Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 535. Vợ biết kiếm tiền 5

Chương 535. Vợ biết kiếm tiền 5

Mỗi tháng Đỗ Hương còn đưa mười lăm đồng tiền sinh hoạt phí.

Tô Tình vốn không muốn lấy, nhưng chị ấy khăng khăng phải cho, Tô Tình cũng chỉ lấy mười đồng tiền.

Thức ăn tong nhà tốt, mấy mẹ con mười đồng tiền nhất định không đủ, nhưng cũng không để ý chút tiền ấy, dù sao điều kiện trong nhà cũng tốt, không cần so đo chuyện mấy đồng tiền.

Tô Tình để lại một ngàn đồng tiền tiền mặt để dự phòng, còn lại đều ở trên sổ tiết kiệm, đưa cho Vệ Thế Quốc đi mua xe, dù sao xe thể thao bên ngoài gì đó, mang theo nhiều tiền chút cũng khá tốt.

“Vợ à.” Vệ Thế Quốc cảm động, ôm vợ mình không bỏ.

Tô Tình đêt anh cảm động xong mới nói: “Cất sổ tiết kiệm đi, ra ngoài ăn cơm.”

Hai vợ chồng thu thập một chút, cũng đi ra, bởi vì không còn sớm, nhìn xem, người ăn cơm cũng chỉ có hai bọn họ.

“Đồ ăn đều nguội rồi, mau ăn đi.” Thấy hai bọn họ đi ra, bà Đường cười nói.

“Mẹ, những người khác đâu?” Vệ Thế Quốc hỏi.

“Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đều được cha con mang qua nhà họ Lý rồi.” Bà Đường nói.

Chu Kiều Kiều và Tô Cảnh Quân đã đi ra ngoài, còn có mấy người Tô Thừa Nghĩa, cũng không ở nhà.

Tô Cảnh Vũ càng không cần phải nói, sáng sớm liền qua nhà cha vợ rồi.

Hiếm khi được nghỉ đương nhiên chỉ hận không thể dính bên vợ, đặc biệt hiện giờ đã đính hôn, chỉ thiếu mở tiệc kết hôn mời khách, cho dù ở nhà họ Lý cũng sẽ không có ai nói gì, con rể được nghỉ tới nhà ở vài ngày, ai có thể nói được cái gì?

Còn Tô Cảnh Văn, anh ấy mang theo Đỗ Hương và ba đứa bé qua chỗ ông nội Tô và bà nội Tô bên kia, anh ấy là cháu cả, hiện giờ được nghỉ, đương nhiên cũng muốn qua bên kia ngồi ăn cơm cùng người già.

Cho nên trong nhà tương đối thanh tịnh.

Chị Lan lúc này mang bánh gạo sang, cười nói: “Có muốn ăn chút bánh gạo hay không?”

“Ân, bánh gạo ngon, em muốn ăn.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc không ăn bánh gạo, dù sao hôm qua và sáng nay đều tiêu hao thể lực, anh muốn ăn món chính, màn thầu, miến hầm thịt heo, hầm cải trắng hầm tóp mỡ, còn có xương sườn hầm, trước đó bà Đường mang theo chị Lan đi mua về để trong nhà, thời tiết này để không sợ hỏng, sáng nay liền lấy ra hầm.

Vệ Thế Quốc ăn thấy cực thơm.

Bà Đường ngồi bên cạnh, nói: “Lần này Thế Quốc qua đây, cường tráng hơn không ít.”

Tô Tình là rõ hơn ai hết, dáng người thật sự rất tốt, tối hôm qua cô đã bị mê hoặc đến không muốn ngừng.

“Năm nay xe dọn không út đồ trên xe, dọn lên dọn xuống, liền luyện được thân thể.” Vệ Thế Quốc cười nói.

Bà Đường nói: “Đợi lát nữa ăn xong qua đây, mẹ bắt mạch cho con.”

Vệ Thế Quốc gật đầu.

Tô Tình ăn bánh gạo, Vệ Thế Quốc nói: “Vợ à, em ăn chút thịt đi, ăn chút đồ này sao đủ?” Nói xong gắp miếng xương sườn cho cô.

Tô Tình nhanh chóng xua tay: “Không muốn, không muốn, đợt này em béo lên không ít, em đang giảm béo.”

Bà Đường buồn cười: “Con nên ăn nhiều thịt một chút, béo chỗ nào, thể trọng này của con nhiều lắm là 50 cân, con lại cao như vậy, không mập.”

“50 cân vừa vặn tốt, con còn phải giảm thêm mấy cân, giảm đến 47 cân rưỡi là tiêu chuẩn nhất, hiện tại vẫn có chút béo, mặc quần áo đều không đẹp, khí chất cũng rất suy sụp.” Tô Tình nói.

Loại chuyện giảm béo này đương thời quá ít thấy, nhưng Tô Tình thật sự rất chú ý.

Không có biện pháp, mình đã sinh con, rất dễ béo, ăn hơi nhiều một chút, thịt liền dày lên.

Cho nên cần phải chú ý bảo vệ tốt dáng người, không có lý do gì sâu xa, thuần túy là vì mặc quần áo đẹp, ra ngoài có thể tự tin tỏa sáng.

“Quá gầy, ăn đến 60 cân còn được.” Vệ Thế Quốc nói: “Em xem anh còn hơn 65 cân, nhìn không mập.”

Tô Tình: “…… Sao có thể giống nhau, anh cao như vậy, trên người lại có thể giấu thịt, hơn nữa đàn ông và phụ nữ cũng không giống nhau.”

“Ăn chút thịt, càng béo càng đẹp.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình không nghe anh nói dối, ăn mấy miếng bánh gạo liền đứng dậy đi ra.

Bà Đường cười nói: “Không có gì, không đói bụng là được, không ăn thì không ăn.”

Vệ Thế Quốc cười tự mình ăn cơm no, sau đó mới qua cho bà bắt mạch.

“Thân thể không có vấn đề gì lớn, kê cho con mấy loại thuốc bổ, mỗi ngày trước khi ngủ tối kêu A Lan nấu cho ăn.” Bà Đường nói.

Vệ Thế Quốc gật đầu: “Được.”

“Tình Tình, con đã nói với Thế Quốc chuyện năm nay muốn mở xưởng quần áo cùng Toàn Thắng chưa.” Bà Đường hỏi.

“Nói rồi.” Tô Tình gật đầu.

Bà Đường liền hỏi con nuôi: “Thế Quốc, con có muốn qua Bắc Kinh bên này phát triển không? Nếu Tình Tình hợp tác với Toàn Thắng nhất định sẽ không kém, nhưng con bé lại muốn đi học vẽ phác họa gì đó, chuyện không ít, con muốn qua bên này hay không, con là đàn ông, đến lúc đó ra ngoài giao tiếp gì đó cũng tiện.”

“Còn phải đi ra ngoài giao tiếp?” Vệ Thế Quốc nhìn vợ mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận