Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 474. Vị trí chị dâu của em chỉ có thể là Thanh Tuyết 3

Chương 474. Vị trí chị dâu của em chỉ có thể là Thanh Tuyết 3

Tô Cảnh Vũ tuy đã lâu chưa gặp cháu trai cháu gái, trẻ nhỏ thay đổi rất lớn, nhưng dù sao vẫn là cậu ruột.

Còn không phải sao, nhìn qua là biết cháu trai cháu gái mình.

“Dương Dương, Nguyệt Nguyệt.” Tô Cảnh Vũ gọi.

Hai anh em liền nhìn qua phía cậu hai của bọn nó, đương nhiên là người không quen biết.

Bên cạnh có đứa bé lớn hơn hỏi Tô Cảnh Vũ: “Chú là ai?” Bọn nó đều từng ăn điểm tâm và kẹo mẹ Dương Dương, Nguyệt Nguyệt làm, cần phải hỗ trợ trông Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, không thể để người khác dụ Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đi.

“Chú là cậu của Dương Dương và Nguyệt Nguyệt Nhị.” Tô Cảnh Vũ nói, sau đó nhét vào lòng ngực hai đứa mỗi đứa một món đồ chơi.

Vệ Dương và Vệ Nguyệt cầm đồ chơi nhìn cậu bọn nó, cười với cậu bọn nó.

“Dương Dương và Nguyệt Nguyệt biết cậu hai rồi đấy.” Tô Cảnh Nghị cười nói.

“Đi, về nhà đi.” Tô Cảnh Vũ bế hai đứa chúng nó lên, cùng đi vào nhà, Tô Cảnh Nghị cũng đi vào.

Đứa bé lớn còn rất thông minh, cũng cùng tiến vào, nói với Tô Tình: “Thím, thím xem đây có phải cậu hai của Dương Dương và Nguyệt Nguyệt không?”

“Đúng vậy, cảm ơn Hướng Quân.” Tô Tình cười nói với bé trai này.

Bé trai Hướng Quân này là cháu trai nhà bà Chu bên cạnh, thằng bé gật đầu rồi đi ra ngoài tiếp tục chơi.

Tô Cảnh Vũ lúc này mới thả Dương Dương và Nguyệt Nguyệt xuống, để bọn nó ngồi trong sân chơi đồ chơi mới, cũng nói Tô Cảnh Nghị chú ý chút.

Sau đó liền vào nhà, mọi người đều đang ngồi, anh ta gọi người.

“Bên kia đã sắp xếp ổn thỏa chưa?” Ông nội Tô hỏi.

“Ổn thỏa rồi, cũng đã quét tước trong ngoài một lần, ông bà nội và chú thím hai qua là có thể trực tiếp vào ở.” Tô Cảnh Vũ nói.

Bà nội Tô cười gật đầu, cười nói với bà Đường: “Đây là cháu trai thứ hai của tôi, là anh hai của Tình Tình.”

“Chị không cần giới thiệu, em biết Cảnh Vũ mà, trước đó nó có về quê thăm Tình Tình.” Bà Đường nói, sau đó nhìn dáng vẻ phấn chấn oai hùng của Tô Cảnh Vũ, cực kỳ vừa lòng, nói: “Cảnh Vũ qua đây ngồi đi.”

“Được.” Tô Cảnh Vũ qua ngồi xuống.

Sau đó liền nghe thấy bà Đường nói: “Cảnh Vũ à, hiện giờ cháu có đối tượng chưa?”

“Cháu đã có người mình thích.” Tô Cảnh Vũ gật đầu.

Một câu, khiến ánh mắt mọi người đều nhìn về phía anh ta, mấy người ông nội Tô và chú hai Tô đều vậy.

“Cháu có đối tượng lúc nào? Cháu đừng lừa gạt mọi người.” Bà nội Tô tức giận.

“Đúng thế, lần trước mẹ cháu còn nói đấy, cháu ghét bỏ bà ấy dong dài còn trực tiếp chạy đi làm nhiệm vụ.” Thím hai Tô nói.

“Trước đó không có, nhưng hiện tại quả thực có.” Tô Cảnh Vũ nói.

Bà Đường rất thất vọng: “Như vậy à, vậy quên đi, bà vốn đang muốn giới thiệu cho cháu một chút.”

Tô Cảnh Vũ cười nói: “Không cần giới thiệu, vợ cháu cháu sẽ tự theo đuổi.”

Bà nội Tô và thím hai Tô thấy anh ta như vậy đều không khỏi nói: “Cảnh Vũ, chẳng lẽ thực sự có? Có lúc nào vậy?"

Tô Cảnh Vũ ngậm miệng không nói chuyện, cái gì cũng không tiết lộ, nhưng càng là như thế mọi người càng nhìn ra được, đây là thực sự có người thương rồi sao?

“Nếu cháu có đối tượng yêu thích, vậy nhân lúc còn sớm nói ra đi, chú thấy anh trai và chị dâu đều rất sốt ruột rồi, năm nay cháu cũng không còn nhỏ tuổi nữa.” Chú hai Tô nói với cháu trai.

“Cháu biết, chờ cháu thành công sẽ nói.” Tô Cảnh Vũ nói.

Lúc này Tô Cảnh Hải đã tìm hai người anh Tô Cảnh Quân và Tô Cảnh Văn tới, đi qua đại học Thanh Hoa tìm Tô Cảnh Quân trước, sau đó lại cùng Tô Cảnh Quân qua đại học Bắc Kinh tìm anh họ Tô Cảnh Văn.

Sau đó cùng nhau quay lại.

Lần này trong nhà thật sự rất náo nhiệt.

Tô Tình nói: “Mọi người đều qua đây hỗ trợ làm vằn thắn đi, chỉ em với chị Lan, thím hai làm không đủ cho mọi người ăn.”

Tô Cảnh Vũ là người đầu tiên qua hỗ trợ, mấy người Tô Cảnh Quân, Tô Cảnh Hải, Tô Cảnh Nghị cũng đều tới hỗ trợ, ngay cả hai anh em Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng rửa sạch tay sau đó muốn qua chen một chân.

Tô Cảnh Vũ vén tay áo lên đứng ở bên người em gái, hỗ trợ điều chỉnh lửa của canh xương hầm, nói: “Tình Tình, em nói anh hai đối với em thế nào?”

Tô Tình không hiểu được nói: “Rất tốt, làm sao vậy? Muốn vay tiền sao?”

Tô Cảnh Vũ xua tay: “Tiền anh cũng có, anh còn có thể lưu lạc đến nông nỗi phải vay tiền em sao?”

Tô Tình cười: “Vậy anh hai sao lại tự dưng chơi bài cảm tình với em, chuyện khác chắc em cũng không thể giúp anh nhỉ?”

Tô Cảnh Vũ nói: “Anh hai em còn chưa có vợ, chẳng lẽ em không nên bỏ sức sao?”

Tô Tình kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh hai, vừa rồi em cũng nghe, không phải anh nói đã có người sao?"

“Anh nhìn trúng, nhưng người ta chưa chắc đã vừa mắt anh, em giúp anh đi.” Tô Cảnh Vũ nói.

Tô Tình lập tức cười, cười đến rất vui sướng khi người gặp họa.

Mặt Tô Cảnh Vũ lạnh nhạt nói: “Anh trai em không theo đuổi được đối tượng, em vui vậy sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận