Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 534. Vợ biết kiếm tiền 4

Chương 534. Vợ biết kiếm tiền 4

“Khai trương xưởng quần áo?” Vệ Thế Quốc kinh ngạc: “Vợ à, sao em lại đột nhiên muốn khai trương xưởng quần áo?”

“Không phải đột nhiên, em hiện tại làm trong ngành trang phục này.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc khó hiểu: “Có thời gian sao, em còn phải đi học, còn chăm sóc con.”

“Có thời gian, tuy rằng có chút bận, nhưng trước mắt em làm không tệ, năm nay em kiếm lời một khoản đấy.” Tô Tình nói.

“Như vậy quá mệt mỏi.” Vệ Thế Quốc nói.

“Không mệt.” Tô Tình nhìn anh: “Em cảm thấy như vậy càng thêm phong phú một ít, Thế Quốc, anh sẽ không không cho chứ.”

“Sẽ không, chỉ là lo lắng em quá mệt mỏi.” Vệ Thế Quốc lắc đầu, nói: “Hơn nữa anh sợ là không rảnh ở lại bên này, anh muốn tới phương nam bên kia tìm cơ hội phát triển.”

Đây là kế hoạch của anh, đặc biệt dọc theo đường đi Bắc Kinh này, anh trước sau nghĩ nghĩ, cảm thấy đất phương nam sẽ là một nơi phát triển tốt.

Tô Tình hỏi: “Hiện tại anh có tính toán mới?”

“Vợ à, anh định vay tiền cha mẹ, mua một chiếc xe tải cho mình.” Vệ Thế Quốc cũng không gạt, nói.

Tô Tình gật đầu: “Đây là cần thiết, phải có xe của mình mới được.”

Vệ Thế Quốc nhìn vợ: “Nếu cha mẹ cho anh mượn tiền mua xe, có lẽ sẽ không có tiền cho vợ mở xưởng.”

Anh vẫn luôn muốn vợ có thể thanh nhàn chút, không muốn cô nhọc lòng nhiều như vậy, chờ anh ở phương nam làm ra một ít thành tựu, đến lúc đó vợ anh cũng không cần mệt mỏi suy nghĩ nhiều như vậy.

Tô Tình cũng không biết suy nghĩ của anh, nói: “Em mở nhà máy không cần tiền, anh còn thiếu bao nhiêu? Em xem chỗ này có đủ hay không, nếu đủ rồi thì không cần đi mượn cha mẹ nữa.”

Vệ Thế Quốc khó hiểu nói: “Mở nhà máy không cần tiền?”

Tô Tình gật đầu: “Những chuyện làm xưởng đó giao cho anh hai Trương đi kinh doanh, anh cũng quen, Trương Toàn Thắng, xưởng trưởng xưởng quần áo, sang năm anh ta muốn mở nhà máy của riêng mình, mời em qua làm nhà thiết kế, chia em 4 phần lợi nhuận, em phụ trách magr thiết kế trang phục, còn có marketing, không cần bỏ tiền, em xem như đầu tư kỹ thuật.”

Vệ Thế Quốc nhíu mày: “Sao anh ta lại cho lợi nhuận nhiều như vậy?”

“Đương nhiên là vợ anh lợi hại.” Tô Tình nhướng mày nói: “Năm nay anh có nghe nói về trang phục của ‘Lý Thanh Tuyết’ không?”

Vệ Thế Quốc đương nhiên không có, hỏi: “Đó không phải chị dâu sao?”

Tô Tình cười nói: “Là chị dâu không sai.”

Liền nói chuyện thiết kế trang phục một lần, sau đó mới giọng nói: “Nói đi, anh mua xe cần bao nhiêu tiền, em cho anh mượn trước, sau này kiếm tiền, trả lại cả vốn lẫn lời cho em là được.”

Vệ Thế Quốc buồn cười: “Anh mượn cha mẹ là được, tiền em giữ lại tự mình tiêu đi.”

Tô Tình nhìn anh: “Anh khinh thường em?”

Vệ Thế Quốc cười nói: “Nào có.”

Tô Tình xuống giường lấy sổ tiết kiệm cho anh xem, nhướng mày nói: “Anh xem một chút, con số này có đủ mua xe hay không, nếu không đủ, vậy anh lại mượn cha mẹ một chút.”

Vệ Thế Quốc cũng tiếp nhận tới nhìn một chút, sau đó liền trợn mắt há hốc mồm, nhìn lại phía vợ mình.

“Vợ à, đây là tiền em kiếm?” Vệ Thế Quốc kinh ngạc.

“Nếu không thì sao.” Tô Tình lấy chính là sổ tiết kiệm của mình, còn lấy cả sổ tiết kiệm năm ngoái của anh ra, nói: “Năm nay anh kiếm lời nhiều hay ít? Tự anh tính một chút xem có đủ mua xe hay không.”

Muốn tới phương nam bên kia lang bạt, xe là tuyệt đối không thể thiếu được, nếu anh không muốn qua Bắc Kinh, cô cũng không miễn cưỡng, dù sao anh cũng là đàn ông, luôn phải cho anh quyền lợi lựa chọn, loại tính cách như sói này trên người anh cũng là thứ khiến cô thích, cô không muốn cưỡng ép anh phải tới Bắc Kinh.

Cho dù cả hai đều sẽ rất nhớ nhau, nhưng đều bận sự nghiệp không phải sao, hiện tại lại là thời điểm tốt như vậy, để anh đi làm chuyện anh am hiểu cũng được.

Vệ Thế Quốc cầm sổ tiết kiệm liền biết, không cần vay tiền cha mẹ, số tiền tiết kiệm này cũng đủ để mua xe.

Nhưng anh thật sự không nghĩ tới, vợ anh đọc sách nuôi con rất nhiều, số tiền kiếm được, thế nhưng còn nhiều hơn anh? Anh còn nghĩ mình cũng sắp thành hộ Vạn Nguyên, nhưng vợ anh là trực tiếp nhẹ nhàng thành hộ Vạn Nguyên vẫn còn dư rất nhiều!

“Đây là sức mạnh của tri thức.” Tô Tình cười nhìn anh.

“Vợ à, em có thể ghét bỏ tên quê mùa như anh hay không?” Vệ Thế Quốc ôm cô trong lòng ngực, nhìn cô nói.

Khoz trách chị cả luôn lo lắng, có chút thời điểm anh cũng rất lo lắng, sợ có một người còn tốt hơn anh xuất hiện, khiến vợ anh động lòng, khi đó làm sao bây giờ?

“Khụ, em còn rất thích tên quê mùa như anh.” Tô Tình cong môi cười.

Trên mặt Vệ Thế Quốc cũng mang theo một ý cười.

“Vợ à, nếu anh cầm hết tiền đi, em bên này sẽ không còn tiền để tiêu nữa.” Vệ Thế Quốc nói.

“Em bên này cũng không có gì cần dùng tiền, mỗi tháng dù chi tiêu lớn, cũng chỉ có sinh hoạt phí và tiền lương của chị Lan, một tháng sáu bảy chục đồng tiền là đủ cho tất cả mọi người bọn em bên này sinh hoạt, anh cầm đi đi, sau này còn có nguồn thu khác.” Tô Tình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận