Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 507. Kéo anh em vào đoàn xe 5

Chương 507. Kéo anh em vào đoàn xe 5

Vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán cũng cảm khái một chút, đều biết rằng Vệ Thế Quốc vì một người, chính là Tô Tình, lần trước đã gửi về thư từ và cả ảnh chụp nữa.

Đều không phải sẽ quên đi người ở trong thôn.

Vệ Thế Quốc đưa Thẩm Tòng Quân vào nội thành, trên đường lại dạy cho Thẩm Tòng Quân. Thẩm Tòng Quân đích thực là có căn bản, nhất thời Bộ vận chuyển cũng không tìm được người tốt hơn, suy cho cùng đây cũng là vị trí có tính kỹ thuật, không phải tùy tiện có thể thay thế.

Nhưng không, vị trí này không tốn một xu đã rơi vào tay Thẩm Tòng Quân.

Vệ Thế Quốc đã mượn tiền của Thẩm Tòng Quân bảo anh ấy mua hai bình rượu ngon cho ông lão gác cửa.

Lần này Thẩm Tòng Quân trở về quê, đã quyết định làm việc, anh ấy trở lại làm một số thủ tục, ngày thứ hai liền ngồi xe quay lại nội thành.

Lúc này, Vệ Thế Quốc đã cùng đồng nghiệp điều xe, anh ấy phải luyện tập lái xe, sau đó mới để anh lái xe cùng với Lý Đại Ất.

Ba ngày sau, Thẩm Tòng Quân tuy vẫn còn là người mới nhưng đã lái xe rất ổn thỏa, có lái xe kì cựu như Lý Đại Ất ở đây, đương nhiên anh ấy nhận được không ít sự chỉ dẫn, rốt cuộc thì người chỉ dẫn Lý Đại Ất này vẫn là đồng hương của Vệ Thế Quốc.

Mà vị trí của Vệ Thế Quốc trong Bộ vận chuyển lại càng vững chắc.

Lý Đại Ất biết cậu cháu rể này của Tô Hữu Vinh lá gan lớn, nhất định kiếm được không ít, ông ta cũng muốn tìm chỗ dựa nhưng không có cơ hội, hiện tại không thể không quan tâm một chút, cho Vệ Thế Quốc một cái nhân tình.

Vì vậy đối xử với Thẩm Tòng Quân cũng không tồi. Cái không tồi này không chỉ thể hiện ở việc chỉ bảo, mà còn ở chỗ lôi kéo Thẩm Tòng Quân đi tìm gái điếm.

Đương nhiên Thẩm Công Quân không muốn, cũng giống như Vệ Thế Quốc, đi vào rồi mới biết đó là nơi như thế nào, không nói hai lời liền chạy ra ngoài.

"Chậc, cậu thế này là làm sao vậy? Tôi chỉ nhìn thôi mà." Lý Đại Ất nói.

Dọc đường đều là Thẩm Tòng Quân lái xe, và chỉ những đoạn đường không dễ lái mới để Lý Đại Ất lái.

Nhưng Thẩm Tòng Quân cũng rất trân trọng cơ hội được lái xe như vậy, và không có ý kiến gì cả.

Đối với tiền bối như Lý Đại Ất cũng coi như kính trọng, nhưng nếu Lý Đại Ất muốn kéo anh vào nơi như vậy thì không được.

"Thế Quốc đã đến để tiêu khiển rồi, cậu còn chạy cái gì? Vào rồi cậu sẽ biết đó là chỗ tốt như thế nào." Lý Đại Ất còn không ra gì, nói.

"Chú tự mình vào đi, cho dù Thế Quốc đã vào, tôi cũng không vào." Thẩm Tòng Quân lắc đầu.

Nói là vậy, nhưng anh cũng không tin Thế Quốc lại đến nơi như thế, đó là chuyện không thể nào, trừ phi Thế Quốc ngốc rồi, không thì tuyệt đối sẽ không dám làm chuyện có lỗi với vợ cậu ấy. Anh cũng rất hiểu Thế Quốc, tuyệt đối không thể nào.

Tuy rằng anh không được đi học nhiều năm nhưng cũng là người từng tiếp thu sự giáo dục của Đảng, không thể làm những việc như vậy, vợ con ở nhà còn đang đợi anh!

Mà trên đường Thế Quốc đón anh đến, còn nói vị trí này bị bỏ trống như thế nào, Thế Quốc đang cảnh cáo anh!

Không còn cách nào, Lý Đại Ất liền tự mình đi vào, nói đều là một cái đức hạnh, thịt dâng đến miệng lại còn không chịu ăn, thật là ngớ ngẩn.

Thẩm Tòng Quân gặp Vệ Thế Quốc ở phía sau, mới nói về chuyện của Lý Đại Ất.

Chủ yếu vì thật sự xem Vệ Thế Quốc là anh em, anh cũng tin tưởng anh em của mình sẽ không làm ra loại chuyện đó, nhưng sự hấp dẫn này quả thật cũng không nhỏ.

Thẩm Tòng Quân cũng rất biết cách ăn nói, liền tỏ ý với Vệ Thế Quốc rằng bản thân sẽ không làm chuyện có lỗi với vợ mình, nhưng không biết liệu có đắc tội với Lý Đại Ất hay không.

Suy cho cùng, ở trong hoàn cảnh ô uế, nếu anh trong sạch thì đây chính là tội lớn.

Vệ Thế Quốc gần như vừa nghe liền hiểu ý anh, nói: "Bọn họ thích đi đâu thì đi, không liên quan đến chúng ta. Chúng ta đã có vợ con, ra ngoài kiếm tiền cũng phải mang về nhà không thiếu một xu, để cho vợ con có một cuộc sống sung túc chính là việc chúng ta nên làm. Cậu thấy sao?"

Thẩm Tòng Quân rất vừa ý, nói: "Đúng là như vậy."

Nói xong chuyện nhỏ này, Thẩm Tòng Quân liền thấp giọng nói về việc Lý Đại Ất buôn lậu. Lý Đại Ất cũng nói với anh rằng đây là chuyện ngầm được thừa nhận trong đoàn xe, miễn không quá đáng là được.

"Có thể làm." Vệ Thế Quốc gật đầu, nhìn anh.

Thẩm Tòng Quân nhìn anh: "Cậu dám làm sao?"

"Lý Đại Ất không nói cho cậu biết?" Vệ Thế Quốc rút một điếu thuốc.

Hút thuốc ở bên ngoài, đây là điều không thể thiếu trong các mối quan hệ cá nhân, nhưng anh không nghiện thuốc lá, sau khi đến Bắc Kinh cũng chưa từng hút một ngụm.

Chẳng qua là vẫn bị vợ anh cảm nhận được, nói trong miệng anh có mùi nên không cho anh hôn. Anh phải đánh răng đến gần chảy máu miệng, mới coi như là ổn.

Nhưng vợ anh lại nhỏ giọng nói, mùi thuốc lá nhàn nhạt trong miệng anh lại rất mê người.

Có điều lúc xã giao ở bên ngoài, anh thật sự không thể thiếu thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận