Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 447. Cuộc sống đại học 5

Chương 447. Cuộc sống đại học 5

"Mẹ cũng nhớ Dương Dương và Nguyệt Nguyệt." Tô Tình cười hôn mỗi đứa một cái, hai anh em mới nhếch miệng cười với cô.

"Hôm nay cùng ông bà đi đâu chơi?" Tô Tình bỏ ba lô xuống, cười hỏi.

"Đi xem chó ạ." Dương Dương nói.

"Trồng hoa." Nguyệt Nguyệt cũng nói.

Hai anh em bây giờ đã biết nói các cụm từ, đọc từng chữ không quá rõ ràng, nhưng đã hoàn toàn nghe hiểu được bọn chúng nói gì.

"Đi xem Vượng Phúc, còn cùng bà nội trồng hoa phải không?" Tô Tình cười hỏi.

"Dạ, Vượng Phúc ngoan." Dương Dương gật đầu.

"Gâu gâu." Nguyệt Nguyệt liền kêu gâu gâu với anh trai cô bé.

Dương Dương lập tức nhe răng cười, Nguyệt Nguyệt cũng nhe răng cười, xem tâm trạng của hai anh em sau khi mẹ về đều rất tốt.

Tô Tình cũng cho hai đứa nhỏ ăn cơm, sau đó tắm rửa, lúc hai anh em đi ngủ, trên miệng đều mang ý cười.

Vì muốn bắt đầu dốc sức học tập, lứa sinh viên chính quy đầu tiên sau mười năm im hơi lặng tiếng vô cùng khao khát tri ​​thức, không ai muốn tụt lại phía sau, mà có thể trúng tuyển vào một trường đại học như vậy, ai sẽ là kẻ ngốc chứ?

Ví dụ như ở ký túc xá nơi Tô Tình ở, mọi người đều rất chăm chỉ.

Thẩm Lệ, Trương Huệ, cả Triệu Tiểu Châu và Trần San San đều đang nỗ lực học tập.

Nhưng ngay sau đó chênh lệch liền lộ ra.

Hôm nay Thẩm Lệ cùng Tô Tình và Lý Thanh Tuyết cùng nhau đến căn tin ăn cơm, Thẩm Lệ liền nói về chuyện này.

"Các cô có phát hiện không? Thành tích của Trần San San dường như đã tụt lại rất nhiều. Tôi đã xem kết quả thi đại học của cô ấy, vẫn là rất tốt. Bây giờ sao lại có chút theo không kịp?" Thẩm Lệ nói.

Lý Thanh Tuyết không quen với Trần San San, ngoài việc giới thiệu chút khi mới quen cũng chưa nói chuyện nhiều.

Tô Tình cũng không quen với Trần San San, bởi vì cô ấy luôn nói rất nhỏ, giống như lớn giọng một chút là có thể dọa đến cô ấy, cho nên cô cũng không lui tới nói chuyện nhiều với Trần San San.

"Hẳn là còn chưa thích ứng với cuộc sống đại học, thích ứng một chút là được rồi." Tô Tình nói.

Lý Thanh Tuyết mời Tô Tình và Thẩm Lệ: "Chủ nhật này là ngày nghỉ, hai người có muốn về nhà chơi?"

Thẩm Lệ không rảnh, cô còn phải tiếp tục học, Tô Tình cũng không có thời gian, cô muốn đưa Dương Dương và Nhạc Dư ra ngoài mua sắm.

"Tôi muốn đưa con trai và con gái đi dạo phố, hai người có muốn đi chung không?" Tô Tình hỏi cô.

Lý Thanh Tuyết gật đầu: "Được, tôi còn chưa được thấy đôi long phượng thai kia của cô."

Chuyện Tô Tình đã kết hôn sinh con, trong ký túc cũng không phải bí mật gì.

Thẩm Lệ có chút hâm mộ: "Tôi cũng nhớ con trai con gái tôi, nhưng mà cha bọn trẻ sau đợt thu hoạch hè mới có thể đến."

"Nếu rảnh đến đây thăm cô vẫn là tốt, người kia nhà tôi còn phải đến cuối năm mới có thể được nghỉ mà đến đây." Tô Tình nói.

"Cùng là người lưu lạc chân trời." Thẩm Lệ xúc động nói, sau đó cô cười nhìn Lý Thanh Tuyết nói: "Thanh Tuyết, còn cô? Có đối tượng hẹn hò chưa?

"Không có." Lý Thanh Tuyết lắc đầu.

Tô Tình cảm khái nói: "Không biết tương lai Thanh Tuyết sẽ cho ai được lợi đây, không biết chàng trai nhà nào có phúc khí này."

Lý Thanh Tuyết đỏ mặt cười liếc cô một cái.

Thẩm Lệ cũng cười.

Ba người họ thân với nhau nhất trong ký túc xá. Trương Huệ thật ra cũng là một người dễ ở chung, nhưng cô ấy có những người bạn cùng nhau lớn lên ở ký túc xá khác, Triệu Tiểu Châu tuổi còn hơi nhỏ, cô ấy rất thân với Trần San San.

Mấy người người đang trò chuyện, liền thấy bên kia có người quen đang đi tới.

Cung Như Họa, còn có hai chị em Giang Ngọc Trân, Giang Ngọc Châu.

Cung Như Họa, Giang Ngọc Trân và Giang Ngọc Châu cũng thuộc khóa này. Ngoại trừ Giang Ngọc Trân, cả Cung Như Họa và Giang Ngọc Châu đều thuộc Khoa Nghệ thuật.

Cung Như Thư cũng thi đậu, nhưng cô hiếm khi xuất hiện cùng cô em gái Cung Như Họa này.

Cung Như Họa đưa chị em họ của cô ta đến đây ăn, liên nhìn thấy nhóm người Tô Tình.

Lý Thanh Tuyết cũng biết Cung Như Họa, biết thân phận của Tô Tình, liên tưởng

"Chị Thanh Tuyết, có một số người tâm cơ vô cùng thâm sâu, chị đừng để bị người khác lừa." Cung Như Họa ẩn ý nói.

Lý Thanh Dục liếc cô một cái: "Nếu không có việc gì khác thì đi lo việc của cô đi."

Cung Như Họa thấy cô ấy không tiếp nhận cũng không để ý, chỉ châm biếm liếc mắt Tô Tình rồi đưa hai chị em Giang Ngọc Trân và Giang Ngọc Châu đi

"Người này làm sao vậy? Đôi mắt giống như mọc trên đỉnh đầu ấy!" Thẩm Lệ không khách khí nói.

"Bại tướng dưới tay mà thôi, mặc kệ cô ta đang coi trọng cái gì, cứ mặc kệ đi là được." Tô Tình cười cười, cô chưa từng để Cung Như Họa vào mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận