Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 476. Hai người đàn ông đánh giá nhau 1

Chương 476. Hai người đàn ông đánh giá nhau 1

Người đàn ông trước mắt cực kỳ nho nhã tuấn mỹ, dùng một câu thơ cổ để hình dung chính là: Cử trường bạch nhãn vọng thanh thiên/Hiệu như ngọc thụ lâm phong tiền. (1)

(1) Nâng ly, mắt trắng cứ nhìn lên/Trước gió cây ngọc đẹp như tiên. (Ẩm trung bát tiên ca)

Đứng chung một chỗ với Lý Thanh Tuyết mà nói, giống một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Chỉ là ánh mắt Lý Thanh Tuyết nhìn người này lại cực kỳ bình đạm, thậm chí còn có chút nhíu mày.

Đổng Quan Lân nhìn Lý Thanh Tuyết, đây là vị hôn thê của hắn, mấy năm qua đi bây giờ cũng đã trưởng thành, trổ mã đến nghiêng nước nghiêng thành, điên đảo chúng sinh, không giống có những người khi còn nhỏ xinh đẹp, trưởng thành lại không được như vậy nữa.

Lý Thanh Tuyết lúc này mới mở miệng nói: “Hai nhà chúng ta đã không còn quan hệ, bây giờ nếu đã trở về, vậy từng người mạnh khỏe, anh không cần tới.”

Chuyện nhà họ Đổng về nước đã truyền khắp nơi, nhưng Lý Thanh Tuyết cũng không nghĩ tới Đổng Quan Lân sẽ tới đây, cô ấy biết nhà họ Đổng bọn họ kinh doanh không tồi ở nước ngoài, nhưng nhà họ Lý cô ấy cũng không kém nửa phần, mọi người ai lo phận nấy là tốt nhất, không cần lại nói chuyện trước kia.

Cho nên lúc này gặp mặt, Lý Thanh Tuyết cũng tỏ rõ thái độ của bản thân.

Đổng Quan Lân nói: “Thanh Tuyết, anh biết chuyện giải trừ hôn ước năm đó là anh có lỗi với em, nhưng em cũng biết mà, năm đó thật sự là bất đắc dĩ, hơn nữa nhà anh cũng muốn xuất ngoại, lúc ấy nếu chúng ta không giải trừ hôn ước, nhà họ Lý không chỉ có ông nội Lý bị đẩy xuống, dù là cha em cũng sẽ bị nhà anh liên lụy, sẽ gánh tội danh cấu kết với người nước ngoài, năm đó hai nhà Đổng Lý giải trừ hôn ước, có quá nhiều điều bất đắc dĩ.”

Lý Thanh Tuyết nhìn hắn một cái, nói: “Chuyện anh nói tôi cũng không phủ nhận, nhưng nếu hôn ước đã giải trừ, vậy hai nhà cũng nên phân rõ giới hạn rồi chứ, chúng ta không cần có liên quan nữa, mỗi người sống tốt cuộc sống của mình là được, anh còn có chuyện gì khác sao? Nếu không tôi đi vào trước, nhưng sau này anh cũng đừng tới, nhà họ Lý chúng tôi có tính tình gì anh cũng rõ đấy.”

Nhà họ Lý bọn họ tuyệt đối sẽ không ăn cỏ đầu tường.

Đổng Quan Lân mấp môi nhìn cô ấy: “Thanh Tuyết, chẳng lẽ chúng ta ngay cả bạn cũng không thể làm?”

“Tôi có không ít bạn, nhưng tôi cảm thấy chúng ta không cần làm bạn.” Lý Thanh Tuyết nói, cô ấy không có nhiều lời, nói xong liền đi vào.

Chuyện Đổng Quan Lân tới, nhà họ Lý đương nhiên cũng biết.

Cha Lý Thanh Tuyết, Lý Phong Lệ tìm con gái hỏi một chút, Lý Thanh Tuyết nói: “Cha, con và anh ta tuyệt đối không có khả năng, cha không cần suy nghĩ nhiều.”

Lý Phong Lệ vẫn hiểu con gái mình, vừa lòng gật đầu: “Vậy là tốt rồi, hiện giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của con là đọc sách cho tốt, còn chuyện tìm đối tượng cũng không cần sốt ruột, sau này cha tìm một người xứng đôi cho con.”

Trong đầu Lý Thanh Tuyết không nhịn được hiện lên khuôn mặt của Tô Cảnh Vũ, nhưng cũng chỉ là chợt lóe mà qua, cười nói: “Con không nóng nảy, nhưng đối tượng con muốn tự mình tìm, không cần cha lo lắng.”

Nếu không cha lại tìm một người nghiêm túc giống cha cho cô ấy, vậy còn sống thế nào?

Lý Phong Lệ cười.

Anh trai và chị dâu Lý Thanh Tuyết cũng ngầm nói chuyện này, chị dâu Lý Thanh Tuyết liền nói chuyện Tô Cảnh Vũ.

Anh trai cô ấy không có phản ứng gì quá, em gái mình xinh đẹp như vậy, có nam nhân ưu tú theo đuổi rất bình thường, không có gì phải ngoài ý muốn.

Lý Thanh Tuyết cũng không ở nhà nhiều ngày, càm tiền qua bên nhà bên này.

Chủ yếu là đem tiền cho Tô Tình, kêu cô đưa cho anh hai.

Bởi vì biết người trong nhà quá nhiều, Lý Thanh Tuyết ở nhà thầy Lý, kêu em họ Lý Thanh Ngữ quan tìm Tô Tình.

Hai nhà ở rất gần nhau, Tô Tình liền qua đây.

Nhìn thấy Lý Thanh Tuyết, Tô Tình cười tủm tỉm nói: “Sao còn kêu tôi qua bên này, sao không qua nhà?”

Tuy có chút mạo phạm, nhưng anh hai cô và Lý Thanh Tuyết thật sự rất xứng đôi, đừng nhìn Lý Thanh Tuyết bề ngoài là loại hình cao lãnh, nhưng thật sự không lạnh lùng, sau khi ở chung mới có thể cảm nhận sự ấm áp của cô ấy

Anh hai mình muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tài hoa cũng có tài hoa, vẫn có thể thử theo đuổi Lý Thanh Tuyết một chút.

Nếu không phải như thế, cô sẽ là người đầu tiên khuyên anh hai mình chết tâm, nếu mỹ nhân như vậy mà gả cho anh hai khó coi của mình, cô cũng nhìn không được.

Nhưng anh hai mình được, nam nhân nhà cô lại sủng vợ, cho nên cô rất ủng hộ, nếu đóa hoa tươi Lý Thanh Tuyết này gả cho anh hai cô, sau này tuyệt đối sẽ không khô héo.

Lý Thanh Tuyết cười nói: “Nhà cô nhiều khách như vậy, tôi cũng không qua, tiền này cô mang cho anh hai cô hộ tôi.”

“Hả?” Tô Tình không nhận, nói: “Tiền gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận