Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 523. Đều là chủ ý lớn 2

Chương 523. Đều là chủ ý lớn 2

Tìm Cung Như Họa là không được, trực tiếp đi tìm Cung Như Thư, gọi Cung Như Thư qua đây.

Cung Như Thư từ chối: “Chị họ đang êm đẹp, qua thăm hỏi ông bà nội em làm cái gì.”

Giang Ngọc Trân nói: “Dù sao cũng là trưởng bối, Như Thư, em lại là cháu gái ruột, sau khi bọn họ quay về em lại chưa từng tới cửa thăm hỏi, đây không khỏi có chút không thể nào nói nổi nhỉ?”

“Ông bà nội sống rất tốt rất vui vẻ, vậy là đủ rồi.” Ánh mắt Cung Như Thư chuyển dời đến trên sách giáo khoa, tiếp tục đọc sách.

Cô ấy đương nhiên đã đi nhìn qua ông bà nội, nhưng chỉ là nhìn từ xa, dù là ông nội hay bà nội, trạng thái tinh thần của bọn họ đều tương đối tốt, nhìn ra được đã sống thật sự thư thái.

Cô ấy cũng biết phẩm tính của Tô Tình, người chồng mà cô gả cho khẳng định cũng không thể nghi ngờ, nếu không sẽ không khiến ông bà thích như vậy, sau này nhất định cũng sẽ chiếu cố tốt cho ông bà nội, còn mấy người bọn cô, thật sự không cần đi qua, đi qua chỉ biết thêm phiền toái cho người già.

Giang Ngọc Trân thấy cô ấy như vậy, lúc này mới tức giận nói: “Xem ra Như Họa nói là thật, em thật sự không nhớ chút tình cảm nào, ông bà nội còn là người nuôi em lớn!”

Cung Như Thư không nói chuyện, coi như cam chịu cô ấy là một người không niệm tình cảm.

“Chị cũng nói thật với em, sở dĩ tìm em cùng đi qua là vì thân thể chị không được tốt, em cùng chị qua bên kia khám xem.” Giang Ngọc Trân nói, với những lời trong quá khứ của cô ta, sợ là bà lão kia sẽ không xem cho cô ta.

“Thân thể chị họ không tốt, hẳn là nên đến bệnh viện kiểm tra chứ.” Cung Như Thư nói.

“Bệnh viện phần lớn đều là Tây y, bệnh này của chị, bác sĩ bên kia kiến nghị chị tìm một thầy thuốc trung y, Như Thư, em sẽ không ngay cả chuyện gấp này cũng không giúp chị chứ?” Giang Ngọc Trân nhìn cô ấy nói.

“Chị họ bị bệnh gì?” Cung Như Thư nhíu mày, hiển nhiên vẫn không muốn mang chị họ qua đó, bởi vì bà nội cô ấy không thích người nhà họ Giang, nhìn thấy Giang Ngọc Trân cũng sẽ không có sắc mặt tốt.

“Chị và Đổng Quan Lân ở bên nhau lâu như vậy, vẫn luôn không có con, cho nên đến bệnh viện kiểm tra, nhưng bệnh viện kiến nghị chị đi tìm thầy thuốc trung y điều trị thân thể.” Giang Ngọc Trân cũng chỉ có thể nói thật.

Cung Như Thư ngây ra một lúc, không khỏi nói: “Chị họ, chị điên rồi sao, hiện giờ chị còn đang đi học chị biết không? Sao có thể làm ra loại chuyện như này?”

“Được rồi, kêu em dẫn chị qua xem bệnh em còn muốn giáo huấn chị sao, em cũng không nghĩ lại mình xem, năm đó cô chính là dựa vào lớn bụng mới có thể gả cho dượng.” Giang Ngọc Trân nói.

Cung Như Thư nói: “Chị họ, chị chính là sinh viên, tương lai tốt nghiệp ra trường sẽ được phân đến cương vị công tác tốt nhất, sao chị lại luẩn quẩn trong lòng như vậy?”

Giang Ngọc Trân tức giận nói: “Chị không cảm thấy chị luẩn quẩn trong lòng, công tác một tháng có thể kiếm bao nhiêu tiền, nếu gả vào nhà họ Đổng, sao chị phải vất vả như vậy? Em đừng nói chuyện khác với chị, em chỉ cần nói, rốt cuộc có đi cùng chị qua đó không?”

Cung Như Thư cũng chỉ có thể mang cô ta qua đây.

Đúng lúc bà Đường ở trong sân vừa xem xong bệnh cho một phụ nữ trung niên, viết phương thuốc kêu đi bốc thuốc, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Cung Như Thư mang theo Giang Ngọc Trân tới.

Ánh mắt của bà Đường dừng lại trên người Cung Như Thư một chút, liền quét về phía Giang Ngọc Trân, bà đương nhiên cũng biết Giang Ngọc Trân.

“Bà nội.” Cung Như Thư nhẹ giọng gọi.

“Chào bà nội Đường.” Giang Ngọc Trân cũng vội nói.

“Có việc sao.” Bà Đường kêu người phụ nữ đi về trước theo lời dặn của bác sĩ uống thuốc, lúc này mới quét mắt về phía bọn họ, bình đạm nói.

Cung Như Thư liền ý bảo chị họ nhanh chóng nói đi.

Giang Ngọc Trân thấy ở đây không có người khác, Đỗ Hương đang ở trong phòng ở cữ.

Đã sinh xong đứa thứ ba, lại là con trai, tên Tô Minh Húc.

Bởi vì sinh con, tiểu Minh Hiên cũng được đưa vào nhà trẻ cùng Dương Dương Nguyệt Nguyệt và Minh Diệp.

Chị Lan thì đang ở trong bếp nấu ăn.

Cho nên cũng nhỏ giọng nói: “Bà nội Đường, thân thể cháu có chút vấn đề, đây là báo cáo kiểm tra của bệnh viện, bệnh viện kêu cháu tới tìm thầy thuốc trung y như bà nội Đường để điều trị thân thể.”

Bà Đường nhận báo cáo nhìn một chút, nhíu mày nói: “Cô từng sảy thai?”

Cung Như Thư không thể tưởng tượng nhìn về phía chị họ, sắc mặt Giang Ngọc Trân cứng đờ, nói: “Trước kia lúc xuống nông thôn bị người ta lừa gạt.”

“Vào đi.” Bà Đường bình đạm nói.

Tuy rằng không thích nhà họ Giang, nhưng chuyện nào ra chuyện đó.

Tiến vào phòng thuốc, bà Đường liền bắt mạch cho cô ta, mày nhăn lại nói: “Sao thân thể cô lại kém như thế, trước kia cô dùng biện pháp gì bỏ con?”

“Uống phương thuốc cổ truyền.” Giang Ngọc Trân nhấp miệng nói, là lãnh đạo công xã cho cô ta uống, cô ta cũng uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận