Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 541. Người cha già Vệ Thế Quốc 2

Chương 541. Người cha già Vệ Thế Quốc 2

Cùng ngày này năm trước lúc Đỗ Hương sinh con, Thẩm Lệ cũng sinh con, Thẩm Lệ liền xin nghỉ phép với trường học, sinh con xong liền nghỉ tạm bảy ngày, sau đó ngựa không ngừng vó quay về đi học, sợ tụt lại quá nhiều.

Bởi vì ở cữ không được tốt, sau đó Thẩm Lệ khởi sắc rất kém.

Vẫn là gần đây mới chậm rãi khôi phục, đây còn là do chồng chị ấy thật sự thương chị ấy, có thể chịu tốn kém mua thịt mua trứng gà về cho chị ấy bồi bổ thân thể.

Nhưng nói đến cùng vẫn là quá hao tổn nguyên khí.

Sắc mặt Chu Kiều Kiều đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Chị, chị yên tâm, bọn em biết rõ.”

“Vậy là tốt rồi.” Tô Tình gật đầu, cũng một vừa hai phải không nói cái gì nữa.

Vệ Thế Quốc và ông Cung ra ngoài ngồi cùng mấy người bạn cũ, hơn 8 giờ tối mới soi đèn pin quay về.

Vệ Thế Quốc cũng không biết được năng lực và danh tiếng của vợ mình.

Bởi vì đêm nay qua nhà người ta ngồi, ông bạn già của cha nuôi còn hỏi anh có muốn qua Bắc Kinh bên này phát triển hay không?

Quần áo vợ anh thiết kế ra bán chạy như vậy, sau khi qua bên này không lo không có việc làm.

Cũng là nghe nói anh muốn đi phương nam phát triển mới không nói gì nữa, cũng nói một ít tình huống của phương nam bên kia, khiến Vệ Thế Quốc cũng hiểu biết thêm không ít.

“Vợ à, nếu qua phương nam mất công lỗ sạch vốn thì làm sao bây giờ?” Vệ Thế Quốc dỗ Dương Dương và Nguyệt Nguyệt ngủ xong, lúc này mới nói với vợ mình.

Tô Tình có chút kinh ngạc, người đàn ông này không tự tin?

Nhưng nghĩ lại cũng phải, dù sao anh cũng là người, trước khi lái xe, anh đi huyện thành cũng ít khi, có khả năng đi đến được trình độ này, lá gan thật sự rất lớn.

Chỉ là dù sao nguy hiểm cũng không nhỏ, không có căn cơ muốn qua phương nam bên kia phát triển, có thể là chuyện đơn giản sao?

Là chuyện không có khả năng.

Sẽ có một chút không tự tin cũng là chuyện rất bình thường.

Cho nên Tô Tình suy nghĩ một chút, liền nói: “Hiện tại là thời gian đầu sau khi cải cách mở ra, thật ra khác biệt giữa mọi người cũng chưa phải là lớn, trên cơ bản đều là mới thử xuống biển, em không cảm thấy anh kém hơn người khác, năng lực học tập của anh rất mạnh, đầu óc đủ thông minh, cũng không lạc hậu, hơn nữa năng lực cũng đủ, còn có Thẩm Tòng Quân giúp anh, bên người cũng coi như là có người, tuy em biết sau này nhất định sẽ không đủ người, nhưng hết thảy đều từ từ tới, em không cảm thấy anh sẽ kém hơn người khác.”

Những lời này là nhìn vào mắt Vệ Thế Quốc nói, trong mắt cũng tràn ngập tín nhiệm và tin tưởng với anh, cũng khiến trong lòng Vệ Thế Quốc kiên định hơn rất nhiều.

“Hơn nữa nếu làm không được, thật sự như anh nói, mất công lỗ sạch vốn, chẳng lẽ anh đã quên lời em nói trước kia?” Tô Tình nhướng mày.

“Nói cái gì.” Vệ Thế Quốc cười nhìn chính mình tức phụ.

“Ở trên giường hầu hạ bà đây thoải mái, bà đây cho anh cơm ngon rượu say mặc vàng đeo bạc.” Tô Tình nâng cằm, nói.

Vệ Thế Quốc liền tới ôm ngang người lên, nói: “Thật vậy sao? Lời này chính là em nói.”

“Anh muốn làm gì.” Tô Tình nhìn anh.

“Anh để kim chủ anh trải nghiệm trước một chút, xem có vừa lòng với phần cứng không, đây chính là mấu chốt liên quan đến chuyện sau này anh có thể ăn ngon rượu say mặc vàng đeo bạc hay không.” Vệ Thế Quốc nói.

Tô Tình cười đánh tên thô lỗ này một chút, lại cũng tận tình nở rộ vẻ đẹp thuộc về cô, khiến Vệ Thế Quốc trầm mê trong đó không thể tự kềm chế.

“Vợ à.” Vệ Thế Quốc thỏa mãn không nhịn được.

Tô Tình rất mệt mặc kệ anh, tự mình ngủ, nhưng tên thô lỗ này ôm cô đến chặt chẽ, thật sự rất dính người.

Chỉ chớp đã liền 28.

Mấy ngày này, trong nhà lưu trữ không ít đồ, dù là trứng gà hay là các loại thịt, còn có điểm tâm và trái cây, đều là cái gì cần có đều có.

Đều là mấy người Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Vũ, Tô Thừa Nghĩa đi mua về.

Bà Đường nói bọn họ: “Sao lại mua nhiều như vậy, ăn cũng ăn không hết.”

“Thím, đừng coi thường sức ăn của bọn cháu, người khác ăn không hết, nhưng lượng cơm chúng cháu ăn đều là luyện ra, không phải người bình thường có thể so sánh.” Tô Cảnh Văn cười nói.

Tô Cảnh Vũ nói: “Thím, năm nay cơm tất niên cũng không cần chuẩn bị phần của cháu, mọi người ăn là được.”

“Lại muốn qua nhà cha vợ ăn sao?” Bà Đường cười nói.

“Phải.” Tô Cảnh Vũ gật đầu, trên mặt đều là thần thái dễ chịu, có thể thấy cuộc sống hiện giờ trôi qua rất tốt đẹp.

Khi bà Tô gọi đến, bà Đường nói chuyện này.

“Hiện giờ Cảnh Vũ đều ăn ở tại nhà họ Lý bên kia, ngẫu nhiên mới có thể về đây, nhưng bà cũng không cần nói thằng bé, thời điểm hiện giờ khác rồi, không bảo thủ như trước kia, hơn nữa tôi cũng nhìn ra được, nhà họ Lý bên kia rất vừa lòng với Cảnh Vũ, Cảnh Vũ ở bên kia ở cũng rất vui vẻ.” Bà Đường nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận