Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 470. Vợ báo mộng cho anh ta 4

Chương 470. Vợ báo mộng cho anh ta 4

Cương Tử gật đầu nói: “Bên kia rối loạn hỏng bét rồi, cậu đừng can thiệp vào.”

Vệ Thế Quốc nói: “Không can thiệp, chỉ là lại đây hỏi tôi chuyện của thanh niên trí thức Tôn, tôi quả thật không biết.”

Ở trong thôn thêm một ngày, thời gian vừa đến, Vệ Thế Quốc cũng tiếp tục trở về đi làm.

Làm nghề tài xế là cực kỳ bận, cảm giác vừa nghỉ đã phải quay lại lái xe đi khắp nơi rồi.

Mà Bắc Kinh bên này, Tô Tình cũng nghênh đón ông bà nội và cả nhà chú hai.

“Ông nội bà nội, chú hai thím hai!” Tô Tình cười chào hỏi, đi lên ôm bà nội và thím hai mỗi người một cái, trong miệng ngọt như mật: “Thân thể ông bà nội rất khỏe mạnh, khí chất của chú hai thím hai, nhìn thế nào cũng thấy giống mới 30.”

Ông bà nội Tô đều rất vui, chú hai Tô và thím hai Tô cũng vậy, đặc biệt là thím hai Tô, mừng đến không chịu được: “Thân thể ông bà nội cháu rất tốt không sai, nhưng chú thím làm gì trẻ như Tình Tình nói, ngược lại là Tình Tình bây giờ gả chồng càng thêm xinh đẹp hơn trước đây!”

“Đúng vậy, chị gái Trạng Nguyên của em hiện tại càng ngày càng xinh đẹp.” Tô Cảnh Nghị cười nói.

“Cảnh Nghị nhà chúng ta cũng trưởng thành rồi, càng ngày càng có khí khái nam tử hán, năm nay mười ba tuổi?” Tô Tình cười nói.

Đứa em trai này, trước kia bị thím hai trang điểm thành bé gái.

Tô Cảnh Nghị cười ha ha: “Đúng vậy, đúng vậy, cảm tạ chị còn nhớ rõ số tuổi của em.”

Tô Tình cười, nói với ông bà nội: “Ông bà nội, hai người ngồi xe một đường mệt mỏi rồi, trước tiên đừng nói nữa, chúng ta đi ăn cơm đã, cháu đã đặt bàn trước rồi, ăn xong lại trở về nghỉ ngơi, nghỉ ngơi đầy đủ rồi lại nói cái khác.”

“Trước cứ từ từ chờ đám Cảnh Vũ, bọn nó đi dọn hành lý.” Ông nội Tô gật đầu.

Bà nội Tô liền hỏi cháu gái: “Chắt gái và chắt trai sao không tới?”

Đừng nhìn hai người già tuổi không còn nhỏ, nhưng tinh thần đều không tồi, thần thái trên mặt hai người cũng rất bình thản, nhìn ra được kiếp này sống rất an nhàn, cũng rất khỏe mạnh.

“Nhà ga bên này người nhiều hỗn loạn, cháu không cho bọn nó tới, đang ở nhà chờ, giữa trưa chúng ta ăn bên ngoài, buổi tối ăn ở nhà, tay nghề của chị Lan cực tốt, đồ ăn cũng rất ngon. Trong nhà cũng nhiều phòng, ăn xong không cần phải gấp gáp đi, nghỉ ngơi thoải máu rồi lại nói, chờ ngày mai, cháu đưa chú hai thím hai qua bên kia báo danh.” Tô Tình nói.

“Tình Tình bây giờ thật trưởng thành rồi.” Thím hai Tô cười nói, trước kia cháu gái là một tiểu cô nương rất tùy hứng, hiện giờ thật sự là nữ 18 thay đổi lớn, tất cả đều đã sắp xếp ổn thỏa.

“Thím hai, cháu đã là mẹ hai đứa nhỏ.” Tô Tình buồn cười.

Bà nội Tô cũng rất vui, cười nhìn cháu gái duy nhất nói: "Phải, mẹ hai đứa bé, rất có dáng vẻ.”

Sau đó lại hỏi hai đứa nhỏ ngoan hay không linh tinh.

Tô Tình trò chuyện với bọn họ về kinh nghiệm dạy con, một lát sau đám Tô Cảnh Vũ, Tô Cảnh Hải liền dọn hành lý tới đây.

“Anh hai, Cảnh Hải.” Tô Tình cười nói.

Tô Cảnh Vũ gật đầu, Tô Cảnh Hải cười nói: “Chị, sao lại trang điểm cá tính như vậy?”

“Đẹp không? Bộ quần áo này là chị và Thanh Tuyết đi mua.” Tô Tình cười nói.

“Thanh Tuyết là ai?” Thím hai Tô hỏi.

“Là bạn học nữ của cháu.” Tô Tình nói.

Tô Cảnh Võ không biết vì sao, cảm thấy lúc em gái mình nói tên này, còn nhìn thoáng qua mình, anh ta nói: “Không mang Dương Dương và Nguyệt Nguyệt tới đây sao?”

“Không, trong nhà chơi cùng ông bà nội bọn nó.” Tô Tình cười nói.

“Cười giống như hồ ly vậy, sao anh đột nhiên cảm thấy có chút bất an?” Tô Cảnh Vũ đánh giá cô.

“Nào có, em đây còn không phải đang nghĩ bao giờ anh hai tìm chị dâu về cho em sao.” Tô Tình nói.

Tô Cảnh Vũ mặc kệ cô, hành lý đã dọn lên xe, người đi bộ ra là được.

Nửa giờ là đến, dọc theo đường đi trò chuyện đến đây.

Cùng nhau tới ghế lô, gọi đồ uống.

Còn đồ ăn, Tô Tình đặt trước hai con vịt nướng, còn lại để ông bà nội và chú thím hai chọn.

Chọn năm sáu món, sau đó cho mang đồ ăn lên.

Tô Cảnh Võ và mấy tiểu binh không qua ghế lô bên này ăn, ăn ở bên ngoài, đem một con vịt nướng cho bọn họ, cũng chọn thêm vài món khác.

Tô Cảnh Vũ còn định đi mua phiếu, nhưng Tô Tình đã đưa tiền cho tiệm cơm trước, lát nữa thừa trả thiếu bù, cô còn gọi nhiều, không cần tìm anh hai.

Mấy người Tô Cảnh Võ và tiểu binh ăn xong mới qua bên này, nói với em gái mình: “Em còn trả cả tiền bên kia?”

“Đúng vậy, anh hai chạy thật xa đến đây, em sao có thể để anh đi mua phiếu?” Tô Tình cười nói.

Tô Cảnh Võ cười nói: “Em cho anh cái địa chỉ, anh dẫn bọn họ qua bên kia sắp xếp dọn dẹp đồ của chú thím hai trước, chạng vạng lại qua tìm mọi người.”

Tô Tình gật đầu, vị trí nhà rất dễ tìm, cô báo vị trí, nói: “Anh tới bên kia hỏi thăm một chút sẽ biết.”

“Được.” Tô Cảnh Vũ đồng ý, sau đó dẫn người đi trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận