Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 522. Đều là chủ ý lớn 1

Chương 522. Đều là chủ ý lớn 1

Cung Tuấn Tài nói: “Đừng nghĩ nữa, không chia cho chúng ta, nếu em muốn đất thì đi mua đi, nhà chúng ta bây giờ có tiền, cũng đủ mua hai mảnh đất vẫn còn dư.”

Năm nay lá gan hắn ta còn lớn hơn năm trước, năm trước mỗi tháng chỉ phê duyệt một tờ, nhưng năm nay hắn ta tìm cơ hội trộm phê duyệt cho người khác, mỗi tháng đều thu rất nhiều tiền.

Hắn ta không thiếu tiền, càng không cần phải qua xem sắc mặt hai lão già kia, hắn ta sẽ không quay lại.

Hắn ta cũng không phải thiếu ngược nhanh chóng qua đó chịu nhục như thế.

Giang Mai tuy có chút tức giận với thái độ này của hắn ta, nhưng nghĩ lại cũng phải, hiện giờ trong nhà mỗi tháng có nhiều tiền như vậy, nếu muốn đất cũng có thể tự mua, chỉ là đáng tiếc hai mảnh đất kia cho không người khác mà thôi.

Hôm sau Giang Mai trở về nhà mẹ đẻ, nói chuyện phiếm với mẹ mình, hiện giờ mẹ cô ta - bà Giang cực kỳ xa hoa.

Mẹ con hai người đương nhiên cũng trò chuyện với nhau rất vui, chờ cháu gái quay về từ bên ngoài, Giang Mai mới hỏi: “Ngọc Trân à, hiện tại cháu ở chung với Đổng Quan Lân thế nào rồi? Khi nào thì hai đứa đính hôn?”

Giang Ngọc Trân mím môi cười nói: “Cháu đã nói qua với A Lân, nhưng A Lân nói không cần vội, cứ từ từ.”

Giang Mai không tán đồng, nói: “Sao lại có thể từ từ? Nếu đã thích vậy thì phải nhanh chóng đính hôn, muốn tìm đối tượng như vậy cũng không dễ.”

Bà Giang cũng nói: “Cô con nói không sai, Đổng Quan Lân cũng thường xuyên qua đây mang con ra ngoài, hàng xóm láng giềng đều thấy được, nói không ít lời ra tiếng vào, nếu hai đứa đính hôn rồi, xem ai còn dám nói gì.”

Giang Ngọc Trân liền cười nói: “Vậy lần sau con sẽ nói với anh ấy, con tới trường trước.”

Cô ta đi rồi, Giang Mai lúc này mới nói: “Mẹ, mẹ nên nhắc Ngọc Trân, cũng không thể trước khi kết hôn đã giao mình ra."

Bà Giang lại nói: “Con nói lời này là có ý gì, lúc trước con là làm sao mà gả cho Tuấn Tài?”

Giang Mai lập tức nghẹn họng, lúc trước cô ta làm sao gả cho Cung Tuấn Tài? Lúc trước nhà họ Cung kia cũng không phải là gia đình dễ tiến vào như vậy, vì thế trước tiên cô ta giao mình cho Cung Tuấn Tài, làm bụng to lên mới thành công dựa vào bụng mà tiến vào nhà họ Cung.

“Con cũng có thể, sao Ngọc Trân lại không được, nhưng con cũng đừng nói cái gì, việc này là mẹ cam chịu, mẹ còn ngóng trông Ngọc Trân có thể nhanh chóng mang thai đấy.” Bà Giang nói.

Giang Mai vội nói: “Chẳng lẽ Ngọc Trân đã cùng hắn……”

“Không ít lần qua đêm ở bên ngoài.” Bà Giang không thèm để ý, hơn nữa bà ta cũng đã ngầm hỏi qua cháu gái, cháu gái tỏ vẻ đã là người của Đổng Quan Lân.

Giang Mai thở dài: “Sao cần dùng đến cách này chứ? Năm đó con là không có biện pháp, nhà chúng ta quá nghèo, thanh danh cũng không được tốt, nhưng hiện tại mẹ nhìn xem, thanh danh nhà chúng ta ở bên này như nào? Ngọc Trân sao phải làm vậy, năm đó chính là bởi vì chuyện này, bà già kia mới chưa từng coi trọng con!”

Bà Giang nói: “Không coi trọng con là vì nhà chúng ta nghèo, hiện giờ nhà chúng ta không nghèo, Ngọc Trân sẽ không chịu ủy khuất, hiện tại chỉ ngóng trông Ngọc Trân nhanh chóng mang thai kết hôn!”

Nếu có thể leo lên quan hệ thân thích với nhà họ Đổng, vậy đúng là tổ tiên bốc khói xanh.

Chỉ là cô ta cũng không biết, Giang Ngọc Trân nói muốn tới trường học lại một mình lặng lẽ qua bệnh viện kiểm tra thân thể.

Được kết quả chính là không thể thụ thai, bởi vì thân thể đã tổn thương căn bản.

Sắc mặt Giang Ngọc Trân có chút trắng bệch.

Không ai biết khi cô ta xuống nông thôn đã từng ở cùng lãnh đạo công xã, chính là vì chỉ tiêu trở về thành phố mà theo lãnh đạo, đương nhiên bụng bị làm lớn, bởi vì không muốn mang thai, cho nên cô ta liền côd tình để bị sảy.

Tuy rằng chỉ sảy một đứa bé, nhưng căn bản thân thể của cô ta không cho phép, một lần sảy, thân thể đã rất hư nhược rồi.

Sau này khi ở bên lãnh đạo, cô ta còn lo lắng sẽ mang thai lần thứ hai, nhưng vẫn luôn không có thai, hiện giờ theo Đổng Quan Lân, cô ta quả thực cũng muốn lung lạc Đổng Quan Lân, không chút do dự đem mình cho Đổng Quan Lân.

Cũng không dùng chút thủ đoạn phòng hộ nào, nhưng lúc ở nông thôn cùng lành đạo công xã, cô ta là không hiểu, hiện giờ đã hiểu cô ta cũng không muốn dùng.

Chỉ là muốn mang thai con của Đổng Quan Lân, hai ba tháng gần đây cũng thân mặt nóng bỏng với Đổng Quan Lân, chỉ là mãi cho đến giờ cũng chưa có thể mang thai.

Nên lúc này mới không nhịn được, tới bệnh viện kiểm tra một chút, kết quả phát hiện thân thể mình không tốt, sau này không thể sinh con?

Chuyện này khiến Giang Ngọc Trân đột nhiên xuất hiện một cỗ hận ý.

Hận lãnh đạo công xã ở nông thôn, nếu không phải hắn làm cô ta lớn bụng, khiến cô ta không nhịn được mà làm sảy thai, sao thân thể cô ta có thể kém thành như vậy? Hiện giờ đã như vậy cần làm thế nào cho phải?

“Có lẽ cô có thể đi tìm một vài thầy thuốc trung y điều trị một chút.” Bác sĩ Tây y kiến nghị với cô ta.

Giang Ngọc Trân lập tức liền nhớ tới bà Đường, cô ta biết bà Đường chính là thầy thuốc trung y có y thuật cao minh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận