong nhà nghỉ ngơi, đoàn người bọn họ liền đi ra ngoài một chút, làm quen, quen thuộc với hoàn cảnh.

Lý Thanh Hành trở về lập tức theo chân bọn họ gặp gỡ, cũng đi theo cùng đi đi dạo một chút.

"Ở bên chúng ta tiện lợi nhất chính là các loại công trình, rạp chiếu phim ở phía trước, theo con đường này, đi thẳng khoảng chừng hai mươi phút, lại đi về phía đông mười phút là tới."

"Còn lại nhà tắm thì đi theo con đường này, mọi người nhìn biển hiệu treo ở bên kia đi, bên trong đặc biệt rộng rãi, năm nay vừa mới mở, tối nay chúng ta có muốn cùng nhau đến đây chà sát tắm rửa một chút không?"

"Còn bên kia chính là chợ, năm nay chợ bên kia có không ít thứ, nhưng mà thật sự muốn ăn ngon, vậy phải đi đến chợ đêm bên kia xem một chút, khoảng cách chợ đêm có hơi xa, lần sau lại dẫn mọi người đi, chúng ta trước tiên dẫn mọi người đi đến Đại học Thanh Hoa nhìn một chút?"

Dọc theo đường đi đều là Trương Hải Phong nói chuyện, vị này cũng quả thật là vô cùng biết nói chuyện, nói năng ngay thẳng, quan trọng là rất khiêm tốn, một chút cũng không khiến cho người khác cảm giác tự cho mình hơn người này.

Dù sao Trương Hải Phong cũng hiểu rõ được, những "thế hệ cô chú" này tuổi cũng gần với anh ta, tất cả đều là sinh viên đại học, anh ta làm gì có cái gì mà tự cho mình là hơn người khác chứ.

Tô Cảnh Quân liền cùng anh ta tán gẫu rất đắc ý, trên đường đến Đại học Thanh Hoa liền hỏi: "Hải Phong, các cậu có tham gia kỳ thi đại học năm nay không?”

"Thi rồi, nhưng mà cháu không thi vào Đại học Thanh Hoa, cháu muốn đi học trường cảnh sát, ngược lại Thanh Hành và mọi người lại là bạn học đó." Trương Hải Phong nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận