Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 532. Vợ biết kiếm tiền 2

Chương 532. Vợ biết kiếm tiền 2

Lý Thanh Tuyết đối với chuyện này, thật sự để bụng, bởi vì cô ấy chỉ định sinh một lần, dù là trai hay gái, cô cũng không định sinh thêm.

Bởi vì cô ấy cảm thấy sinh con quá đáng sợ quá khủng bố.

Mà đối với chuyện này, trước kia đính hôn thật đúng là không nghĩ tới, cho nên chờ Tô Cảnh Vũ tới, khi Lý Thanh Tuyết nói chuyện phiếm với anh ta, liền nói tới chuyện này.

“Sinh một đứa là đủ rồi, muốn nhiều như vậy làm gì, mặc kệ là trai hay gái, chỉ cần là con của chúng ta anh đều sẽ yêu thích, em sinh xong anh sẽ lập tức đi buộc ga-rô, anh cùng em ở cữ!” Tô Cảnh Vũ nói.

Lý Thanh Tuyết không nhịn được, bật cười: “Nói hươu nói vượn.”

Tô Cảnh Vũ nói: “Anh không nói hươu nói vượn, anh nói đều là lời trong lòng, nghĩ đến em muốn sinh con, anh cũng thấy đau thay em, nếu không thì không sinh nữa, chúng ta sống thể giới của hai người cũng tốt.”

Anh ta nói, còn nghiêm túc tự hỏi.

Lý Thanh Tuyết cười mắng: “Anh còn kỳ cục hơn em, tuy em sợ, nhưng em cũng thích trẻ con, em còn muốn sinh một đứa, anh xem Dương Dương Nguyệt Nguyệt, còn có mấy đứa Minh Diệp Minh Hiên có bao nhiêu đáng yêu?”

“Bé trai đều đáng yêu, đều rất nghịch ngợm, nếu sinh đứa con gái thì tốt rồi.” Tô Cảnh Vũ quay mặt tới nói.

“Anh xem, quả nhiên vẫn là muốn con gái, nếu em sinh con trai thì sao bây giờ?” Lý Thanh Tuyết nói.

“Không có gì không có gì, sinh con trai thì hai người đàn ông nhà chúng ta đều sủng em.” Tô Cảnh Vũ lập tức nói.

Lý Thanh Tuyết đối với lời này của anh ta rất vừa lòng, cười đánh nhẹ anh ta một chút, Tô Cảnh Vũ nhìn về phía rừng cây nhỏ phía trước, nói: “Thanh Tuyết, chúng ta qua bên kia một chút đi.”

Lý Thanh Tuyết không có phòng bị, liền cùng anh ta qua đây, chờ đến khi bốn phía không người, đã bị anh ta ôm ở trong lòng ngực nâng cằm, ngậm lấy môi đỏ.

Lý Thanh Tuyết mở to hai mắt nhìn, tuy rằng đã đính hôn, nhưng đây vẫn là lần đầu anh ta to gan như vậy.

Chỉ là nhìn dáng vẻ vụng về kia của anh ta, cô ấy lại chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó từ từ để anh ta đi thăm dò.

Loại chuyện này đương nhiên là trước lạ sau quen.

Chờ khi hai người đi từ trong rừng cây nhỏ ra, mặt Lý Thanh Tuyết như rặng mây tía thật là đẹp như thiên tiên.

Tô Cảnh Vũ thì sao, chính là mặt mày hớn hở, giống như được ăn mật.

Tô Cảnh Vũ đến trước Vệ Thế Quốc một ngày, buổi tối hôm sau khi anh ta đến, Vệ Thế Quốc cũng đến.

Lúc qua nhà lớn bên này, cả gia đình đang vây quang một chỗ nướng BBQ, rất náo nhiệt.

“Náo nhiệt như vậy à.” Vệ Thế Quốc xách theo túi tiến vào, cười nói.

“Anh rể, anh đã đến rồi!” Tô Cảnh Quân nói, Chu Kiều Kiều cũng chào hỏi, còn có mấy người Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ, Tô Thừa Trí đều gọi anh rể.

“Anh cả.” Vệ Thế Quốc cười, cũng chào hỏi với Tô Cảnh Văn, sau đó mới nhìn về phía trong phòng.

“Mấy người Tình Tình đều đã qua nhà họ Lý.” Tô Cảnh Văn nói.

Ông Cung, bà Đường qua chỗ ông Lý bà Tiêu bên cạnh, Tô Tình mang theo Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng đi theo Lý Thanh Tuyết, Tô Cảnh Vũ qua.

Chủ yếu là Hà Thất Muội và chồng Lý Phong Chương, hai vợ chồng mua một cây đàn dương cầm về cho con gái Lý Thanh Ngữ.

Còn không cần mời giáo viên, bởi vì anh trai Lý Thanh Hành biết chơi đàn dương cầm, Lý Thanh Tuyết cũng giống vậy, có các anh chị dạy, Lý Thanh Ngữ có chuyện thì trực tiếp hỏi là được.

Tô Tình cũng mang Dương Dương Nguyệt Nguyệt qua đây xem một chút, cho nên không ở nhà.

Đỗ Hương cười nói: “Thế Quốc em cứ từ từ, chị qua kêu Tình Tình.”

“Không cần, chị dâu nghỉ ngơi đi, em biết đường qua nhà họ Lý, em tự đi là được.” Vệ Thế Quốc nói.

Anh một khắc cũng không chờ được, đặt hành lý trong phòng liền tới đây.

Đúng lúc mấy người Tô Tình chuẩn bị trở về, liền nhìn thấy anh, đôi mắt Tô Tình lập tức sáng ngời.

“Cha, cha.” Hai anh em Dương Dương và Nguyệt Nguyệt thường xuyên xem ảnh chụp của cha, còn gọi điện với cha, hai đứa bé lanh lợi vừa nhìn liền nhận ra, giống đạn pháo giang hai cánh tay xông tới.

Vệ Thế Quốc ngồi xổm xuống bế cả hai anh em lên, hai anh em rất vui.

Tô Tình cũng muốn chạy tới trước mặt Vệ Thế Quốc, nhìn hắn anh bỏ nói: “Dáng vẻ hỗn loạn như vậy, còn chưa cạo râu.”

Vệ Thế Quốc cười nhìn vợ mình, nói: “Lúc bao giờ về em cạo cho anh.” Sau đó nhìn về phía ông Cung và bà Đường: “Cha mẹ.”

“Được rồi, đi một chút, trở về ăn thịt nướng, mấy người Cảnh Văn, Cảnh Quân đều đang nướng thịt.” Bà Đường rất vui, cười nói.

Ông Cung cũng nói: “Đi về trước, bên ngoài lạnh như vậy.”

“Cậu, mợ.” Dương Dương liền nhắc nhở, còn chưa gọi cậu và mợ đi.

“Cậu hai và mợ hai của cháu đều ở lại nhà họ Lý ăn cơm, chúng ta trở về ăn của chúng ta.” Bà Đường cười nói.

Cả nhà đã trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận