Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 529. Cảm xúc miên mang 4

Chương 529. Cảm xúc miên mang 4

“Tôi muốn đi thăm Toàn Tài, trường học hẳn là có thể thăm người thân chứ?” Vương San Hô hỏi.

“Cái này sẽ không ngăn cản, tôi từng cùng vợ đi tham quan trong trường học.” Vệ Thế Quốc gật đầu nói.

“Xa như vậy, qua thế nào, còn có hai đứa nhỏ.” Vương đại nương lập tức nói với con gái.

“Mẹ, con muốn qua, sang năm con nhất định phải qua!” Vương San Hô lập tức nói.

Năm nay cô ta không thể nào ngồi yên được, phải qua bên kia thăm Toàn Tài, lại còn muốn mang bọn nhỏ cùng qua, cô ta có trực giác, Toàn Tài nhà cô ta nhất định đã bị những con yêu tinh bên ngoài kia quấn lên!

Vệ Thế Quốc không tham dự vào những chuyện này, tiễn hai mẹ con bọn họ ra ngoài, Từ Diệu Tổ và A Tú bên cạnh mang theo Tiểu Ngư và con gái vào nhà ngồi, bụng A Tú hiện giờ không nhỏ, hiển nhiên lại có mang.

Còn có Vương Cương, Vương Thiết, vợ Cương Tử, mẹ Hắc Thán đều đến nhà ngồi.

Căn nhà vốn dĩ quạnh quẽ, lập tức cũng náo nhiệt lên.

Vệ Thế Quốc liền nghe mấy người vợ Cương Tử nói chuyện trong thôn, phòng lớn nhà họ Vương bên kia rất xui xẻo.

Vợ Vương lão lục là Thái Mỹ Giai, đã chạy về thành phố, bởi vì không có con, đi không chút do dự, Vương lão lục muốn giữ cũng không giữ được, bởi vì là chạy đi lúc khuya khoắt.

Còn nữa chính là Tôn Toàn Tài, năm nay tổng cộng viết hai phong thư trở về, dáng vẻ này không cần nói cũng biết, sợ là phải có chuyện.

Đối với những việc này, Vệ Thế Quốc chỉ nghe qua một lần thôi.

Anh chủ yếu nói chuyện mở một đoàn xe.

“Nếu máy kéo trong đội có rảnh, lái nhiều một chút, tuy chênh lệch không nhỏ với xe tải lớn, nhưng cũng có chút kết cấu tương đồng, sau này nếu có cơ hội, nhất định không thể thiếu mọi người.” Vệ Thế Quốc nói.

Mấy người Vương Cương đương nhiên rất vui, cũng hỏi anh vào nam ra bắc, đã thấy những gì?

Vệ Thế Quốc không keo kiệt, nói hết chuyện bên ngoài một lần, đặc biệt là chuyện hộ Vạn Nguyên.

Bên này còn chưa có tin tức của hộ Vạn Nguyên, nhưng bên ngoài đã truyền khắp, dù sao cũng là ở nông thôn, quả thực cũng tương đối lạc hậu hẻo lánh.

Nghe vậy mấy người Vương Cương líu lưỡi không thôi, hộ Vạn Nguyên, trong nhà có một vạn đồng tiền, đó là số tiền lớn cỡ nào chứ?

Vệ Thế Quốc nói: “Quê nhà có chính sách gì xuống hay không?"

Mấy người Vương Cương lắc đầu, nói đến chính sách thật sự không có, nhưng hiện tại trên cơ bản được nuôi gà nuôi vịt, cũng có thể tự mình nuôi heo.

Chỉ là bởi vì mọi người đều nuôi nhiều, này nên dù là trứng gà hay trứng vịt, giá đều áp xuống, nếu nói bán tốt thì không có, nhưng trên bàn cơm thật sự phong phú hơn một ít.

Vệ Thế Quốc theo chân bọn họ qua ngồi, mang lễ vật tới nhà lão đội trưởng.

Mã đại nương và ông cụ Mã cũng ở đây, còn có cha mẹ Mã Tiểu Thông, trước đó mẹ Mã Tiểu Thông không có sắc mặt tốt với Vệ Thế Quốc, nhưng lúc này qua đây, còn cùng nhau ngồi lại.

Trong lòng Vệ Thế Quốc hiểu rõ, vợ anh từng nói với anh chuyện trước đây Mã Tiểu Thông suýt chút nữa trở thành đối tượng với Tôn Toàn Tài, hiện tại thấy Tôn Toàn Tài quả nhiên muốn bỏ vợ bỏ con, liền cảm thấy còn may không gả con gái cho.

Sau khi ngồi ở nhà họ Mã một lát mới qua chỗ chị cả Vệ Thanh Mai.

“Tới thì tới thôi, mỗi lần đều phải mang nhiều đồ như vậy, không cần tiền sao? Tình Tình và Dương Dương Nguyệt Nguyệt sinh hoạt ở Bắc Kinh bên kia, chi tiêu đều không ít, cha mẹ nuôi em dù sao cũng đã lớn tuổi, cũng không thể dùng tiền của bọn họ.” Vệ Thanh Mai nói.

“Thế Quốc, chị cả em nói không sai, qua đây không cần mang cái gì.” Trần Mặc nói.

Vệ Thế Quốc cười nói: “Ngoại trừ tiền lương, em còn có một ít trợ cấp, không đến mức túng quẫn như vậy.”

Mang bánh hạch đào, kẹo sữa, và một cái chân lợn rừng khô qua đây.

Vệ Thanh Mai dẫn anh vào nhà nói chuyện, nói: “Đi qua đó phải đối tốt Tình Tình, không thể chọc Tình Tình không vui, một năm này em mới đi qua một chuyến.”

Vệ Thế Quốc nói: “Em biết.”

“Tiền này em nhận lấy, không được không lấy.” Vệ Thanh Mai lấy ra một trăm đồng tiền đã chuẩn bị sẵn, nói.

“Chị cả, thật sự không cần, chị giữ tự mình tiêu đi.” Vệ Thế Quốc nói.

“Năm nay trong nhà kiếm lời một ít tiền, chị và mẹ chồng nuôi được hai con heo, sang năm là có thể xuất chuồng, anh rể em đầu năm cũng ôm ba con cừu về nuôi, mấy ngày hôm trước đều đã bán ra ngoài, còn có trứng gà thường ngày, trong nhà cũng sống rất khá, tiền này đều là năm nay kiếm được, em mang qua cho vợ, để con bé muốn mua cái gì cho Dương Dương Nguyệt Nguyệt cũng được.” Vệ Thanh Mai nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận