Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 480. Chương 480: Hai người đàn ông đánh giá nhau 5

Chương 480. Chương 480: Hai người đàn ông đánh giá nhau 5

Tô Cảnh Vũ cảnh cáo xong liền đi, Đổng Quan Lân nhìn chằm chằm bóng dáng anh ta, nhưng xương cốt trên tay mình đến bây giờ còn phát đau, hắn cảm thấy tên binh lính càn quấy này nếu dùng thêm chút lực, xương cốt của hắn cũng bị bóp nát mất.

Đây là tên thô lỗ!

Về đến trong nhà, Tô Tình đương nhiên ôm Dương Dương và Nguyệt Nguyệt một cái trước, sau đó để Lý Thanh Tuyết chơi cùng bọn nhỏ, vào phòng bếp giúp chị Lan một chút.

“Thanh Tuyết, sao Cảnh Vũ còn chưa về? Không phải nó đi đón hai đứa sao.” Bà Đường cười nói.

Lý Thanh Tuyết nói: “Chúng ta đã gặp gỡ, anh ấy đang cùng Đổng Quan Lân nói chuyện phiếm.”

Bà Đường lập tức nói: “Đổng Quan Lân còn có mặt mũi đi tìm cháu?” Không chút do dự hắt nước bẩn cho Đổng Quan Lân: “Năm đó sắc mặt của nhà họ Đổng kia, cô và ông Cung của cháu đều tức rồi, lúc trước hai nhà đính hôn, chúng ta đều qua uống rượu.”

“Bà nội Đường đừng nóng giận.” Lý Thanh Tuyết cười, nói: “Anh hai của Tình Tình đã hỗ trợ đuổi người.”

Bà Đường giống như mới nghĩ đến, lập tức vỗ tay một cái, nói: “Thanh Tuyết, cô đột nhiên nghĩ đến, Cảnh Vũ còn chưa có đối tượng đấy!”

“Thím Đường, làm sao vậy?” Tô Cảnh Vũ lúc này vừa vặn tiến vào.

“Cháu không có đối tượng!” Bà Đường nói: “Thím thấy Cảnh Vũ và Thanh Tuyết rất xứng đôi đây, nên không hai đứa ở cùng nhau xem?”

Mặt Tô Cảnh Vũ lập tức quẫn bách, nhìn Lý Thanh Tuyết, Lý Thanh Tuyết cũng có chút ngượng ngùng, nói: “Bà Đường, cháu còn đang đi học.”

“Bà Đường biết. Nhưng tên nhóc nhà họ Đổng kia sau này nhất định sẽ còn quấn lấy cháu, nhưng nếu cháu có đối tượng thì lại khác, hắn nhất định cũng không dám.” Bà Đường nói xong lại hỏi: “Cảnh Vũ vừa rồi đã cảnh cáo hắn chưa?”

“Đã cảnh cáo.” Tô Cảnh Vũ gật đầu, anh ta cũng rất thấp thỏm, nhìn Lý Thanh Tuyết.

Lý Thanh Tuyết chơi với Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, tránh ánh mắt kia của anh ta.

Bà Đường cũng không nói thêm gì nữa, chọc thủng cửa sổ giấy giữa hai người là được, còn lại giao cho Cảnh Vũ nói.

Ăn cơm trưa xong, sau đó Lý Thanh Tuyết mới muốn cáo từ quay về trường học nghỉ ngơi, Tô Cảnh Vũ đưa cô ấy đi.

Tô Tình lập tức cho anh hai mình một ánh mắt cổ vũ, để anh hai cố lên, nỗ lực hơn!

Tô Cảnh Vũ đương nhiên khẩn trương, chỉ là chút khẩn trương này so với việc muốn theo đuổi vợ, vậy có chút không đáng nhắc tới.

“Thanh Tuyết, tôi phải nói xin lỗi với cô." Cho nên đi đến nửa đường, Tô Cảnh Vũ liền mở miệng.

Lý Thanh Tuyết là một cô nương rất có chủ ý, từ thái độ của cô ấy với Đổng Quan Lân liền có thể nhìn ra, cô ấy không phải người dây dưa không rõ.

Nhưng nghe được lời Tô Cảnh Vũ nói, trên mặt cô trấn định, trong lòng lại nổi lên một chút gợn sóng.

“Thanh Tuyết, chúng ta có thể qua bên kia một chút chứ?” Tô Cảnh Vũ chỉ tay về phía công viên nhỏ phía trước, nói.

Lý Thanh Tuyết nhìn anh ta một cái, nghĩ có một số việc nói rõ ràng chút cũng tương đối tốt, liền gật đầu đi qua.

“Thanh Tuyết, vừa rồi khi nói chuyện với anh Đổng, tôi lo lắng hắn tiếp tục quấy rầy cô, cho nên nói tôi là đối tượng của cô, cái này sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô, tôi phải nói lời xin lỗi với cô.” Tô Cảnh Vũ dừng chân, nhìn cô nói.

Lý Thanh Tuyết lắc đầu: “Chuyện này không sao.” Cô ấy cũng phiền vì Đổng Quan Lân, cho chuyện nên này không có gì.

“Thanh Tuyết, hiện tại tôi trịnh trọng giới thiệu một chút với cô, tôi tên Tô Cảnh Vũ, Tô trong Tô Châu, Cảnh trong Du Cảnh, Vũ trong võ nghệ, trong nhà có cha mẹ, có ông bà, nhưng ông bà ở cùng nhà chú hai, cha mẹ đều là người tính tình hòa ái hòa thuận, đều có công việc, có một anh trai song sinh, hiện giờ học ở đại học Bắc Kinh, phía dưới có một em trai, một em gái, đều đi học ở đại học Thanh Hoa, tiền đồ đều không cần nhiều lời.”

“Tôi năm nay 25 tuổi, là quân nhân trong thời hạn nghĩa vụ quân sự, đang đảm nhiệm chức vị doang trưởng doanh trại Thanh Phong, nhưng tôi có nắm chắc trong vòng 5 năm sẽ thăng chức trở thành đoàn trưởng, hiện tại tiền trợ cấp của tôi là 48 đồng tiền, nhưng hoàn thành nhiệm vụ sẽ có trợ cấp thêm, bởi vì đang độc thân, cho nên tiền lương phải nộp một nửa cho trong nhà, nhưng mẹ tôi đã nói, chỉ cần tôi kết hôn không ăn ở nhà nữa, chỉ cần chăm lo tốt cho gia đình của mình, sau này tiền lương tiền trợ cấp đều có thể tự giữ, những năm gần đây tôi cũng không có gì cần tiêu tiền, cho nên tôi có một tài khoản, hiện có 1500 đồng tiền tiết kiệm.”

Tô Cảnh Vũ nhìn cô ấy nói.

Lý Thanh Tuyết biết anh ta cực kỳ nghiêm túc nói những lời này với cô ấy, nhưng mà, trong lòng cô ấy lại quẫn bách, còn có chút buồn cười, bởi vì cô ấy thấy được, hai bên vành tai của anh ta đều đã đỏ bừng, ánh mắt tuy cực kỳ kiên định, nhưng ở khóe mắt lại lộ ra chút yếu ớt không dễ phát hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận