Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 506. Kéo anh em vào đoàn xe 4

Chương 506. Kéo anh em vào đoàn xe 4

Nhưng điều này cũng không tồi, hai người còn đến xưởng giày nhập một lô hàng, toàn bộ đều là đế nhựa rất dễ đi, những thứ này ở nông thôn cũng rất phổ biến, giá cũng rất rẻ. Hai người cùng nhập một lô, chuyển về thôn bán hạ giá, kiếm được không nhiều, nhưng cũng được nửa tháng lương.

Chức vụ tài xế lái xe hàng đã nhanh chóng được thể hiện vô cùng hoàn mỹ.

Lúc quay lại nội thành vào tháng tư, túi tiền của Vệ Thế Quốc đã hơi phồng lên rồi, bởi vì kiếm được thật sự không ít, còn cả đồng nghiệp cựu chiến binh cũng là người can đảm mà cẩn trọng, tính cách hai bên đều không thua kém, đều là người không sợ chịu thiệt.

Lần này trở lại, cậu ba Tô Hữu Vinh liền nói chuyện với cậu cháu rể Vệ Thế Quốc này.

"Lão Phùng đã xảy ra chuyện." Tô Hữu Vinh nói.

Vệ Thế Quốc vừa trở về còn chưa rõ, liền hỏi: "Sao vậy ạ?" Anh biết Lão Phùng là ai, chính là lão tài xế đã nuôi tình nhân ở bên ngoài.

"Lái xe kiệt sức, xe lao xuống mương, người ngay tại chỗ đã không cứu được." Tô Hữu Vinh thở dài.

"Sao lại như vậy? Sao lại lái xe đến kiệt sức, mệt mỏi lại không đổi người lái?" Vệ Thế Quốc hỏi.

"Lý Đại Ất không đi cùng ông ta, ông ta một mình lặng lẽ lái xe đi nhập hàng lậu." Tô Hữu Vinh nói.

Vệ Thế Quốc sau đó hỏi thăm mới biết được là do lão Phùng muốn nuôi cả hai gia đình. Gia đình ở trong nội thành thì thôi đi, đưa tiền lương là được, những cái khác không cần ông ta phải nhọc lòng, cho dù đông con cũng không cần quan tâm, vợ ông ta ở nhà sẽ lo liệu tốt.

Nhưng vấn đề là ông ta vẫn còn một gia đình khác ở ngoài, chuyện này ở Bộ vận chuyển cũng không phải là bí mật gì.

Gia đình bên ngoài kia của lão Phùng cũng thật biết hút máu. Lão Phùng cũng là một người to gan lớn mật, tiền kiếm được từ hàng nhập lậu vẫn nhiều hơn tiền lương, nhưng người phụ nữ ở bên ngoài kia lại không quan tâm những việc này, sau khi sinh cho ông ta một đứa con trai sinh hoạt phí lại tăng lên gấp bội.

Lão Phùng cũng không phải vui vẻ gì, nhưng người phụ nữ kia nói rằng muốn đưa đứa trẻ tới cửa, để cho vợ ông ta biết sự tồn tại của cô ta.

Vậy lão Phùng còn có thể không cho sao?

Càng về sau càng muốn nhiều hơn, lão Phùng đương nhiên chỉ có thể chở thêm nhiều hàng lậu, lúc trước còn ổn, nhưng lần này lại quá mệt không nhịn được mà ngủ gật trong lúc lái xe.

Lần này ngủ đương nhiên là xảy ra chuyện

Sau khi chuyện này ầm ĩ lên, vợ của lão Phùng tất nhiên đã tới cửa muốn đánh người phụ nữ kia, nhưng người phụ nữ kia lại ôm con trai, còn có một người đàn ông bên cạnh.

Bà ta nói không biết lão Phùng, cũng không lấy một đồng nào của lão Phùng, con bà ta cũng không phải của lão Phùng mà là của chồng bà ta!

Những người đồng hương biết rõ tình hình đã nói, người đàn ông này trước nay luôn tự nhận là em họ của phụ nữ này, lão Phùng cũng đích thực là người đàn ông của bà ta, nhưng bây giờ nhìn thế này, lão Phùng đây là đã bị người ta tính kế.

Mấy năm nay đã uổng công giúp người ta nuôi một nhà ba người rồi!

Vợ của lão Phùng khóc cũng không được, mấy đứa con cũng còn nhỏ, sau này phải làm sao bây giờ?

Việc này thật sự là làm người ta thổn thức, nhưng dù có thổn thức như thế nào cũng là bản thân lão Phùng đáng phải nhận, chỉ là làm khổ vợ con ông ta mà thôi.

Vệ Thế Quốc nhìn thấy vị trí để trống này, trong lòng cũng khẽ động.

Ông cụ gác cửa đi tới, nói: "Ở quê tôi có một người anh em, đã từng lái xe, có thể để cho hắn ta đến xem thử không? Trước đây hắn cũng từng đi lính!"

Ông cụ gác cửa nói: "Cậu đi dẫn người đến xem xem."

Vệ Thế Quốc không nói hai lời liền lái xe về quê.

Ông ta cũng rất bất ngờ, sao đột nhiên lại lái xe về rồi?

"Đoàn xe bên kia của tôi còn một chỗ trống. Tôi nhớ rõ trước kia Tòng Quân đã từng lái xe, cho nên tôi tìm Tòng Quân đến thử xem." Vệ Thế Quốc nói.

Ông ta vừa nghe nói liền khiếp sợ, đây là muốn giới thiệu công việc cho Thẩm Tòng Quân!

Tất nhiên Thẩm Tòng Quân cũng rất vui.

"Cương Tử, Tòng Quân có kinh nghiệm về phương diện này. Tôi đưa cậu ta qua trước, thời gian rất gấp, sau này có cơ hội khác, tôi sẽ trở lại!" Vệ Thế Quốc nói với Vương Cương, Vương Thiết.

"Mau đi đi." Vương Cương khẩn trương nói.

Vệ Thế Quốc chỉ kịp chào hỏi lão đội trưởng, sau đó liền đưa Thẩm Tòng Quân lên xe rời đi.

Mọi người đương nhiên bàn tán ồn ào, đặc biệt là thím tư Vương và Vương Mạt Lỵ.

Chẳng qua là vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán lại có phần khó chịu.

Nhưng hai anh em Vương Cương và Vương Thiết lại có quá nhiều cảm xúc.

Bởi vì bọn họ không biết lái xe, thật sự không biết lái, ngược lại Thẩm Tòng Quân bởi vì trước đó từng lái xe trong quân đội, mặc dù cũng chỉ là tay mơ, nhưng sau đó có Vệ Thế Quốc chỉ bảo, còn có máy kéo bây giờ cũng là Thẩm Tòng Quân lái. So với bọn họ, Thẩm Tòng Quân thật sự phù hợp hơn.

Vả lại Vệ Thế Quốc cũng đã nói, sau này nếu có chỗ phù hợp cho bọn họ, anh nhất định sẽ không quên họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận