Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 466. Tin tức tốt nhà chú hai 4

Chương 466. Tin tức tốt nhà chú hai 4

Tô Cảnh Văn trở về nhà một chuyến, sau khi về trường học lại lần thứ hai toàn tâm đặt vào việc học tập.

Tô Tình nói chuyện điện thoại với bà Tô, bà Tô còn ghét bỏ điện thoại phí tiền, viết thư là được rồi.

“Thư tín một đi một về, rau kim châm cũng đã lạnh, là điện thoại ở đơn vị của mẹ, con gọi qua lại không cần mẹ tốn tiền.” Tô Tình cười nói.

“Vậy con không cần tiêu tiền.” Bà Tô nói.

“Không tốn bao nhiêu tiền.” Tô Tình nói: “Mẹ, anh hai bên kia có tin tức gì không?”

Bà Tô còn muốn nói con tiêu tiền ăn xài phung phí, nhưng lời nói tới bên miệng lại ngừng, chuyển đề tài: “Chuyện của anh hai con giờ mẹ không muốn nói nữa, mẹ đã chuẩn bị tinh thần để nó cả đời làm du côn.”

Tô Tình buồn cười, nói: “Còn chưa tự kiểm điểm bản thân?”

“Chưa, lần trước còn chê mẹ phiền không muốn nhận điện thoại của mẹ, còn trực tiếp đi làm nhiệm vụ rồi.” Bà Tô nói.

Tô Tình nghĩ, thử nói: “Không biết anh hai con có rảnh rỗi không, qua Bắc Kinh bên này thăm cháu trai cháu gái anh ấy?”

“Chú hai thím hai con sắp được điều đến Bắc Kinh đi, đến lúc đó thằng hai chắc sẽ hỗ trợ tặng đồ qua, nhất định sẽ đi qua thăm bọn con.” Bà Tô nói.

Tô Tình kinh ngạc, nói: “Đây là có chuyện gì? Sao chú hai lại đột nhiên bị điều đến Bắc Kinh?”

“Cũng không phải đột nhiên, chú hai con mấy năm nay ở bên kia là vì chiếu cố thằng hai, lúc này thằng hai ra ngoài làm nhiệm vụ về là có thể thăng chức lên doanh trưởng, về sau tiền đồ không cần chú hai con để tâm nữa, liền chuẩn bị điều đến cục cảnh sát Bắc Kinh nhậm chức.” Bà Tô nói.

Tô Tình rất vui, nói: “Vậy thật đúng là thật tốt quá, đúng rồi, điều đến khu nào?”

“Cái này mẹ không rõ lắm, không hỏi chú hai con, con có muốn gọi điện thoại tâm sự với thím hai con không?” Bà Tô hỏi.

Tô Tình liền lấy số điện thoại từ chỗ mẹ, sau đó trực tiếp gọi qua khu bộ đội bên kia.

Một hồi lâu sau thím hai Tô mới nhận máy, vừa thấy điện thoại là Tô Tình lập tức cười nói: “Tình Tình à, thím hai vừa mới đánh tiểu tử thối Cảnh Nghị kia, đã tới chậm.”

“Sao thím lại đánh Cảnh Nghị, không phải nó vẫn luôn rất ngoan sao.” Tô Tình cười nói.

Em trai họ lớn tên Tô Cảnh Sơn, đứa thứ hai tên Tô Cảnh Hải, đứa nhỏ nhất là Tô Cảnh Nghị.

“Ai, đừng nói nữa, nó làm đối tượng với cô nương người ta, đang tạm biệt bị mẹ người ta đụng phải, đều đã tìm tới cửa, tiểu tử thối mới bao lớn liền dám như vậy, thím có thể không đánh nó sao?” Thím hai Tô nói.

Tô Tình không nhịn được phì cười: “Cảnh Nghị đã đủ đáng thương rồi, thím hai còn dậu đổ bìm leo.”

Thím hai Tô cũng cười, nói đùa sẽ làm vậy, lúc này Tô Tình mới quay lại chuyện chính nói: “Cháu vừa mới gọi điện thoại cho mẹ, cháu nghe mẹ cháu nói, chú hai, thím hai và cả ông bà nội đều sẽ qua Bắc Kinh bên này sao?”

“Đúng vậy, bên Bắc Kinh thiếu người, giờ chú hai cháu đã lớn tuổi, trên người còn có vết thương cũ từ thời trẻ, nên chuyển qua Bắc Kinh.” Thím hai Tô nói.

Tô Tình hỏi: “Là khu nào?”

Thím cả Tô liền nói, Tô Tình rất vui: "Vậy không xa, ngay bên cạnh khu của bọn cháu.”

Thím hai Tô cười nói: “Chúng ta còn nửa tháng sẽ khởi hành qua.”

“Bên này đã có nhà chưa?” Tô Tình hỏi.

“Đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, cháu yên tâm đi, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt thì sao? Ở Bắc Kinh đã thích ứng chưa?” Thím hai Tô cười hỏi.

“Thích ứng, chỉ là hiện tại càng ngày càng nghịch ngợm.” Tô Tình cười nói.

“Trẻ nhỏ đã lớn như vậy, đều là càng lớn càng thông minh.” Thím hai Tô nói.

Hàn huyên với thím hai Tô một hồi lâu, lúc này cô mới treo điện thoại.

Tâm tình của Tô Tình rất tốt đẹp, không nghĩ tới ông bà nội và chú thím hai muốn tới, cô về nhà nói với ông Cung và bà Đường một lần.

Có lẽ sau này khu bên cạnh và khu này sẽ sát nhập, đều sẽ nằm trong phạm vi quản lý của đơn vị chú hai cô, vậy vấn đề trị an sẽ rất tốt.

Tô Tình biết sau này toàn bộ nhóm thanh niên trí thức sẽ trở về thành phố, không khí trong xã hội sẽ càng ngày càng rộng lớn, trâu ngựa rắn gà gì đó đều sẽ lao ra, trị an sẽ là vấn đề không nhỏ, cho nên cô không phản đối nuôi hai con chó ở nhà trông nhà.

Nhưng chú hai được điều đến Bắc Kinh, đến lúc đó xe cảnh sát chạy về phía bên này, vậy chính là kinh sợ lớn, đám trộm cắp có tâm tư cũng phải nghĩ cho kỹ!

“Thật tốt quá, anh hai con sắp tới, đến lúc đó con nhớ gọi Thanh Tuyết qua, để hai bọn nó gặp mặt một cái!” Bà Đường cũng rất vui, nói

Mặt Tô Tình trở thành 囧 囧, lo rằng có lẽ anh hai cô sẽ có một lần bi thương vì tình.

Nhưng chịu một lần cũng tốt, sau này sẽ hạ thấp ánh mắt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận