Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 475. Vị trí chị dâu của em chỉ có thể là Thanh Tuyết 4

Chương 475. Vị trí chị dâu của em chỉ có thể là Thanh Tuyết 4

“Còn không phải em đang nghĩ cây vạn tuế nhà mình vậy mà cũng có lúc nở hoa sao? Hơn nữa thật sự là Thiên Đạo luân hồi, anh trai em làm nhiều cô gái thương tâm như vậy, hiện giờ đến phiên anh hai em bị cô nương nhà người ta làm cho thương tâm.” Tô Tình cười, còn hát: “Một trái tim đã bị tổn thương còn có thể yêu ai, chẳng ai hiểu được mùi vụ ấy, tình yêu anh trao cho em ~”

Tô Cảnh Vũ: “……”

Tô Tình cười xong mới nói: “Được rồi, không trêu anh nữa, anh mau nói đi, là cô nương nhà nào? Lại có thể từ chối anh, em cũng muốn diện kiến một chút.”

Tô Cảnh Võ sửa lại cho đúng: “Cô ấy không từ chối anh, anh còn chưa thổ lộ.”

Tô Tình bừng tỉnh: “Cho nên anh vẫn còn đang yêu thầm, vẫn là trạng thái yêu đơn phương sao?”

Tuy rằng em gái nhìn rất không đáng tin cậy, nhưng chuyện này thật sự đúng là không thể thiếu con bé.

Tô Cảnh Vũ quấy canh: “Không khác lắm.”

Tô Tình buồn cười, nhìn đi, đây là tình yêu, anh hai mình khi đối mặt với người mình thích, cũng có lúc không tự tin.

“Tình huống này đã bao lâu rồi?” Tô Tình cảm thấy mình nên giúp anh hai mình chút, nói.

Tô Cảnh Vũ hỏi: “Em hỏi cái này làm gì.”

“Anh đương nhiên phải hỏi, hỏi rồi mới có thể biết hốt thuốc đúng bệnh, còn nữa tính cách đối phương thế nào, gia đình ra sao, mỗi phương diện anh đều nói với em một chút em mới có thể phán đoán.” Tô Tình nói.

“Anh không biết.” Tô Cảnh Vũ nói.

Tô Tình kinh ngạc nhìn anh ta: “Không biết là có ý gì?”

“Hôm nay mới là lần đầu tiên anh gặp cô ấy." Tô Cảnh Vũ nói.

Tô Tình sợ ngây người: “Hôm nay mới gặp mặt lần đầu tiên?”

“Phải.” Tô Cảnh Vũ gật đầu.

Tô Tình nhìn anh hai mình: “Cho nên, anh nhất kiến chung tình?”

“Hôm nay là lần đầu tiên chính thức gặp mặt, nhưng trước đó bọn anh đã kết hôn trong mộng, cô ấy chính là người vợ đi ra từ trong mộng của anh.” Khóe miệng Tô Cảnh Vũ khẽ cong, nói.

Trước kia anh ta không tin mấy chuyện này, cho đến khi được Thanh Tuyết, anh ta hoàn toàn tin cái gì gọi là vận mệnh chú định đều có an bài, cái gì gọi là nhân duyên thiên lý.

Tô Tình bị dáng vẻ này của anh hai sắt đá dọa rồi, chà xát nổi da gà, nói: “Cái gì mà trong mộng ngoài mộng, còn kết hôn trong mộng sao.”

Tô Cảnh Vũ nói: “Nói cho em em cũng không hiểu, em chỉ cần nói có giúp anh hay không thôi.”

Tô Tình nói: “Em giúp thế nào chứ, em lại không quen người ta.”

“Em có quen.” Tô Cảnh Vũ nhìn về phía em gái mình nói.

Tô Tình tỏ vẻ khó hiểu: “Em quen?”

“Thanh Tuyết.” Tô Cảnh Vũ nói.

Tô Tình suýt ném cái muỗng vào nồi canh, kinh ngạc nhìn về phía anh hai mình: “Anh hai, anh…… Người anh thích là Thanh Tuyết?”

Tô Cảnh Vũ hỏi: “Bọn em là bạn học?”

“Phải. Không phải, anh hai anh sao lại quen Thanh Tuyết?” Tô Tình nhanh chóng nói.

“Anh đi mua đồ chơi cho Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, gặp cô ấy đi dạo với chị dâu ở bách hóa bên kia.” Tô Cảnh Vũ nói.

“Vậy sao anh biết cô ấy là bạn học của em?” Tô Tình lại hỏi.

Tô Cảnh Vũ nói giản lược một lần, Tô Tình cảm thấy đây chính là duyên phận.

“Tình Tình, em giúp anh hai đi, vị trí chị dâu của em chỉ có thể là Thanh Tuyết.” Tô Cảnh Vũ nghiêm túc nói.

Tô Tình tỏ vẻ 囧, nói: “Anh hai, Thanh Tuyết không dễ theo đuổi, hiện giờ cô ấy cũng không có tâm tư yêu đương, một lòng đặt trên sự nghiệp học tập.”

“Anh chờ cô ấy tốt nghiệp rồi kết hôn cũng được.” Tô Cảnh Vũ nói.

Tô Tình cười nhìn anh hai mình, nói: “Anh xác định sao? Năm nay anh cũng đã 25, bốn năm sau, chính là 29.”

“Năm đó chú hai không phải 27 mới kết hôn sao, anh chỉ trễ hơn chú hai năm mà thôi.” Tô Cảnh Vũ không thèm để ý.

Tô Tình nói: “Anh hai anh nói quá sớm rồi, còn không biết Thanh Tuyết có thích anh không đâu, thích anh mới được, nếu là không thích, vậy anh không cần chờ.”

Tô Cảnh Vũ trịnh trọng khác thường, cũng cực kỳ nghiêm túc, nói: “Vị trí chị dâu của em chỉ có thể do Thanh Tuyết đảm đương, em xem mà làm!”

Tô Tình bất đắc dĩ, cho nên đây là ép buộc cô sao? Nếu không thể giúp anh hai theo đuổi được người, anh hai sẽ độc thân cả đời?

Nhưng cô thật sự không thể không tiếp nhận uy hiếp này, cô cũng không muốn anh hai mình cả đời cô độc.

Hơn nữa anh hai mình hiếm khi động tâm, nếu như bỏ lỡ, có lẽ sẽ thật sự độc thân cả đời.

Mà lúc này, Lý Thanh Tuyết và chị dâu đã về nhà.

Nhưng lại gặp một người đàn ông mặc tây trang đi giày da ở cửa.

Người đàn ông này vừa quay đầu, Lý Thanh Tuyết liền nhận ra, tuy rằng từ một thiếu niên trở thành một người đàn ông thành thục, nhưng cô ấy vẫn nhận ra.

Chị dâu Lý Thanh Tuyết nói: “Thanh Tuyết, chị dâu vào trước.”

Chị dâu cô ấy nói xong cũng vào nhà, Lý Thanh Tuyết mới nhìn về phía người đàn ông này, hơi nhíu mày, nói: “Sao anh lại tới đây?”

Trên khuôn mặt nho nhã của người đàn ông mang theo ý cười: “Thanh Tuyết, đã lâu không gặp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận