Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 51. Mùi thịt bốn phía 7

Chương 51. Mùi thịt bốn phía 7

“Đúng vậy!” Tô Tình gật đầu, lúc nói chuyện thời cũng không quên tiếp tục nhổ cỏ.

Mẹ Hắc Thán và vợ Cương Tử thấy cô đối với chuyện này không có buồn bã cũng không phẫn nộ, trong lòng lập tức cũng an tâm đi không ít.

“Thanh niên trí thức Bùi khá tốt đấy, gặp ai cũng cười, Trần Tuyết cũng rất lợi hại, mỗi ngày đều lấy tám điểm công, bọn họ thật sự rất xứng đôi!” Mã Tiểu Thông cộc lốc nói.

Nghe được ra ấn tuong của cô ấy đối với thanh niên trí thức Bùi và Trần Tuyết đều không tồi.

Tô Tình cũng không ngạc nhiên lắm, Trần Tuyết là con gái nhà họ Trần, một họ lớn trong thôn, rất có tương lai, là người lấy điểm công rất có tiếng ở đây, bởi vì rất ít có phụ nữ có thể lấy tám điểm công, đặc biệt là cô ta có tướng mạo thanh tú, cách nói năng một chút cũng không thô tục chút nào, tuyệt đối là con dâu tốt nhất trong mắt các bà mẹ.

Bùi Tử Du cũng xưa nay biết làm người, vẫn luôn thanh niên trí thức có nhân duyên tốt nhất đội sản xuất, cho dù là các cô gái hay là các bà vợ, hay là những bác gái lớn tuổi đều không ngăn cản được mị lực của thanh niên trí thức Bùi, ai thấy cũng khen nức nở!

Tô Tình lại không khách sáo nói: “Người biết mặt không biết lòng, khó mà nói được!”

Mã Tiểu Thông lúc này mới phản ứng lại, cô ấy có chút cười gượng.

“Mấy người không liên quan chị cũng lười nói, nhưng là Tiểu Thông, chị với bà có mối quan hệ rất tốt, cho nên chị cho em một lời khuyên, về sau quen ai hãy tránh thanh niên trí thức biết không?” Tô Tình nhìn cô ấy nói.

Mã Tiểu Thông mặt đỏ ửng lên: “Thanh niên trí thức Tô nói gì thế, em sao có thể quen biết với thanh niên trí thức chứ?” Tuy rằng nói như vậy, nhưng là trong đầu lại không khỏi hiện lên khuôn mặt của thanh niên trí thức Tôn, thanh niên trí thức Tôn còn khen cô ấy trông rất đẹp.

Tô Tình nhìn bộ dạng này của cô ấy trong lòng liề trầm xuống, chẳng lẽ lúc này con sói họ Tôn kia đã ra tay rồi sao? Mã Tiểu Thông với dáng dấp ngây ngốc này hoàn toàn không phải đối thủ của anh ta, bị bán tới nơi vẫn còn ngây ngô tin tưởng.

Không được, chờ cô làm xong việc phải đến chỗ Mã đại nương mới được!

Nhưng mà chờ tới lúc nhổ cỏ xong thì Tô Tình mệt đến đuối sức, về tới nhà chuyện gì cũng không nghĩ được, trước tiên cô ăn một viên kẹo sữa, sau đó mới đi rửa mặt rửa tay và gột rửa đi tấm thân mệt mỏi.

Xong rồi mới bắt đầu dùng nước ấm cho cá hố khô vào.

Trong khi ngâm cá hố khô, cô đã nấu một nồi cháo khoai lang.

Vừa nấu cháo khoai lang vừa suy nghĩ nên nói chuyện này với Mã đại nương như thế nào đây?

Đột nhiên đi nói với Mã đại nương là sẽ hoàn toàn phản tác dụng, còn đắc tội với người ta, rốt cuộc việc này liên quan đến thanh danh con gái nhà người ta, sao có thể tùy tiện nói bậy chứ?

Nhưng mà rất nhanh Tô Tình đã nghĩ thông suốt, cô là nữ phụ ác độc, đương nhiên phải làm một chút chuyện ác, nhưng chuyện này không cần quá gấp gáp, cũng không nên quá cố tình, chờ lần sau Mã đại nương mang trứng gà tới đây rồi nói sau, nhân tiện cô cũng muốn xem cô có thể bắt tại trận Tôn Toàn Tài với Mã Tiểu Thông hay không!

Chờ Vệ Thế Quốc trở về thì Tô Tình đã nấu xong cơm trưa, cùng Vệ Thế Quốc ăn cơm trưa xong, cô đã thấy buồn ngủ.

Vệ Thế Quốc dọn dẹp chén đũa, xong rồi mới đến nằm cùng cô, trước khi đến anh còn rất tự giác lau người một lần, nếu không mùi mồ hôi cả một ngày làm việc thật sự khó chịu.

“Em cảm thấy không thoải mái sao?” Vệ Thế Quốc nhìn bụng bình thản của cô hỏi.

“Không có.” Tô Tình hơi ngại ngùng dựa vào trong lồng ngực anh.

Hai người tuy rằng đều đã phá bỏ bức tường ngăn cách, quyết định sống cùng nhau nhưng cùng lắm cũng chỉ là sờ mặt nắm tay gì đó, còn có ngày kia cô hôn anh một cái, không có chuyện gì sau đó nữa.

Tô Tình cảm thấy hai người cần một chút lửa tình, chẳng lẽ là phải củi khô lửa bén một chút sao? Không được, cô đang mang thai, còn mang thai hai đưa, không thể làm lung tung.

Vệ Thế Quốc nói: "Buổi chiều đừng đi nhé?"

Tô Tình lắc đầu một cái: "Em còn muốn đi, anh không cần lo lắng, trong lòng em biết chừng mực, thật sự mệt mỏi thì em sẽ nghỉ ngơi. Bây giờ em phải làm nhiều chút, từ nay về sau bụng lớn muốn làm cũng không làm được, hơn nữa sau này làm không được lời ong tiếng ve cũng không nhiều như trước."

Vệ Thế Quốc là thành phần phú nông, nếu cô quá yếu ớt rất dễ dàng bị người khác nói là làm bộ bà địa chủ, dĩ nhiên cô cũng có thể yếu ớt, bởi vì từ sau xuống thôn quê cô vẫn yếu ớt, hôm nay phải làm việc chăm chỉ như vậy mới khiến người trong thôn nhìn bằng ánh mắt khác.

Từ nay về sau chờ hai đứa bé trong bụng cô được sinh ra, không có cách nào ra đồng kiếm điểm công thì ai cũng không nói được cô.

"Nhắc tới, cha mẹ em không chừng sẽ bớt chút thời gian về nông thôn một chuyến." Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc nhất thời ngồi thẳng người, nói: "Cha mẹ đều muốn tới?"

Tô Tình cảm giác được anh có chút căng thẳng, cười nói: "Không cần khẩn trương, cha mẹ em cũng rất tốt, nhưng mà cùng nhau tới thì chắc không có thời giann, cũng phải đi làm, nhưng hẳn sẽ có một người tới."

Cuối cùng cha Tô mẹ Tô đều không rãnh tới, người tới là anh cả Tô, Tô Cảnh Văn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận