Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 538. Vận đào hoa 3

Chương 538. Vận đào hoa 3

Vệ Thế Quốc cũng là sau khi tới mới hỏi: “Anh hai không có ý kiến sao?” Cả con đường đều là tên đối tượng của anh ta, cũng khiến nhiều người biết.

“Anh hai là người thông tình đạt lý, cũng không quản Thanh Tuyết, Thanh Tuyết vui là được, hơn nữa Thanh Tuyết cũng không làm chuyện khác, chỉ quay quảng cáo trang phục và quảng cáo đồ trang điểm, cái này không có gì không tốt, cô ấy cũng có chuyện để làm.” Tô Tình nói.

“Vốn dĩ đã rất bận, không phải còn phải học sao.” Vệ Thế Quốc nói.

“Lúc không đi học thì làm, dù sao anh hai cực kỳ thông tình đạt lý, căn bản không quản.” Tô Tình nói.

Vệ Thế Quốc cười liếc mắt nhìn vợ mình một cái, nói: “Anh không cảm thấy anh hai sẽ không có chút ý kiến nào, đổi lại là anh, anh cũng sẽ có ý kiến.”

Vợ mình thì tự mình giấu đi là được rồi, đây chính là khiến cho phố lớn ngõ nhỏ đều là tên cô ấy.

Tô Tình nhìn anh: “Cho nên anh là muốn học xã hội cũ, bắt nữ nhân bọn em phải bó chân, hạn chế chúng em sao?”

Vệ Thế Quốc nói: “Nào có nghiêm trọng như vậy, không phải còn đi học sao, bận nhiều mệt nhiều?”

“Chúng ta không cảm thấy mệt, hơn nữa cho dù mệt, chúng ta cũng vui” Tô Tình nói: “Có câu nói là ngàn vàng khó mua vui, cho nên anh hiểu chứ?”

Vệ Thế Quốc biết vợ mình là người có chủ ý, cản cũng không cản được, còn không bằng để cô làm, nhưng cũng phải từng bước từng bước, không thể đặt chân quá nhanh.

Hai vợ chồng đẩy xe em bé trò chuyện, liền thấy hai mẹ con phía đối diện đi đến bên.

Vệ Thế Quốc cũng nhìn thấy người, nhỏ giọng hỏi: “Là người nào?”

“Đứa con dâu và cháu gái kia của cha mẹ.” Tô Tình cũng nói.

Vệ Thế Quốc từng gặp Cung Như Họa một lần, năm ngoái gặp ở trường học, nhưng Giang Mai thật sự là lần đầu tiên gặp mặt, thấy hai mẹ con bọn họ đi tới như vậy, cũng biết là người tới không có ý tốt.

“Mẹ Dương Dương à, đây là qua dạo khu mua sắm à?” Giang Mai vừa lại đây, liền cười chào hỏi Tô Tình.

Tô Tình lãnh đạm gật đầu: “Đúng vậy.”

“Đây là cha Dương Dương?” Giang Mai nhìn về phía Vệ Thế Quốc.

Vệ Thế Quốc cũng nhàn nhạt nhìn thoáng qua cô ta, không nói cái gì.

Giang Mai giống như không thấy dáng vẻ không muốn nói chuyện nhiều của hai vợ chồng, cười nói với Vệ Thế Quốc nói: “Ngày Tết nhất, cậu có thể qua đây ở cùng cha mẹ nuôi và vợ con cũng khá tốt, không trách cha mẹ thích cậu như vậy, lại nói tiếp chúng ta cũng muốn tới, nhưng hai ông bà đều không muốn, cho nên chúng ta cũng không dám qua, nếu không mấy ngày Tết nhất này, luôn muốn mang bọn nhỏ qua chúc Tết hai người già, lại ăn bữa cơm đoàn viên với họ mới được.”

“Mấy người không qua đây cũng đúng, hai ông bà đều muốn yên phận qua một năm, thật sự không muốn Tết nhất tìm đen đủi.” Tô Tình nói.

Giang Mai nhìn cô một cái, thở dài: “Chuyện lúc trước thật sự là chúng tôi không đúng, nhưng dù sao cũng đã qua nhiều năm như vậy, tôi cùng Tuấn Tài cũng đã biết sai, chuyện này đã thành tâm bệnh của chúng tôi, chúng tôi cũng biết, đây cũng là tâm bệnh của hai người già, hai người cũng không thể để người già có tâm bệnh, vẫn nên dĩ hòa vi quý, có rảnh thì cũng nên khuyên một câu, Như Thư, Như Họa, còn cả Như Tùng, Như Bách đều là cháu trai cháu gái ruột của bọn họ.”

“Chuyện này không giúp được, hai ông bà căn bản không muốn nghe loại đề tài này, chúng tôi cũng tôn trọng lựa chọn của bọn họ.” Tô Tình nói.

Nói xong, cô liền mang theo Vệ Thế Quốc và bọn nhỏ lên lầu xem đồ chơi.

Cung Như Họa lúc này mới mắng: “Mẹ, mẹ nhìn cái đức hạnh kia của cô ta đi, thật sự coi mình là con dâu của ông bà nội sao?”

Sắc mặt Giang Mai đương nhiên cũng không được tốt.

Cung Như Họa nói: “Mẹ, mẹ cũng đừng luôn vội vàng như vậy, không nhận thì không nhận, nhà chúng ta hiện tại cũng không thiếu tiền, nhìn sắc mặt kia làm cái gì!”

Giang Mai lập tức nói: “Không thiếu tiền là không thiếu tiền, nhưng con biết hai mảnh đất kia đáng giá bao nhiêu không? Chúng ta sao lại không cần, đó là của ông bà nội, cho dù không để lại cho cha con, vậy cũng phải để lại cho Như Tùng, Như Bách, có nửa phần quan hệ gì với bọn họ?”

Cho dù chi tiêu không nhỏ, nhưng trong nhà hiện giờ có mấy vạn đồng tiền tiền tiết kiệm, đây thật sự là một số tiền rất lớn, nhưng cô ta vẫn luôn nhớ thương hai mảnh đất kia, cực kỳ nhớ thương!

“Nhưng hai lão già kia căn bản không nhận chúng ta, cho dù là chị cả bọn họ cũng không nhận.” Cung Như Họa nói.

Giang Mai không nói gì, hai mẹ con cùng đi qua mua áo lông chồn.

Tô Tình và Vệ Thế Quốc đi lên mua đồ chơi cho bọn nhỏ, Tô Tình đương nhiên cũng nói tới chuyện này.

“Anh đừng nhắc đến chuyện này trước mặt cha mẹ, hai ông bà cực kỳ kiên quyết.” Tô Tình cũng nói.

“Không có khả năng hòa hảo?” Vệ Thế Quốc cũng hỏi.

“Đương nhiên không có.” Tô Tình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận