Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 499. Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật 1

Chương 499. Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật 1

“Hiện giờ đất bên này đúng là rất quý, hai mảnh đất đều tiện nghi cho người ngoài, bọn họ đúng là rất nhẫn tâm.” Giang Ngọc Châu cũng cảm thấy thịt đau đến hoảng, nói.

Cung Như Họa thở dài, Giang Ngọc Châu nói: “Cô không nghĩ biện pháp khác sao?”

“Còn có biện pháp gì, đất cũng đã sang tên cho người ta, đều thành của người ta, nhưng giờ bọn em cũng không cần, hiện giờ không thiếu tiền.” Ngữ khí của Cung Như Họa cũng mang theo vài phần kiêu ngạo.

Hiện giờ điều kiện sinh hoạt nhà cô ta thẳng tắp đi lên, trong nhà còn mời một bảo mẫu qua làm việc, hiện tại mẹ cô ta rảnh rỗi sẽ ra ngoài dạo phố, thật sự rất nhàn nhã.

Nghe thấy cái này, mặt mũi Giang Ngọc Châu cũng mang theo vài phần tự đắc.

Không tồi, hiện giờ dù là nhà họ Giang cô ta hay nhà cô đều không thiếu tiền, lần trước cô ta lặng lẽ nghe được cha cô ta và bà nội nói chuyện phiếm, hình như cuối năm kiếm lời ước chừng 5000 đồng tiền.

Đây còn là lợi nhuận sau khi trả 3000 đồng tiền tiền vốn cho bác.

Lúc này đã kiếm lời 5000 đồng tiền, công việc của người ta mỗi tháng bốn năm chục đồng tiền tiền lương đã là cao, một lần kiếm tiền bằng mười năm người ta kiếm!

Trước đó kiếm mấy tháng chứ? Chuyện mua bán này sau này cũng có thể tiếp tục làm, hiện giờ trong nhà nào còn thiếu tiền? Thật sự không thiếu!

“Chuyện khác em cũng không nói, nhanh chóng đổi một nam nhân mới đi, nếu không người khác nghe được chị đã có bạn trai, ai còn nguyện ý đuổi theo chị?” Cung Như Họa nói.

Giang Ngọc Châu gật đầu, nhưng lúc này cô ta lại tính sai, vốn là tìm Lý Tường nói chuyện chia tay, nhưng lại bị Lý Tường mang qua ăn cơm, không biết Lý Tường lấy được thuốc ở đâu, thừa dịp cô ta không chú ý liền hạ thuốc, sau khi ăn xong cô ta liền bất tỉnh nhân sự.

Chờ khi cô ta tỉnh lại, bên cạnh là Lý Tường trần truồng, mà trên người cô ta cũng không một mảnh vải che thân, cảm giác đau đớn ở nửa thân dưới nói cho cô ta biết, cô ta đã trải qua chuyện gì.

Giang Ngọc Châu đương nhiên giận không thể át đánh Lý Tường tỉnh lại, nhưng Lý Tường liền quỳ xuống đất cầu xin cô ta, sau đó dùng thiên ngôn vạn ngữ dỗ cô ta

Giang Ngọc Châu tuy tức giận, nhưng hiện giờ việc đã đến nước này còn có thể thế nào?

Chỉ có thể kêu Lý Tường sau này không cần đến tìm cô ra, muốn chặt đứt quan hệ, nhưng Lý Tường không đồng ý, nói hiện giờ là người của gã, gã muốn chăm sóc cô ta cả đời.

Khiến Giang Ngọc Châu phiền đến không chịu được, nhưng một bên lại rất hưởng thụ hành vi quỳ liếm này của Lý Tường, liền không cắt đứt được, ngẫu nhiên ra ngoài thuê phòng.

Những việc này tạm thời không đề cập tới.

Ngày 29 Lý Thanh Tuyết được Tô Cảnh Vũ dẫn qua chỗ ông bà nội Tô và chú thím hai Tô ăn cơm.

Tô Cảnh Hải học ở nơi khác cũng tới, mấy người Tô Cảnh Sơn, Tô Cảnh Nghị cũng đều ở đây, rất náo nhiệt.

Cơm nước xong, Tô Cảnh Vũ và Lý Thanh Tuyết ngồi hàn huyên một hồi, lúc này mới quay về.

Thím hai Tô gấp không chờ nổi gọi điện thoại cho bà Tô, bà Tô biết hôm nay sẽ qua ăn cơm, cho nên cũng đang chờ điện thoại.

Vừa gọi đã có người nghe.

“Thế nào?” Bà Tô cười hỏi.

“Chị dâu, em thấy chị thật sự rất có phúc, chị không biết đối tượng của Cảnh Vũ có bao nhiêu xinh đẹp đâu, Tình Tình đã đủ xinh đẹp, con bé này còn không kém Tình Tình chút nào, lúc đi vào với Cảnh Vũ, em còn tưởng thấy tiên nữ, rất xứng đôi với Cảnh Vũ!” Thím hai Tô khen một tràng.

Bà Tô cười nói: “Thật sự sao?”

“Thật sự, còn có thể là giả sao, xinh đẹp, rất xinh đẹp, không trách cây vạn tuế như Cảnh Vũ cũng nở hoa rồi, còn nói muốn qua đây ăn Tết với ông bà nội, cái gì mà ông bà nội, qua đây theo đuổi vợ mới là trọng điểm!” Thím hai Tô cười mắng.

Bà nội Tô cũng nhận điện thoại nói chuyện với con dâu cả, cười nói: “Vợ thằng cả, con cũng không cần nhọc lòng chuyện Cảnh Vũ, hiện tại thật sự rất để bụng, lột tôm cũng không cần cô nương nhà người ta động thủ, tự nó lột chấm nước tương đặt vào trong chén người ta, người ta thích ăn cái gì nó liền gọi điện thoại qua bên này chuẩn bị trước, không ăn rau thơm không ăn tỏi, nhưng thích ăn gừng băm, thích ăn thanh đạm một chút, còn có yêu thích gì, mẹ cũng không nhớ được, nhưng nó nhớ rõ rành mạch.”

Bà Tô cười mắng: “Nó đúng là không khách khí.”

Bà nội Tô cười nói: “Không có gì không có gì, chỉ cần hai vợ chồng bọn nó tốt là được, nhưng Thanh Tuyết giờ còn đang đi học, sợ là không cách nào kết hôn.”

Bà Tô nói: “Con biết, Tình Tình đã nói với con, có lẽ phải đợi con bé tốt nghiệp rồi mới kết hôn.”

Bà nội Tô cũng không có ý kiến, chính là nói: “Năm nay Cảnh Vũ 25, qua năm liền 26, bốn năm sau cũng đã 30, mẹ nghĩ, nếu không con và thằng cả tìm thời gian qua đây một chuyến, chọn một ngày, để cho bọn nó đính hôn trước?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận