Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 544. Người cha già Vệ Thế Quốc 5

Chương 544. Người cha già Vệ Thế Quốc 5

Nhà họ Giang cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lúc Tô Tình biết chuyện này, Vệ Thế Quốc cũng đã ngồi xe lửa đi rồi.

Một năm trôi qua như vậy, Tô Tình thật sự rất cảm khái, nhưng cũng để anh đi.

Người đi còn có Tô Cảnh Vũ.

Nhưng cũng không có biện pháp, đây là sinh hoạt.

Vệ Thế Quốc đi rồi, Tô Tình liền ổn định cảm xúc, điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, không chỉ vẽ thêm mười mấy bản thảo thiết kế trang phục hoàn toàn mới, ngay cả vấn đề vận chuyển buôn bán năm nay cô cũng đã làm ra một bản kế hoạch.

Mà tốc độ của Trương Toàn Thắng bên kia cũng rất nhanh, một loạt thủ tục làm xuống, rất nhanh đã làm xong hợp đồng hợp tác, mang qua cho Tô Tình, để Tô Tình xem một lần, sau đó ký tên.

Lúc này Trương Toàn Thắng đã tự mình hiểu rõ, bởi vì anh ta viết thời gian hợp tác đến 5 năm.

Tô Tình cười nói: “Anh hai Trương, thời gian này quá dài, hai năm thế nào?”

Trương Toàn Thắng lắc đầu, nói: “Hai năm nhất định là không được, tôi chia lợi bốn phần cũng là có suy xét đến nhân tố này ở trong, những mặt khác cô không hài lòng có thể thương lượng, nhưng kỳ hạn hợp tác này, ít nhất phải là 5 năm.”

Tô Tình liền thêm một câu nữa trên hợp đồng: “Nếu trong thời gian hợp tác có tổn hại đến lợi ích của bên tôi, bên tôi có quyền giải trừ hợp đồng.”

Trương Toàn Thắng tuy có chút bất mãn, nhưng cũng không nói cái gì.

“Anh hai Trương cũng đừng vội bất mãn, tôi tin tưởng trong 5 năm kế tiếp, chúng ta sẽ hợp tác rất vui sướng, những thứ này là trang phục mới nhất năm nay, còn đây là bản kế hoạch, anh hia Trương nhìn xem.” Tô Tình cười đưa ra bản thảo thiết kế, còn có một bản kế hoạch gần như hoàn mỹ.

Trương Toàn Thắng xem bản thảo thiết kế trước, sau khi xem qua liền gật đầu, không giống năm trước, nhưng lại thật sự không thể bắt bẻ, tất cả đều là quần áo kiểu dáng mới, sản xuất ra nhất định sẽ được hoan nghênh.

Rất nhanh liền đặt ánh mắt trên bản kế hoạch, vừa thấy liền không rời mắt được, một hơi xem hết xuống dưới, lúc này mới cười nhìn về phía Tô Tình.

“Tôi hy vọng trong 5 năm kế tiếp, chúng ta có thể tiếp tục như vậy.” Trương Toàn Thắng cười nói.

“Anh hai Trương yên tâm, tôi sẽ không lấy không bốn phần lợi nhuận này của anh.” Tô Tình gật đầu nói.

Tuy rằng có cọ xát, nhưng hai người cũng coi như trò chuyện vui vẻ với nhau.

Sau thập niên 80, quốc gia liền tiến vào một giai đoạn phát triển hoàn toàn mới.

Giống như người làm buôn bán, năm trước khi qua bên này liền xuất hiện các hộ, nhưng các hộ này chỉ có thể bán tách trà lớn ở Thiên Môn bên kia.

Chỉ là đến năm nay lại không giống nhau, trên đường phố xuất hiện rất nhiều người bán hàng rong, đồ những người bán hàng rong này bán cũng không trái pháp luật, bởi vì cũng là hộ cá thể đứng đắn, là quốc gia cho phép.

Nhưng không có biện pháp, người trở về thành phố quá nhiều, không cho người ta làm buôn bán thì sống như thế nào? Không phải đã phải cho phép rồi sao.

Giống như chồng của Thẩm Lệ, sau khi học kỳ mới bắt đầu, ngoại trừ làm hạt dưa ngũ vị hương để bán ở ngoài, sáng hôm nào cũng sẽ làm bánh bao bán.

Thẩm Lệ hôm nay liền mang đến cho Tô Tình và Lý Thanh Tuyết ăn, là bánh bao chay nhưng hương vị cũng rất ngon.

Tô Tình cười nói: “Anh rể đổi xe đạp thành mô tô à? Từ bán hạt dưa sang bán bánh bao?”

“Để anh ấy bán thôi, muốn bán gì thì bán, có rảnh thì trông con.” Thẩm Lệ cười nói.

Lý Thanh Tuyết nói: “Làm bánh bao có thể bận thêm một chút hay không?”

Thẩm Lệ nói: “Bận đương nhiên sẽ bận hơn, nhưng anh ấy bận hơn con người cũng kiến định hơn, hơn nữa nếu nói bận cũng sẽ không bận gì mấy, không biết anh ấy tìm được ở đâu một người nhanh nhẹn hợp tác cùng, dù là bánh bao hay hạt dưa, sau khi anh ấy làm xong người ta sẽ đạp xe đến đây lấy hàng đi bán.”

Nói đến cái này, Thẩm Lệ cũng có chút muốn cười.

Chị ấy cũng không nghĩ tới chồng mình còn có thể làm như vậy, mỗi buổi sáng đều sẽ dậy rất sớm để hấp bánh bao, cũng không cần chị ấy hỗ trợ, kêu chị ấy đi ngủ đi không cần lo.

Tự anh bận việc, khoảng 6 giờ sáng là có thể hấp tất cả bánh bao, để lại cho nhà mình ăn, dư lại để hết cho người hợp tác đem đi bán, không chỉ có bánh bao, còn có màn thầu.

Lợi nhuận còn rất không tồi, đều có thể bán hết toàn bộ.

Buổi sáng bán bánh bao và màn thầu, buổi chiều bán hạt dưa ngũ vị hương, anh ấy cũng không cần tự đi bán, đều là xào xong đưa cho người ta đem đi bán.

Đây là biện pháp anh ấy nghĩ được sau khi Thẩm Lệ sinh xong đứa thứ tư, bởi vì vợ còn phải đi học, bọn trẻ lớn cũng phải đi học, bọn nhỏ tuổi thì phải chăm, anh ấy phải làm sao bây giờ? Chỉ có thể nghĩ biện pháp.

Không nghĩ tới thật đúng là thực không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận