Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 490. Có đôi có cặp 1

Chương 490. Có đôi có cặp 1

Ở nhà tắm lại gặp gỡ người quen, Bùi Tử Du.

Vệ Thế Quốc không có biểu tình gì, Tô Cảnh Văn cũng vầy, nhưng Bùi Tử Du lại có chút bừng tỉnh.

Bởi vì tính một lát, đã rất lâu không gặp Vệ Thế Quốc và Tô Cảnh Văn.

Bùi Tử Du thi đậu trường đại học sư phạm ở địa phương, cũng là đại học rất không tồi, năm nay có thể nói là rất khí phách hăng hái.

Bởi vì tới trường học, tài hoa của anh ta cũng được thi triển, hơn nữa quanh thân cũng đều là người ưu tú, anh ta không cần tiếp tục ở nông thôn đối mặt với đám người nhà quê kia, không cần tiếp tục khách khí khách sáo cùng đám người nhà quê đó nữa.

Anh ta có thể làm chính mình.

Đương nhiên, anh ta vẫn đối xử rất tốt với Trần Tuyết, ở trong trường học tuy có bạn học nữ khác rất tốt theo đuổi, nhưng anh ta cũng không làm chuyện có lỗi với Trần Tuyết.

Bùi Tử Du trở về nhà, Trần Tuyết đã nấu bữa khuya cho anh ta, là — một chén mì trứng.

Nói đến cũng trùng hợp, bởi vì Bùi Tử Du cũng là hôm nay mới trở về từ trường học.

Trần Tuyết ôn nhu nói: “Tử Du, anh mau ăn chút đi, anh xem anh kìa, cũng đã gầy rồi.” Ôn nhu nhỏ nhẹ, Trần Tuyết như vậy so với trước kia sang sảng lanh lẹ, đúng là có thể nói thay đổi không nhỏ.

Bà Bùi đi từ trong phòng ra, đương nhiên cũng quan tâm săn sóc với con trai, xong rồi mới âm u nhìn về phía Trần Tuyết nói: “Cô về phòng nghỉ ngơi đi, thân thể rách nát kia của cô, cũng không làm được gì.”

“Vâng, mẹ.” Trần Tuyết giống cô vợ nhỏ ngoan ngoãn về phòng, chỉ là khi xoay người, chán ghét và hận ý trong mắt lại hiển lộ không thể nghi ngờ.

Người vướng bận đi rồi, bà Bùi lúc này mới gấp gáp không ngừng lôi kéo con trai mình dò hỏi: “Tử Du, ở trong trường học con có thích cô nương nào hay không?”

Bùi Tử Du không khỏi nói: “Mẹ, sao mẹ lại nói cái này.”

“Mẹ đương nhiên muốn nói cái này, mẹ không nói cái này với con, cháu nội của mẹ từ đâu ra đây?” Bà Bùi nói, sau đó bắt đầu khóc lóc lôi kéo con trai, cháu nội nhà ai chạy thành đàn, cháu nội nhà ai rất đáng yêu, bà ta nhìn đến thèm chết, nhưng hiện tại bà ta lại không có cái gì, một người già như bà ta không phải nên ở nhà trông cháu sao?

“Lúc trước con nhất quyết muốn cưới Trần Tuyết, mẹ cũng không nói, nhưng giờ con nhìn xem, cô ta hiện giờ thân là phụ nữ, năng lực cơ bản nhất là sinh con cũng không có, trước sau đã có mấy đứa rồi? Ngay năm nay, nếu không phải cô ta không cẩn thận, hiện tại con đã bao lớn rồi, còn là bị cô ta làm sảy, đây là người mệnh không có phúc!”

“Chuyện khác mẹ mặc kệ, mẹ cũng đã tận lực tiếp nhận cô ta, nhưng cô ta ngay cả con cũng không thể sinh, cô ta đây là chú định muốn nhà chúng ta tuyệt tử, chuyện này mẹ tuyệt đối sẽ không đáp ứng, Tử Du, nếu con không có đời sau, dù mẹ chết đi cũng không có mặt mũi gặp cha con!”

Bà Bùi tỏ rõ thái độ, tỏ vẻ mình rộng lượng tiếp nhận con dâu ở nông thôn, lại không nghĩ rằng con dâu này ngay cả cháu nội cũng không sinh cho bà ta, chuyện này bà ta thật sự không tiếp thu được, chuyện này cũng không nên trách người mẹ chồng như bà ta, là con dâu ở nông thôn kia vô dụng, không có tiền đồ!

Trần Tuyết tránh trong phòng nghe lén, bà Bùi căn bản không che giấu những lời này, cho nên cô ta cũng nghe vô cùng rõ ràng những việc này.

Hận ý trong mắt càng không cần phải nói.

Đứa trẻ đầu tiên cô ta không cẩn thận bị sảy, đứa bé thứ hai là bị Bùi Cát Tường đánh đến sảy mất, nhưng cũng có thể nói là cô ta không cẩn thận, bởi vì cô ta cũng không biết mình có đứa bé kia, coi như Bùi Cát Tường là vô tình.

Nhưng đứa thứ ba thì sao? Cô ta trở về liền nói cho người mẹ chồng này, khi đó thái độ của mẹ chồng với cô ta đã chuyển biến, cô ta cũng nghĩ là nhờ có đứa bé.

Chính là tin dữ đã được định trước lúc cô ta chọn tin tưởng mẹ chồng.

Đứa bé hơn 5 tháng, gần 6 tháng, đã bị một chén thuốc dưỡng thai của mẹ chồng xoá sạch.

Cô ta căn bản không nghĩ tới bà già ác độc này sẽ xuống tay với cháu ruột của mình, thuốc uống xong rồi, con cũng bị xoá sạch.

Cô ta thật vất vả mới có thể mang thai, lại không nghĩ rằng thế nhưng bị bà già ác độc này cứ như vậy mà xoá bỏ.

Tuy rằng xong việc bà ta nói đây là thuốc dưỡng thai không sai, chỉ có trong bụng cô ta là con gái, mới có thể phúc mỏng không chịu nổi bổ dưỡng, sảy cũng vừa lúc, lại nỗ lực mang thai đứa con trai.

Nhưng Trần Tuyết lại không phải đồ ngốc, sao có thể không biết? Bà già ác độc này chính là muốn huỷ hoại cô ta, chính là muốn Bùi Tử Du có thể tới đại học cưới nữ sinh viên khác làm bà ta vẻ vang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận