Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 501. Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật 3

Chương 501. Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật 3

Tô Tình giữ chặt tay anh, nói: “Mỗi ngày đều muốn, thận có thể mệt hay không?”

Thận mệt hay không, Vệ Thế Quốc không biết, anh chỉ biết nếu lúc này không cần thì đến sang năm mới có thể gặp vợ anh.

Cho nên, cần phải muốn, hung hăng muốn.

Hai vợ chồng lăn lộn xong đã sắp 11 giờ, Tô Tình đã là một con cá mặn, bị Vệ Thế Quốc ôm hôn, Tô Tình lúc này mới hữu khí vô lực nói: “Em bị anh lăn lộn như vậy, nhất định sẽ hư thận.”

“Vợ à, nếu em không ngủ được, vậy nghỉ ngơi một chút rồi lại đến.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình run run, không nói hai lời liền ngậm miệng bắt đầu ngủ, đừng có không tin, cô quá rõ ràng thể lực của nam nhân này, tuy rằng đã xuân phong hai độ, nhưng anh tuyệt đối còn có thể tiếp tục.

Vệ Thế Quốc yêu thích vợ mình không buông tay, ôm cô đi ngủ, chỉ là trên người anh quá ấm áp, ôm đến có chút khẩn trương.

Tô Tình liền nói: “Lúc anh ngủ lui ra chút, ôm em đến ngạt thở.”

“Vợ à, mùng 6 mùng 7 anh phải đi rồi.” Vệ Thế Quốc nói.

“Vậy anh cũng đừng lại gần em như vậy.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc cũng chỉ lui ra một chút, Tô Tình tức giận đánh anh một chút, sau đó mới ôm eo anh ngủ.

Trước khi ngủ còn nghĩ, mùi hương trên người tên nam nhân này thật dễ ngửi.

Vệ Thế Quốc cũng cảm thấy mỹ mãn ôm vợ mình ngủ.

Ngày hôm sau chính là 30 tất niên, sau khi Tô Cảnh Vũ ăn trưa liền đi ra ngoài, đi làm gì không cần phải nói, năm nay đầu năm đã đi, còn sớm hơn Vệ Thế Quốc một chút.

Cho nên hiện tại đương nhiên phải quý trọng mỗi ngày.

Mấy người Tô Tình cũng có sắp xếp.

Năm mới thêm tuổi trôi cũng thật nhanh, trong năm nay, Vệ Thế Quốc mang theo Tô Tình và Dương Dương, Nguyệt Nguyệt theo ông đi chúc Tết khắp nơi.

Đều là đi gặp mấy ông bạn già, người trẻ tuổi trong nhà ông bạn già cũng từng tới bên này chúc Tết.

Bởi vì ngày nghỉ của Tô Cảnh Vũ quá ngắn, còn không phải sao, mùng 5 đầu năm đã phải chạy lấy người.

Lý Thanh Tuyết lái xe qua đây đưa anh ta tới nhà ga.

Cô ấy đã có bằng lái, xe mà em họ Lý Thanh Hành lúc trước qua nhà ga đón người, chính là xe của nhà cô ấy.

Có Lý Thanh Tuyết đưa, mấy người Tô Tình cũng không đi, để hai bọn họ đi riêng với nhau.

Tô Cảnh Vũ cũng nói chuyện đính hôn với Lý Thanh Tuyết trên xe, Lý Thanh Tuyết không phản đối, nói: “Chờ lần sau anh được nghỉ, lại kêu chú và thím qua đây.”

Tô Cảnh Vũ đương nhiên rất cao hứng, nhưng là trong lòng thật sự lưu luyến không rời.

“Thanh Tuyết, sau này tối nào cũng gọi điện thoại cho anh nhé.” Tô Cảnh Vũ bắt đầu đưa ra yêu cầu.

Lý Thanh Tuyết nói: “Không gọi, rảnh rỗi viết thư cho em là được.”

Mãi cho đến khi Tô Cảnh Vũ lên xe lửa đi rồi, Lý Thanh Tuyết lúc này mới mang theo một chút cảm xúc nỗi buồn ly biệt mà lái xe về nhà.

Cô ấy cũng không nghĩ tới, lần này anh ta qua đây ăn Tết hai người lại xác định quan hệ.

Nhưng cô ấy cũng cảm thấy rất không tồi, chỉ là anh ta có chút quá dính người, ngoại trừ điểm này, mặt khác cũng tốt.

Tô Cảnh Vũ ngồi xe đi không bao lâu, Vệ Thế Quốc cũng nhận được điện thoại ông Tô gọi tới, mùng 9 năm nay đoàn xe sẽ khởi công.

Cho nên Vệ Thế Quốc cũng đến nội thành hôm mùng 8, cho nên ngày hôm sau khi Tô Cảnh Vũ quay về bộ đội, Vệ Thế Quốc cũng chỉ có thể quay về.

Hôm anh quay về, Tô Tình cũng không tiễn anh, tên thô lỗ đêm qua muốn cô không ngừng, sau nửa đêm mới ngừng lại, cô sao còn có thể thức dậy rời giường!

Vệ Thế Quốc được mấy người Tô Cảnh Quân, Tô Thừa Nghĩa đưa qua nhà ga.

Lúc Tô Tình thức dậy, người đã đi về.

“Đã quay về rồi sao.” Tô Tình còn có chút hoảng hốt.

Bà Đường nói: “Ngày thường cũng có thể gọi điện thoại nhiều một chút, chờ đến cuối năm, Thế Quốc lại có thể qua đây.”

Thầy Cung nói: “Làm Thế Quốc trước tiên ở bên ngoài nhiều một chút, chờ sau này, nếu nó có hứng thú lại sắp xếp qua bên này, cục cảnh sát đang thiếu người, đến lúc đó vào bên trong hỗ trợ cũng được.”

Tô Tình nói: “Chờ xem ý anh ấy thế nào, để anh ấy ở ngoài nhiều một chút,”

Cho tới nay, người làm chính trị của nhà họ Tô không ít, giống như chú hai cô, anh hai cô cũng vậy, còn có thân thích nhà họ Lý bên kia, những ông bạn già của ông cũng vậy.

Cô biết, Vệ Thế Quốc không muốn làm chính trị, muốn làm thương nhân.

Đối với chuyện này, ông Cung và bà Đường cũng không nói cái gì.

Năm nay trôi qua như vậy, rất nhanh đã sắp khai giảng.

Tô Cảnh Quân trước tiên đưa Chu Kiều Kiều qua trường học, mấy anh em Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ, Tô Thừa Trí cũng đều trước sau từng người quay về trường học tiếp tục đi học.

Tô Tình thì chậm hơn, lúc Vệ Thế Quốc ở đây, cô miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, ghét bỏ anh hàng đêm không ngưng, nhưng người không còn nữa, buổi tối cô đi ngủ cũng có chút miên man.

Đây đại khái chính là tư vị của phụ nữ thủ tiết nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận