Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 478. Hai người đàn ông đánh giá nhau 3

Chương 478. Hai người đàn ông đánh giá nhau 3

Chú hai Tô nói: “Hiện tại còn dễ phân biệt, một đứa hằng năm ở trong quân ngũ lăn lộn, cả người thô ráp, một người thích đọc sách, hào hoa phong nhã, trước kia khi còn nhỏ hai đứa này còn luôn thích đổi thân phận chơi.”

Tô Cảnh Vũ chỉ anh cả mình: “Là anh cả thích đổi.”

Tô Cảnh Văn cười.

Tô Cảnh Vũ còn tiếp tục sửa lại lời chú hai cho đúng: “Cháu là đi tham gia quân ngũ, trước kia khi còn đi học, thành tích cháu cũng không kém hơn anh cả, vị trí thứ nhất mỗi năm luôn là hai anh em cháu luôn.”

Tô Cảnh Văn không hổ là anh trai song sinh, rất nhạy bén phát hiện ra hôm nay em trai có chút không giống mọi ngày, rất thích thể hiện.

“Phải, năm trước thi đại học nếu không phải không thuận tiện thì nó cũng đi tham gia.” Tô Cảnh Văn rất phối hợp với em trai mình.

Tô Cảnh Vũ thật ra thực sự có chút hối hận, nếu anh ta tham gia thi đại học, vậy có phải có thể tới Bắc Kinh học hay không?

Vậy có phải có thể cùng trường với Thanh Tuyết hay không?

Cũng không đúng, học tập quá phí thời gian, anh ta biết trong nhà Thanh Tuyết không giống, nếu anh ta muốn xứng đôi với cô ấy, tấn chức ở trong quân ngũ là nhanh nhất, học tập mà nói, sau bốn năm đại học vẫn phải đi từ cơ sở, càng khó được nhà cô ấy chấp nhận.

Hiện giờ như vậy cũng tốt, anh ta hoàn thành thêm nhiều nhiệm vụ, sẽ thăng chức rất nhanh, anh ta có nắm chắc trong 5 năm nữa sẽ leo lên đến vị trí đoàn trưởng!

“Hiện giờ ở bộ đội là chức vụ gì?” Ông Lý hỏi.

“Doanh trưởng.” Tô Cảnh Vũ nói.

Ông Lý rất tán thưởng, nói: “Cháu năm nay mới 25, cũng đã là doanh trưởng?”

“Đều là do lãnh đạo coi trọng.” Tô Cảnh Vũ khiêm tốn.

Chú hai Tô tuy không biết cháu trai mình đang lấy lòng ông bà vợ tương lai, nhưng cũng rất vừa lòng với đứa cháu trai này.

Nói với ông Lý: “Cảnh Vũ thật sự chịu được khổ, năm đó qua bộ đội, những tiểu binh khác đều chịu không nổi, nhưng một câu khổ cũng chưa nói qua, mấy năm nay cũng coi như có chút tiền đồ.”

Ông Lý nói: “Đây đã là không tồi, tiền đồ cũng là không thể hạn lượng.”

Bà Tiêu cười nói: “Hiện tại cũng đã có đối tượng, nhanh kết hôn thôi, 25 cũng không còn nhỏ.”

Tô Cảnh Vũ nghĩ đến trước đó lúc bà Đường hỏi, anh ta làm trò nói mình có đối tượng trước mặt mọi người, sốt ruột đến xanh ruột cũng không quá.

“Không có đối tượng, là cháu gạt thím cháu thôi.” Tô Cảnh Vũ cười nói.

Bà Đường lập tức nói: “Phải đấy, không chút thành thật, vừa rồi có lén hỏi qua, là nó sợ tôi tùy tiện giới thiệu người cho nó nên mới cố ý nói đã có đối tượng.”

“Cái tên nhóc thối tha này!” Ông bà nội Tô lườm anh ta.

“Nên đánh!” Chú thím hai Tô cũng nói.

Tô Cảnh Vũ giơ tay đầu hàng: “Cháu sai cháu sai, thím Đường, thím giới thiệu một người cho cháu, sau này cháu sẽ nghe lời các trưởng bối thẩm.”

“Lời này chính là cháu nói đấy.” Bà Đường cười nói.

“Đúng vậy, để chị Đường giới thiệu cho cháu là tốt nhất, chị ấy giới thiệu chuẩn không sai, năm đó hai vợ chồng Phong Lệ cũng là chị Đường giới thiệu, còn có thằng ba và vợ thằng ba nhà tôi, cũng đều là chị ấy giới thiệu.” Bà Ninh cười nói.

Bà Tiêu cũng cười nói đúng.

Tô Cảnh Vũ đương nhiên tỏ vẻ được.

Hôm nay tất nhiên là một ngày náo nhiệt, một bàn cũng không đủ, bày hai bàn mới đủ cho mọi người ngồi.

Ăn một bữa cơm chiều mỹ mãn, uống trà nói chuyện phiếm, chờ tiêu hóa lại đi nhà tắm tắm rửa, sau đó mới trở về nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau lúc ăn cơm sáng, mới mượn xe hơi nhỏ nhà Lý Thanh Hành, còn có xe cảnh sát Tô Cảnh Vũ tự lái, cùng nhau đưa mấy người ông bà nội Tô và chú thím hai Tô qua bên kia.

“Tình Tình, con mau tới trường học đi học đi, hôm nay giữa trưa kêu Thanh Tuyết qua nhà ăn cơm.” Bà Đường nói.

Tô Tình 囧 một chút: “Mẹ, có thể quá rõ ràng hay không?”

“Rõ ràng cũng không sao, con không biết sao, vị hôn phu trước của Thanh Tuyết đã trở lại, việc này phải nắm chắc, nếu không sợ là Cảnh Vũ không còn đất diễn.” Bà Đường sấm rền gió cuốn nói.

Tô Tình vội vàng nói: “Vị hôn phu trước của Thanh Tuyết đã trở lại? Chuyện khi nào?”

“Chính là mấy ngày này, Thanh Tuyết lớn lên xinh đẹp như vậy, nhà họ Lý hiện giờ lại đắc lực như vậy, nhà họ Đổng phải về dừng chân nhất định sẽ không từ bỏ việc hôn nhân này, còn muốn nối lại tình xưa, chuyện này trì hoãn không được, để Cảnh Vũ nhân lúc còn sớm làm rõ với Thanh Tuyết, để Thanh Tuyết nhìn đến Cảnh Vũ.” Bà Đường nói.

Tô Tình cũng hiểu Lý Thanh Tuyết, nói: “Tôi thấy Thanh Tuyết cũng không phải loại người ăn cỏ đầu tường.”

“Nhà họ Lý đều không phải, nhưng loại chuyện này nói không chắc được, cả nhà họ Đổng lớn lên đều đẹp, không chút thua kém Cảnh Vũ.” Bà Đường nói.

Tô Tình đương nhiên cũng không muốn Lý Thanh Tuyết sẽ bị vị hôn phu trước kia cướp đi, cho nên không nói hai lời liền tới trường học.

Tô Tình mời giữa trưa qua nhà ăn cơm, Lý Thanh Tuyết cũng không cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận