Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 533. Vợ biết kiếm tiền 3

Chương 533. Vợ biết kiếm tiền 3

Trong nhà cũng rất náo nhiệt, để mấy người Tô Cảnh Quân, Tô Thừa Nghĩa đi nướng thịt, Tô Cảnh Văn liền tới ngồi cùng em rể.

Vệ Thế Quốc cũng trò chuyện cùng bọn họ, sau đó ăn thịt nướng đã nướng xong, rồi mới theo bọn họ mặc quần áo ra ngoài tắm rửa cạo râu gì đó, lúc quay về lần nữa, cả người lại cực kỳ hăng hái.

Ở bên ngoài khi nói chuyện phiếm với cha mẹ nuôi, lúc này lại đây anh còn mang theo cái radio, cho cha mẹ nuôi anh nghe.

Hai người tuy có tiền hoàn toàn có thể tự mình mua, nhưng cũng rất vui, đây là con nuôi hiếu kính.

Hơn 9 giờ, Vệ Thế Quốc mới về phòng ở bên vợ con.

Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cực kỳ hăng hái, không cảm thấy mệt chút nào, hai anh em đang ở trên giường chơi người máy và phi cơ, còn có búp bê Tây Dương, cả căn nhà trên cơ bản đều là đồ chơi của bọn nó.

Tô Tình thấy anh đã trở lại, lúc này mới nói: “Mau chơi với con trai con gái anh, đúng rồi, giáo dục con trai anh đi, ở vườn trẻ luôn bắt nạt bạn nhỏ khác, hiện tại thật sự rất dữ.”

“Không dữ.” Bạn nhỏ Vệ Dương phản bác lời mẹ mình nói.

“Không dữ sao, vậy sao con luôn bắt nạt người ta đến khóc?” Tô Tình hỏi.

Vệ Dương không phản bác được, bắt đầu cúi đầu chơi đồ chơi của mình, Vệ Thế Quốc cười chơi cùng con trai, nói: “Ngày mai cùng cha đi dạo bách hóa được không?”

Vệ Dương lập tức cười với cha: “Được.”

Vệ Nguyệt nói: “Búp bê.” Đúng vậy, con bé muốn mua búp bê.

“Được, ngày mai cha mang hai đứa đi mua.” Vệ Thế Quốc gần như là hữu cầu tất ứng.

Hai anh em chơi cùng cha, chơi đến hơn 10 giờ sắp 11 giờ mới chịu đi ngủ.

Đây cũng là thói quen sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi mà Tô Tình đã cho bọn nó quen, nếu không cũng sẽ không dễ dỗ như vậy, đặc biệt hiện tại càng lúc càng lớn, tinh lực cũng càng ngày càng tràn đầy.

Bọn nhỏ ngủ rồi, Vệ Thế Quốc kéo vợ qua xem.

Tô Tình đối diện với ánh mắt kia của anh, còn chưa làm gì đâu, thân thể liền có chút nhũn ra.

“Vợ à, thời gian không còn sớm, chúng ta nên nghỉ tạm.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình nói: “Còn chưa đánh răng đâu, đánh răng xong rồi đi ngủ.”

Vì thế hai vợ chồng liền cùng nhau đi đánh răng, đánh răng xong về phòng, còn chưa lên giường, Tô Tình đã bị anh vây ở giữa cửa và người, cô vừa muốn nói, miệng đã bị anh lấp kín.

Vẫn luôn bận việc đến 12 giờ rưỡi, lúc này Vệ Thế Quốc mới ôm vợ mình cảm thấy mỹ mãn ngủ.

Mà Tô Tình đã là một con cá mặn, mí mắt đã sớm đánh nhau, cho nên anh vừa ngừng nghỉ, cô trực tiếp nhắm mắt lại ngủ.

Sáng hôm sau, sau khi Dương Dương, Nguyệt Nguyệt thức dậy đã được Vệ Thế Quốc mặc quần áo giao cho ông bà nội bọn nó, Vệ Thế Quốc về phòng tiếp tục ngủ.

Lúc Tô Tình tỉnh lại, liền phát hiện bị anh ôm ngủ, bọn nhỏ không ở trong phòng, nhưng thời gian đều không còn sớm, đã sắp 8 giờ, nên rời giường.

“Vợ à, ngủ tiếp sẽ trễ.” Vệ Thế Quốc ôm cô không bỏ, nói.

Tô Tình cũng là cả người lười biếng, uy lực của âm dương điều hòa này không thể nói không lớn, cả người thật sự thoải mái từ trong ra ngoài.

“Vợ à.” Vệ Thế Quốc cọ tới, ngửi hơi thở trên người vợ anh.

Tô Tình có chút ngứa, giận dỗi: “Anh cách em xa một chút.”

“Không cần.” Vệ Thế Quốc tham lam hít vào hơi thở của vợ mình, anh đã nhớ thương vợ bao lâu? Hiện giờ ôm vợ trong lòng ngực, sao có thể cách xa vợ một chút.

Tô Tình đẩy anh, nhưng đẩy vẫn không xê dịch, hai người ở trên giường em tới anh đi, rất nhanh Vệ Thế Quốc liền xoay người lên.

Sắc mặt Tô Tình đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Hiện tại đã mấy giờ, mói người chắc chắn đều dậy rồi, anh đi xuống đi.”

“Vợ à, chúng ta nhỏ giọng chút, em đừng kêu lên sẽ không nghe được.” Vệ Thế Quốc nói.

Sau đó, sau đó, mới sáng tinh mơ, lại không biết xấu hổ một lần.

Tô Tình xong việc liền nhịn không được đánh anh một chút: “Anh không thể làm chút chuyện đứng đắn sao.”

“Anh đang làm chuyện đứng đắn, sao lại nói là không làm chuyện đứng đắn chứ.” Vệ Thế Quốc thỏa mãn đến không chịu được.

“Mau rời giường, đã trễ thế này.” Tô Tình lấy tay nhìn thoáng qua, 9 giờ.

Vệ Thế Quốc ôm vợ nói: “Lại trò chuyện một lát.”

Tô Tình lúc này mới nhìn anh, nói: “Vào nam ra bắc, mệt mỏi lắm không?”

Vệ Thế Quốc nói: “Có chút mệt, nhưng cũng không quá mệt.”

Tô Tình do dự nói: “Thế Quốc, anh muốn làm cùng em hay không?”

“Làm đi.” Vệ Thế Quốc hôn vợ mình, xoay người lên.

Tô Tình bật cười, xô anh nói: “Anh đừng chơi xấu, em không chịu nổi.”

“Không phải vợ muốn sao?” Vệ Thế Quốc còn tỏ ra vô tội.

Tô Tình cười véo mặt anh: “Em nói chính là ở lại Bắc Kinh, cùng em làm việc, sang năm em định hợp tác với anh hai Trương khai xưởng quần áo, đến lúc đó cần người, em cảm thấy anh có thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận