Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 441. Phải gọi điện cho cha 4

Chương 441. Phải gọi điện cho cha 4

Tô Tình và bọn người Tô Cảnh Văn cùng Dương Dương, Nguyệt Nguyệt vẫy tay chào tạm biệt, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng nói tạm biệt với mẹ và cậu của bọn nó, cũng không dính lấy mẹ bọn chúng, bởi vì tất cả lực chú ý của bọn nó bây giờ đều bị con chim sáo biết nói chuyện trong lồng chim hấp dẫn.

Tô Tình liền cùng anh cả Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân, Chu Kiều Kiều, còn có Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ đi ra ngoài ngồi xe buýt.

Lúc này Tô Cảnh Quân mới hỏi: "Chị, con trai của chú Cung kia đã xảy ra chuyện gì?”

Ngày hôm qua lúc bọn họ trở về, đều đã ầm ĩ xong, nhưng bọn họ vẫn biết, cũng nhìn ra được tâm tình hai ông bà rất không tốt, ngày hôm qua không rảnh hỏi nhiều, hôm nay đi ra ngoài cũng chỉ hỏi một chút, cũng không thể cái gì cũng không biết.

Tô Tình cũng không giấu diếm, nói một lần.

Làm cho Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân bọn họ đều nhíu mày, tố cáo cha mẹ mình, nhiều năm như vậy cũng mặc kệ không hỏi thăm, hiện tại đã trở về mới đến xin lỗi nhận sai, đây có phải là chậm một chút hay không?

"Nếu như mà thật lòng muốn xin lỗi nhận sai, vậy còn tốt." Tô Tình nói ra, nếu là thật xin lỗi nhận sai, cô cũng có thể làm một lần làm thánh mẫu để cho hai ông bà cởi bỏ khúc mắc, chuyện thù hận này nếu cứ không kết thúc, trong lòng có một chút vướng mắc dù sao cũng không tốt.

Thế nhưng cả nhà kia là tới để làm gì, Tô Tình rõ ràng, hai ông bà càng rõ ràng hơn.

Tô Cảnh Quân nói: "Một cái sân của chú Cung thím Đường chỉ sợ cũng đáng giá không ít!”

"Sân rất đẹp, cũng cực kỳ lịch sự tao nhã." Chu Kiều Kiều gật gật đầu.

Tô Cảnh Văn cùng Tô Thừa Nghĩa và Tô Thừa Lễ cũng đều biết, sân như vậy ở trong khu vực thành phố đều có giá trị không ít, ở Bắc Kinh bên này khẳng định không cần phải nói.

Đối với chuyện này Tô Tình cũng không có nhiều lời, mặc kệ giá trị như thế nào cũng sẽ không bán, đều là giữ lại ở, nếu đã là giữ lại ở, vậy còn chưa nói tới giá trị hay không có giá trị.

"Anh cả, anh có gọi điện thoại về cho cha mẹ và chị dâu cả không?" Tô Tình chuyển chủ đề hỏi.

"Gọi rồi." Tô Cảnh Văn gập đầu.

"Ngày hôm qua mọi người đi dạo qua Đại học Thanh Hoa cùng Đại học Bắc Kinh, vậy hôm nay phải đi đến trường học của mọi người đi dạo một chút." Tô Tình cười nói.

"Chị, chị không đi đến Đại học Thanh Hoa Đại học Bắc Kinh nhìn xem một chút sao?" Chu Kiều Kiều hỏi.

"Cũng không xa lắm, muốn đi bất cứ lúc nào cũng có thể đi, trước tiên cứ đến trường học của mọi người làm quen đường đi, nghiên cứu địa hình một chút." Tô Tình nói.

Vì thế một ngày hôm nay, đoàn người bọn họ đã đi dạo khắp nơi, từ đầu đến cuối đi qua trường học của Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ, và Chu Kiều Kiều.

Ba người bọn họ khai giảng còn sớm một chút, ngày kia sẽ nhập học, hôm nay xem qua, ngày mai hoặc ngày mốt là có thể tới báo danh.

Tô Tình và Tô Cảnh Văn, Tô Công Quân bọn họ đến ngày thứ sáu mới nhập học, so với bọn họ chậm hơn mấy ngày.

Nhưng mà đều là những ngày đáng mong đợi.

Nhưng mà bọn họ chưa từng nghĩ nhanh như vậy lập tức tới báo danh, bởi vì trước đó, còn muốn đi nơi khác dạo một chút.

Trương Hải Phong và Lý Thanh Hành vốn còn muốn hỏi bọn họ có cần người hướng dẫn du lịch hay không, kết quả phát hiện bọn họ rất thông thạo, linh hoạt, căn bản không cần người khác dẫn đi.

Chớp mắt đã đến ngày Chu Kiều Kiều, Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ nhập học, sáng sớm, Tô Cảnh Quân đã theo chân bọn họ đi tới.

Mà Tô Cảnh Văn cũng đi tới Đại học Bắc Kinh bên kia báo danh trước, bởi vì chuyện nhập học tương đối nhiều, anh ấy liền làm người tích cực đi trước.

Tô Tình ngược lại tiếp tục nhàn rỗi, cô lập tức dẫn theo hai anh em Tiểu Vệ Dương và Tiểu Vệ Nguyệt đi ra ngoài, trong mấy ngày ngắn ngủi này, hai anh em đã muốn quen thuộc một vùng ở đây.

Đương nhiên mọi người cũng đều quen biết Tô Tình.

Tô Tình dẫn theo hai đứa nhỏ tới chỗ gọi điện thoại, gọi tới chỗ đơn vị của cha cô.

Cha Tô một hồi lâu mới tới nghe điện thoại, vui vẻ nói: "Tình Tình, các con ở Bắc Kinh thế nào rồi?”

"Chúng con đều rất tốt, cha cha không cần lo lắng, hôm nay Thừa Nghĩa cùng Thừa Lễ còn có Kiều Kiều đều đi tới trường của bọn họ để báo danh, Cảnh Quân đã đưa bọn họ qua rồi." Tô Tình cười nói.

"Vậy thì tốt rồi, vậy là tốt rồi." Cha Tô cực kỳ cao hứng.

"Chúng con đi dạo không ít nơi, chụp một ít ảnh chụp, đã rửa lấy ảnh rồi, ngày hôm qua lập tức gửi về, đến lúc đó sẽ đưa đến nhà, nói chị dâu cả nhớ ký nhận." Tô Tình nói.

"Được." Cha Tô đồng ý xong, lại nói: "Tình Tình, máy điện thoại này của con ở đâu vậy? Đêm qua Thế Quốc đã trở về, hôm nay có thể nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lại phải tiếp lục lái xe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận